Vì sao hắn gặp trúng ngay thứ này? Nơi như Hồ Lô khẩu cách biên quan bắc vực xa mấy vạn dặm, binh sĩ Tà Thần nên xuất hiện ở biên quan bắc vực mới đúng. Chúng nó đi đường vòng xa xuất hiện trong Hồ Lô khẩu thật là...không khoa học!
Tà Thần khá nhiều, đế quốc chỉ biết Hỏa Thần, Minh Thần, Tử Thần, Quang Minh Thần, không có tình báo của mấy thần khác.
Khô lâu binh là chiến sĩ của Tử Thần. Lạc Nhật Khư tụ tập lấy mấy chục vạn người đều là tài liệu tốt chế tạo sinh vật chết chóc, xác chôn mấy trăm năm miễn không rã thành tro thì đều có thể triệu hoán ra chiến đấu cho Tử Thần.
Tô Quyết Tâm nghe nói lập tức mệnh lệnh binh sĩ đổi liên hoàn nỗ thành nỗ nhẹ bắn xa có độ chính xác cao. Tất cả cung tiễn thủ nhận mệnh lệnh không cần bắn hàng loạt, chỉ cần nhắm chính xác vào đầu mục tiêu. Tô Kính thầm hối hận không mang Mã Siêu đến đây, nếu có thêm một đại tiễn sư là có thể dẫn dắt trên hai trăm binh sĩ cùng bắn chính xác, dẫn đường điểm mưa tên rơi.
Đại tiễn sư của Hồ Lô khẩu được triệu hoán đến tường thành, quân đội một vạn hai ngàn người chỉ có sáu đại tiễn sư, thế đã là khá. Quân mới bốn vạn người của Tô Kính trừ Mã Siêu, Mã Nguyên Vinh ra chỉ có ba đại tiễn sư.
Nạn dân đụng độ đại quân khô lâu binh, đao kiếm chém vào xương đối phương. Xương của đám khô lâu binh cứng rắn hơn xương tay nhiều, nhát đao chém xuống chỉ chặt đứt một, hai khúc xương rồi bị cốt đao hoặc cốt phủ trong tay khô lâu binh chặt đứt đầu.
Động tác của khô lâu binh cứng ngắc mau lẹ, nếu quân chính quy đối diện công kích như vậy không dễ tan tác. Nhưng nạn dân quen đấu riêng lẻ, trong nháy mắt bị giết chết hơn một trăm người, những người theo sau biết sợ. Nhưng càng sau nữa có người chen chúc lên trên, người xung phong hàng đầu không dừng lại được.
Xa đằng sau khô lâu binh một dặm xuất hiện một con mãnh tượng cốt. Đằng sau mãnh tượng cốt là kỵ binh ngay hàng thẳng lối, đi đầu là khô lâu kỵ binh, đằng sau khô lâu kỵ binh là trọng kỵ binh mặc giáp sất màu đen. Những trọng kỵ binh mặt che miếng chắn thép cứng chỉ chừa đôi mắt, trong hốc mắt lấp lóe ngọn lửa xanh lè.
Bên trên mãnh tượng cốt có rào chắn kim loại hình chữ nhật, bên trong đặt một cái ghế, tà thuật sư mặt tái nhợt ngồi trên ghế nhàn nhã uống rượu nhìn chiến đấu phía xa. Bốn đồ đệ quỳ ngồi cạnh tà thuật sư.
Tà thuật sư mặc trường bào màu đỏ đậm, đội cái mũ cao, hai tay đeo năm cái nhẫn lớn lấp lóe ánh sáng kỳ dị.
Tà thuật sư nói tiếng Đông Tần ngọng ngịu:
- Chẹp, rượu này mùi vị ngon đấy, tốt hơn đế quốc chúng ta nhiều. Nhưng binh sĩ của đối phương khiến người thất vọng quá.
- Đúng rồi lão sư, đám người Minh Thần thổi phồng Đông Tần đế quốc dữ vào, ở trước mặt lão sư thì chúng nó như xương khô nhỏ yếu ớt.
Bốn học đồ cố gắng nịnh nọt, tiếc rằng vốn từ thiếu thốn. Nếu là Khuyển Thập Lang có thể từ hơn một trăm góc độ khen tà thuật sư vĩ đại, lại từ một trăm góc độ coi khinh đối thủ.
- Quân đội bị khô lâu binh hạ gục không xứng chiếm mảnh đất tốt đẹp như vậy, các ngươi nói xem ta có cần tự mình ra tay nhanh chóng giải quyết những kẻ xuất kích rồi đánh sập hùng thành kia không?
