Vèo!
Trong thức hải không có không khí, trứng khí linh luyện chế bằng xá lợi bỗng phát ra tiếng xé gió, bị Tô Ảnh dùng lực lượng khống chế cường đại hấp thu vào Lục Đạo Thần Giám.
Tô Kính giật mình kêu lên:
- Không được, ngươi không thể dùng nó!
Tô Ảnh mỉm cười hỏi:
- Tại sao không được? Mọi thứ của ngươi thuộc về ta, hễ ta nói ra lai lịch của ngươi, ngươi cảm thấy mình có giá trị sống trên cõi đời này không?
- Ta chết thì ngươi...
- Ta có trứng khí linh thì có chủ nhân hay không đã chẳng quan trọng, dù sao lấy lại thực lực tìm đại ai làm chủ nhân đều được, cảnh giới của ta sẽ không rớt xuống nữa.
Tô Kính làm vẻ mặt hoang mang, trong trạng thái thôi miên hắn thật bất lực, khủng hoảng.
Tô Ảnh mỉm cười nói:
- Ngươi đừng như vậy, dù sao ta chọn ngươi thì sẽ cho ngươi con đường thành tiên.
- Tại sao?
- Ai làm chủ nhân của ta đều giống nhau, ngươi là loại dễ khống chế nhất. Lý do này đủ chưa?
- Không đủ.
- Thế thì nói thật, vì linh hồn của ngươi không chút dinh dưỡng với ta, cũng không uy hiếp được ta. Nếu không có trứng khí linh sớm muộn gì ta sẽ rời khỏi ngươi tìm chủ nhân mới, ta cần cường giả có thể ức chế được ta, không thì khí linh như ta không cam lòng cô đơn.
- Ta muốn hỏi là tại sao ngươi còn muốn trợ giúp ta thành tiên?
- Đương nhiên để lợi dụng tiếp. Ta ở nhà ngươi rất thoải mái, vì bảo đảm ngươi không chết, ngươi sẽ bảo vệ ta thật kỹ, ta đỡ khỏi phải mất nhiều sức đấu trí đấu mưu với ngươi.
- Lục Đạo Thần Giám này...
Tô Ảnh cười to bảo:
- Đây đúng là Thiên ma Kính, Lục Đạo Thần Giám, là xưng hô của phàm nhân. Phàm nhân làm sao có thể nắm giữ lục đạo? Nên cải tạo Thiên ma Kính thành Lục Đạo Thần Giám, vấn đề là ta luôn tồn tại.
Tô Kính nhìn Tô Ảnh trong Lục Đạo Thần Giám, khí linh Lục Đạo Thần Giám há mồm nuốt trứng khí linh.
Ngoài người Tô Ảnh tỏa ánh sáng bảy sắc, nó thoải mái nhắm mắt lại yên lặng cảm nhận lực lượng cường đại ẩn chứa trong trứng.
Tô Ảnh chợt cau mày há mồm phun trứng khí linh vào lòng bàn tay quan sát kỹ.
Tô Kính vươn tay muốn giành lại nhưng bị mặt gương Lục Đạo Thần Giám ngăn chặn, hắn không thể can thiệp mọi hành động của Tô Ảnh:
- Trả cho ta!
Tô Ảnh lộ vẻ mặt châm chọc, cố ý nhấn mạnh chữ chủ nhân:
- Đừng giãy dụa, ngoan ngoãn cùng ta, làm chủ nhân của ta.
Tô Kính nhìn Tô Ảnh phất tay, trong năm gương cổ thanh đồng khác bay ra các phân thân. Năm phân thân bay vào trứng khí linh.
Tô Ảnh cẩn thận quan sát trứng khí linh trong tay, cảm thấy mình hơi chuyện bé xé ra to.
Địa vị như Tô Kính có kỳ ngộ lớn lao vậy, hắn là luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ làm sao uy hiếp được nó? Tô Ảnh khinh thường Tô Kính, vì coi thường nên nó muốn tìm chủ nhân tiếp theo.
Hàng phục một chủ nhân là công tác vất vả nhất của khí linh mỗi Thiên Ma Kính.
Tô Ảnh đã chơi đủ, nó không muốn cứ tìm mãi, huống chi nó gửi thân trong Thiên Ma Kính đã bị Tiên Nhân cải tạo thành Lục Đạo Thần Giám, ảnh hưởng tâm tính của nó. mặc dù Tô Ảnh muốn khống chế chủ nhân nhưng không ham khống chế nhiều người. Tô Kính bây giờ rất tốt, Tô Ảnh thật sự muốn cho hắn thành tiên.
