Tô Kính nói với Tô Mộ:
- Muội thế này là mắc chứng lo âu chia tay.
Tô Mộ khó hiểu hỏi:
- Là sao?
Tô Kính thầm bứt tóc, cái này khó giải thích.
- Tức là nói muội thấy sắp chia ly với ta nên lòng khó chịu, cảm giác này sẽ ảnh hưởng mỗi công việc muội làm, thậm chí ảnh hưởng quân đội kiến thiết, phát triển.
Tô Mộ tự tin đáp:
- Sẽ không, ta phân rõ được công và tư.
- Sẽ bị, bệnh trạng này còn ảnh hưởng việc tu hành, muội bây giờ là Trúc Cơ hậu kỳ phải không?
Tô Mộ gật đầu, ở Thanh Minh phủ chỉ có một ngày nàng đã hấp thu những nước thuốc chuyển hóa, dễ dàng đến Trúc Cơ hậu kỳ, không có gì rắc rối.
- Nếu muội không kiểm soát tốt rất có thể nhanh chóng đến cảnh giới đỉnh Trúc Cơ. Tình hình của muội thế nào thì bản thân muội hiểu rõ nhất, nàng thậm chí sẽ đột phá Kim Đan rồi...
Tô Mộ đỏ mặt, sau đó nàng sẽ hóa thành thân yêu.
Tô Kính nắm tay Tô Mộ:
- Nên khi nàng thăng cấp Kim Đan thì ta cũng sẽ thăng cấp theo, chúng ta cùng nhau.
Chuyện này đã không có cách giải quyết khác. Nhưng Thuần Dương Động Tiên chân kinh có thể cho Tô Mộ an toàn thành tựu Kim Đan, chứ không giữ được hình dạng nhân loại.
Tô Kính kiên nhẫn giải thích:
- Ta nói như vậy không phải giục muội tăng tiến nhanh. Ta bây giờ mới đến Tiên Thiên kỳ, muội hãy kiên nhẫn chờ ta biết chưa?
Tô Mộ cúi đầu nói:
- Biết rồi, ta sẽ không lỗ mãng.
Tô Kính thở dài, hắn không có dã tâm gì, chỉ muốn thành tiên. Tình hình này muốn trấn an Tô Mộ thì phải kiếm chuyện cho nàng làm, cho nàng một mục tiêu, nếu không có lẽ Tô Mộ sẽ xảy ra ngoài ý muốn, hắn không mong như thế.
- Còn nữa, không thể để Quân Vô Tà một mình ra Băng Tuyết trường thành. Việc Tâm Ý tông còn cần ta và muội đi làm, Phó Thanh Sơn đã giải quyết chuyện này. Bên ngoài Băng Tuyết trường thành tất cả người có uy hiếp với chúng ta đều bị Phó Thanh Sơn mạo hiểm, ta xin bên Ngọc Kinh thành cho hai con Yên Vân thú, khoảng hơn mười ngày nữa chúng sẽ đến nơi. Chờ Yên Vân thú tới thì ta và muội cùng đi ra.
- Ca cần gì mạo hiểm vậy?
Tô Kính cười lắc đầu không giải thích:
- Chờ ta trở về Ngọc Kinh thành, được đến Hỗn Nguyên Lô là có thể luyện chế một món đồ, khiến hai chúng ta cách xa mười vạn dặm cũng có thể tò chuyện, thậm chí thấy hình của đối phương.
Tô Mộ ngạc nhiên nhìn Tô Kính:
- Không thể nào!
- Bí mật, nói tóm lại ta sẽ không xa cách muội quá xa.
Tô Kính đã quyết định luyện chế khí linh Lục Đạo Thần Giám, chia cách nó chế tạo thành thứ như thông tấn. thế giới này không có điện thoại di động, dù Tô Kính tạo ra được một cái nhưng không có vệ tinh thì không thể trò chuyện.
Nhưng Tô Kính đã nắm giữ thấu triệt một số nguyên lý cơ bản của thế giới này. Tính từ góc độ thuật đạo thì căn nguyên khí linh sau khi bị hắn tách ra sẽ có thuộc tính giống lượng tử. Dù hai căn nguyên cách nhau bao xa cũng có thể nháy mắt truyền tin. Cách thông tấn này ở thời đại của Tô Kính đã là phối bị tiêu chuẩn vũ khí bí mật quân đội, nhưng không đến trình độ kỹ thuật thu nhỏ.
Ở thế giới này thu nhỏ lại dễ dàng nhất.
Tô Mộ vui vẻ, hỏi kỹ Tô Kính thứ đó như thế nào. Tô Kính trải giấy ra vẽ nhiều hình cho Tô Mộ xem để nàng chọn.