- Cần gì làm phiền lão sư ra tay, phía sau còn có quân đoàn huyết nhục, thời gian tốt đẹp lão sư nên hưởng thụ mới đúng.
Tà thuật sư tiếp tục uống rượu, xem chiến đấu phía xa:
- Ừm, nói đúng.
Trận hình khô lâu binh không dày đặc, chỉ hơn hai mươi hàng. Hai hàng khô lâu binh đầu đã bị đánh tàn phế,
nhưng binh sĩ kẻ địch khóc gào hỗn loạn.
Tuy nhiên người Đông Tần không đến mức quá rác rưởi, dù họ khóc vẫn vung vũ khí chiến đấu, không tan vỡ tinh thần. Có lẽ gã nên phát ra một thuật nhiếp hồn?
Tà thuật sư đang nghĩ vậy bỗng có một chiếc tàu bay đến. tà thuật sư phớt lờ, tàu bay này là Thiên Không Chi Nhãn của kẻ địch, tóm lại là công năng giống vậy. Chiến trường đã không có bí mật giấu kín, gã không cần bắn rớt thứ đó.
Người Đông Tần tội nghiệp, Thiên Không Chi Nhãn yếu ớt như thế, hiệu quả cực kỳ kém cỏi.
Đằng sau tà thuật sư có một quân đội khổng lồ hơn hùng dũng ập đến Hồ Lô khẩu. Từng binh sĩ đều lão thể, tay cầm trường mâu xương trắng, đôi mắt xám trắng, da đỏ rực phồng lên. Đi một lúc sẽ có cơ bắp nổ cái bùm, máu phun tung tóe.
Nổ liên tục thịt trên người binh sĩ vơi dần lộ ra xương trắng hếu trong thân thể.
Dưới đất chảy huyết tương đỏ thắm, cơ bắp trắng mọc lông dài ngắn khác nhau. Đất đọng tuyết bị máu loãng thấm ướt hòa tan, hơi nóng bốc lên, ánh sáng đỏ bắn lên trời, mùi tanh nồng nặc.
Nguyên Lạc Nhật Khư trên tám mươi phần trăm người đã bị tà thuật sư đồ sát hết, trận chiến này đánh thuận lợi làm lòng gã lâng lâng. Tà thuật sư sử dụng ngôn ngữ thông hiểu pháp thuật, học tập tiếng của Đông Tần đế quốc thẩm vấn hai tù binh. Hai tù binh đã thác loạn thần kinh nên toàn nói mập mờ.
Tà thuật sư phát hiện người Đông Tần thật nhỏ yếu, thế là gã không chờ quân đội đằng sau mà trực tiếp đồ sát Lạc Nhật Khư.
Trên Lạc Nhật Khư không có ai cảnh giới Trúc Cơ kỳ thì sao đấu lại quân đoàn vong linh, gã chỉ sử dụng Hắc Kỵ Sĩ một lần sau đó chế tạo khô lâu huyết nhục, dọc đường đi như gió thu thổi lá rụng.
Tô Quyết Tâm và Tô Mộ thấy tà thuật sư trên mãnh tượng cốt tượng thì giật nảy mình:
- Cảnh giới Kim Đan!
Tô Kính lắc đầu nói:
- Chỉ là đỉnh Trúc Cơ, chưa có lĩnh vực Kim Đan. Hắn khống chế những Hắc Kỵ Sĩ hình thành hiệu quả giống lĩnh vực, chắc do mặc trang bị.
Tô Mộ hỏi:
- Khoảng cách xa vậy có thể bắn trúng không?
Tô Kính lắc đầu nói:
- Cách ba dặm, Tử Mẫu Ly Hồn Pháo có thể bắn xa như vậy nhưng mất uy lực, dù Mã Siêu có mặt cũng phải đến đỉnh Trúc Cơ mới dùng tiễn thuật xa như vậy bắn chết tà thuật sư. Kẻ địch không thể nào không cảnh giác gì. Dù cảnh giới của hắn được trang bị nâng cao cũng sẽ tự động có cảm ứng, chúng ta không cách nào tỏa định.
Tiêu chuẩn của đế quốc là hai trăm trượng bằng một dặm, khoảng cách trên ba dặm tức là hơn sáu trăm trượng, cái này bằng năm công ly Trái Đất.
Tầm bắn của trọng nỗ đế quốc là hai trăm trượng, nỗ pháo xa hơn trước nhưng công kích đường vòng cung, tốc độ rất chậm, chỉ nhằm vào mục tiêu cố định. Liên hoàn cự nỗ trên chiến xa của Tô Kính có thể thử đưa ra, nhưng nếu quá xa nỗ tiễn bay cần một đoạn thời gian, đối phương không thể nào đứng im chịu trận.