Thuật cưỡi tạm ổn, dưới đất đất cũng có đất tuyết cứng rắn, nhưng địa hình tuyết đọng không bằng phẳng, ngựa chiến chạy nhanh lỡ té một cái là kỵ sĩ sẽ bị thương nặng.
Người điều khiển bốn chiếc chiến xa phía sau rất căng thẳng. Bọn họ nghe mệnh lệnh lập tức điều khiển ngựa chiến kéo xe lao xuống đường đất.
Hai bánh xe không sử dụng từ khi nào được hạ xuống, chiến xa xóc nảy một cái rồi bình ổn lai. Chiến sĩ trên xe đã chuẩn bị tâm lý sẽ bị xócc văng ra, đã điều chỉnh chân khí ứng đối tình hình đáng sợ. Văng ra ngoài trong vận tốc trăm dặm không đùa được.
Kết quả chiến xa xuống đường đất, bánh xe tiếp xúc mặt đất nhưng cảm giác chấn động rất nhỏ. Bánh xe phát ra tiếng ầm ầm, dưới bánh xe là từng luồng hơi đan xen thành lưới bao bọc bánh xe, thật ra bánh xe đã bay khỏi mặt đất.
Tô Kính nhìn trung tâm chiến xa, trận pháp kích phát, phần lớn lực lượng đến từ chiến xa lao nhanh sinh ra năng lượng tức là đến từ ngựa chiến. Tác dụng duy nhất của trận pháp này là để chiến xa có thể lao nhanh mà ổn định.
Tô gia đã thí nghiệm rồi, Tô Kính lặn lội đường xa chủ yếu trắc nghiệm thực chiến. Nếu trận pháp này có thể vận chuyển thời gian dài thì nguyên đế quốc sẽ bay vọt theo chiến xa mới.
Nếu không có vấn đề thì tốc độ vận chuyển binh sĩ và vật tư sẽ tăng lên gấp mười lần. Chính yêu là nơi không có quốc lộ thì chiến xa vẫn giữ tốc độ trên trăm dặm, đây đúng là...
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trên bầu trời âm trầm có một tia chớp vụt qua, tiếng sấm ầm ầm giống như thiên kiếp.
Tô Kính cười lớn hỏi Tô Mộ:
- Muội nói xem đây có phải là kiếp số không?
Tô Mộ nói xong mím môi nén cười:
- Không phải, là có cường giả Tô gia đi ngang qua suýt bị đánh trúng.
Hơi thở vụt qua bầu trời, người quan sát cũng là người Tô gia nhưng chưa tiếp xúc bí mật chiến xa, ngẫu nhiên lại đây nhìn một cái, phát hiện chiến xa kỳ lạ không kiềm được dao động chân khí suýt dẫn đến lôi kiếp.
Khi sắc trời âm u thì đừng bay lung tung, cho dù là mùa đông cũng không được.
Đám lính yên lòng. Chiến xa quá mau, trạng thái ổn định, công cụ chiến tranh trên xe lúc cần dùng sẽ đơn giản rất nhiều. Trên trời có chim ưng xoay quanh, Tô Kính ra lệnh, một sĩ binh trên chiến xa bên trái lập tức ấn trước mặt. Bình đài bằng gỗ trước mặt sĩ binh dâng lên một cái nỏ kim loại lớn.
Cự nỏ có hộp nỏ to, giữa hộp nỏ khảm một ngọc thạch làm trang sức, tức là cự nỏ không dùng để đối phó người thường mà nhằm vào mục tiêu bay.
Đế quốc có nhiều đơn vị chiến đấu bay, thậm chí còn có tàu bay. Nhưng trừ chiến hạm bay quái thai ra còn lại các đơn vị bay lực phòng ngự rất tệ, tốc độ không cao. ngoài ra luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ có thể bay cự ly ngắn.
Binh sĩ nhận được mệnh lệnh hai tay cầm hai cần lái sau cự nỏ, điều chỉnh hướng nhắm lên trời.
Trên ngọc thạch trang sức nổi lên một cục tròn màu lục, trong suốt, đường kính cục tròn cỡ đầu người. Chim ưng trên bầu trời bị tròng vào vòng tròn, giữa vòng tròn thoán hiện một điểm đỏ.
Tô Kính chơi ác tạo ra phòng không cơ pháo.
Ngón trỏ binh sĩ bóp cò súng, dây nỏ phát ra tiếng vù vù rồi chấn động mạnh. Từng đợt tên bắn ra ngoài với tốc độ khó tin, tên phát ra tiếng nổ xé gió. Chim ứng trên trời rớt xuống.