Tô Mộ xem rất nhiều đều không thích, nàng hỏi:
- Ta muốn làm thành hình dạng đôi khuyên tai được không?
Tô Kính do dự nói:
- Được nhưng muội sẽ phải chờ mấy ngày.
Tô Mộ vui vẻ nói:
- Ta chấp nhận chờ!
Hai người ở Song thành, Ưng Dương và Khuyển Thập Lang theo sát mỗi ngày, có cường giả Kim Đan thỉnh thoảng đến hỏi han kế hoạch xây thành tiếp
theo, làm Tô Mộ không cách nào thân thiết với Tô Kính được. May mà Tô Mộ không phải loại nữ nhân dính người, mỗi ngày được gặp Tô Kính đã làm nàng rất vui vẻ.
Từng ngày trôi qua, đệ tử Tô gia Dực châu vào đầu quân Song thành càng lúc càng nhiều, kiến thiết Song thành đã có hình dáng. Kế hoạch huấn luyện của Tô Kính được mở rộng, mỗi ngày có người bị đào thải. Người bị đào thải chỉ có thể chọn làm việc trong quân đoàn, tuy sẽ cùng đi xuất chinh nhưng đãi ngộ kém hơn nhiều.
Vì là cạnh tranh công bằng, không có thiên vị làm rối kỷ cương, người bị đào thải chỉ có thể trách mình tố chất kém, không thể hờn ai.
Người được chọn đều là lính mới, chưa thể vào Ám Dạ Song Long quân, sau khi được chọn còn có huấn luyện mới. Tô Kính và Tô Mộ bắt đầu bận rộn, nhiều chuyện cần hai người tự mình làm.
May mắn trong những người chiêu mộ từ Tô gia có gần ngàn người trực tiếp tham gia vào trung quân đều có tố chất cực cao. Được Tô Kính chỉ đạo rất nhanh bọn họ hiểu cách huấn luyện binh sĩ dưới tay.
Bận rộn hơn nửa tháng quy hoạch quân đội mới có hình thức ban đầu, để hình thành sức chiến đấu thì còn sớm, đợi sau này Tô Mộ sẽ làm.
Bên Ngọc Kinh thành đưa tin việc phong thưởng Tô Mộ đã quyết định, trực tiếp cho chức tòng tứ phẩm tướng quân. Tô Kính dở khóc dở cười.
Trước kia Tô Kính ghét nhất là người nhờ vào quan hệ lên chức,người ta thành lập tư quân hạn mức cao nhất là năm ngàn người, phiên hiệu của Tô Mộ đến sáu mươi vạn người.
Người ta tổ kiến tư quân, thủ lĩnh làm từ tòng bát phẩm nhưng Tô Mộ trực tiếp đến tòng tứ phẩm.
Tại sao?
Vì phụ thân của Tô Mộ là Tiêu Dao Hầu Tô Dương, ca ca là phò mã đương triều. Tiêu Dao Hầu coi như dùng quyền kiếm lợi riêng, gã đề cử tước vị quan quân cho triều đình, tòng tứ phẩm sẽ không bị bác bỏ, chỉ làm màu bên ngoài là xong.
Dù nắm quyền triều chính là nhiếp chính vương Khương Dạ, người đề phòng Tô Dương sẽ không cứng rắn ngăn cản chuyện này.
Vậy là Tô Mộ chỉ cần lập quân công một lần nàng sẽ làm chính tứ phẩm, sau này lên chức dễ dàng rất nhiều. Tước vị này không thể thế tập, vấn đề là nếu Tô Mộ đến
Kim Đan, sống hơn một ngàn tuổi là bình thường. Đây là thu nhập lâu dài. Bên Đạo Lễ Ti chế tạo ra ấn tín xong Tô Mộ là viên chức, có thêm lớp bảo đảm trong đế quốc.
Tô Kính thầm nghĩ sau này hắn phải suy nghĩ nhiều về việc lấy quyền mưu lợi, trước tây chinh cố gắng nâng cao thế lực phe mình. Mỗi tội Tô Kính không giỏi việc này, phải kiếm chút phụ tá đưa ý kiến mới được. Hắn thông minh đến mấy cũng bị giới hạn trong việc nghiên cứu, không rành về nhân tình thế sự.
Tô Kính đặt quyết tâm phải làm tiên đời thứ hai. Đây là cuộc tranh giành ngươi chết ta sống, mọi người đều muốn sóng mà tài nguyên có hạn, tất cả quy tắc thời đại Trái Đất bị vặn vẹo trong thế giới này.