Chính binh sĩ cũng run run, gã là luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ, ngón tay nhúc nhích một cái đã bắn ra ngoài hơn bốn mươi cây nỗ tiễn. Nếu gã không thả tay nhanh thì hai trăm nỗ tiễn trong hộp nỗ đã bắn hết. Gã vội mở một nắp ngầm bên hông
hộp nỗ, thầm thở phào. Ngọc thạch lắp trong nắp ngầm vẫn sáng chói mắt, gã phỏng chừng tiêu hao chưa đến một phần ngàn.
Viên ngọc thạch này quý trọng có thể bắn ra mấy vạn mũi tên cùng lúc, nên tiêu hao một chút không đáng gì. lúc sĩ binh tỏa định chim ưng đã tiết kiệm nhiều lực lượng thần thức, bước đầu tỏa định là dùng vòng tròn, thần thức định vị thì dùng điểm đỏ. Khoảnh khắc bắn mới tiêu hao chút xíu lực lượng thần thức để tính toán quỹ tích bay của chim ưng.
Liên hoàn nổ lớn này cự ly công kích xa hơn vũ khí hàng loạt của đế quốc một phần ba, sức sát thương chắc chắn càng lớn. Vấn đề là đế quốc có cự nỏ tương tự nhưng toàn do luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ điều khiển, tuyệt đối không thể nào dùng luyện khí sĩ Dẫn Khí Nhập Thể. Binh sĩ này chỉ cần tính sơ liền hiểu tính theo kiểu tiêu hao vừa rồi thì cảnh giới Dẫn Khí Nhập Thể cũng có thể nhẹ nhàng điều khiển cự nỏ công kích. Vậy thì khôi lỗi bay, tàu bay của kẻ địch hay thậm chí là luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ muốn từ trên cao đến gần đều vô cùng khó khăn.
Nếu có mười chiếc xe nỗ giống vậy cùng bắn, luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ cũng sẽ bị bắn thành tổ ong.
Tô Kính rất bình tĩnh, vũ khí này đã được hắn cải tiến, hơn bốn mươi cây nỗ tiễn nếu không bắn trúng một con chim ưng thì hắn nên về Ngọc Kinh thành làm thiếu gia nhà giàu cho rồi. Người bắn giỏi thậm chí không cần tỏa định cũng có thể dựa vào dáng vẻ bay của chim ưng bắn chết nó.
Nhưng khuyết điểm của liên hoàn cự nỏ này bị lộ ra, nếu người bắn căng thẳng rất có thể trong khoảnh khắc bắn sạch tên trong hộp. Luyện khí sĩ kinh nghiệm chiến đấu phong phú có thể lợi dụng tâm lý binh sĩ dụ dỗ họ bắn hết mũi tên trong hộp nỗ, làm lãng phí mất.
Nhưng đây là trang bị thuật đạo, muốn sửa tần suất bắn khó còn hơn cải tạo súng ống. Thiết kế liền một thể không cách nào làm cái nhanh cái chậm được, nếu tách rời lắp lại thì kết cấu sẽ không ổn định.
Thứ này sản xuất hàng loạt, nếu cần người cảnh giới Kim Đan chế tạo ra thì không có ý nghĩa nữa. Đại doanh bốn vạn người được phối cho tám trăm chiếc chiến xa, quân đội đế quốc gồm bao nhiêu người? Khi nào bắt đầu tây chinh thì có đến ngàn vạn người.
Trong phút chốc Tô Kính đã có ý tưởng, hắn không thể từ bên trong cải tạo kết cấu của liên hoàn cự nỏ nhưng có thể bắt tay từ cò súng, thiết kế trang bị máy móc dễ hơn nhiều.
Chiến xa tiếp tục chạy như điên, Tô Kính nhìn quét xung quanh, chốc lát sau đã tìm được mục tiêu thích hợp. Đó là một gốc cây khô bị băng tuyết bao bọc, thoạt trông như hòn đá lớn màu trắng, cao hơn mười trượng.
Tô Kính lại ra mệnh lệnh, trên chiếc chiến xa khác, binh sĩ phụ trách nỗ pháo lập tức chỉnh miệng pháo nhắm ngay đống băng.
Nỗ pháo đế quốc bắn bằng cương hoàn, bản thân nó tương đương với trang bị pháp khí cấp thấp nhất. Tử Mẫu Ly Hồn Pháo là trang bị quân đội đế quốc.