Năm phân thân bị hút vào trứng khí linh, phần bị hư hao nhanh chóng tu sửa. Tô Ảnh giật nảy mình, những phân thân này là khí linh bị nó giết biến ra. Thiên Ma Kính không có một bộ sáu mặt gương, Lục Đạo Thần Giám là sáu Thiên Ma Kính hợp nhất, Tô Ảnh chỉ là một khí linh trong đó, nó dùng các loại thủ đoạn xử lý năm cái khác rồi biến thành thân phận của mình.
Bây giờ trứng khí linh này dường như có tác dụng phản bản quy nguyên, nếu các phân thân tăng lớn lực lượng đến trình
độ nhất định có lẽ sẽ nhớ lại chuyện cũ, có lại bản thân, tranh giành quyền khống chế Lục Đạo Thần Giám.
Tô Ảnh nghĩ tới đây không do dự nữa, nó nảy vào trứng khí linh.
Đồng hồ cát bảy sắc sau lưng Tô Kính rơi xuống hạt cát cuối cùng, hắn như sét đánh toàn thân run lên, bỗng nhiên tỉnh táo lại. Trạng thái bị thôi miên biến mất, Tô Kính lập tức tiệu hoán Long Xà Bát Cảnh Bình bay vào thức hải hút Lục Đạo Thần Giám.
Trứng khí linh lơ lửng trong Lục Đạo Thần Giám bị hút vào bình, Tô Kính cười lớn.
Tô Kính ra khỏi thức hải, lại triệu hoán Long Xà Bát Cảnh Bình vào tay. Tô Ảnh ở trong Long Xà Bát Cảnh Bình không biết chuyện gì xảy ra, nó còn trong trứng khí linh điên cuồng hấp thu lực lượng viên xá lợi Bồ Tát để lại. Lực lượng này dù là lúc Tô Ảnh ở thời kỳ đỉnh cao cũng rất bổ. huống chi bây giờ nó chỉ còn một phần trăm sức mạnh.
Dù Tô Ảnh biết cũng đã muộn, vì khi Tô Tuyệt luyện chế thứ này giống máy phong ấn khí. Trừ phi Tô Ảnh lấy lại lực lượng trên hai mươi phần trăm nếu không chẳng thể nào phá mở trứng khí linh.
Chuyện bình thường, đa số thứ phục hồi lực lượng khí linh đều có thuộc tính tương đương, Tô Ảnh chỉ không ngờ Tô Kính có cách giam cầm nó.
Trong Long Xà Bát Cảnh Bình, không gian trứng khí linh lấp lóe lôi quang khắp nơi, lôi quang hư ảo không chút uy lực. Nhưng trong các tia lôi quang ẩn chứa thiên đạo pháp tắc siêu mạnh, bàng bạc.
Tô Kính mừng rỡ, khí linh này thật dễ dụ, ít nhất bước đầu tiên làm hoàn mỹ không khuyết điểm. Tô Ảnh bây giờ không phá Long Xà Bát Cảnh Bình được.
Tô Kính gõ vách tường, ngoài cửa có tăng lữ lên tiếng.
- Thế tử có gì sai bảo?
- Mời Vô Niệm chưởng môn đến đây, có chuyện cần nhờ hỗ trợ.
Tăng lữ lên tiếng:
- Biết!
Chốc lát sau Vô Niệm trừ bỏ đá phong ấn, đẩy cửa vào.
- Mới bế quan hai ngày thế tử đã khỏe?
Tô Kính kinh ngạc hỏi lại:
- Hả? Đã hai ngày!?
Tô Kính không hỏi nhiều, hắn không hỏi tình hình đại quân quốc gia Tà Thần công thành thế nào.
Tô Kính đặt Long Xà Bát Cảnh Bình vào lòng bàn tay Vô Niệm, hỏi:
- Ngươi có thể hàng phục thứ trong này giúp ta không?
Lòng bàn tay Vô Niệm lạnh lẽo, trong một con mắt lóe phù văn màu vàng thấy rõ cảnh tượng trong Long Xà Bát Cảnh Bình.
Trong lôi quang vô biên lơ lửng một quả trứng bảy sắc, trong trứng ẩn chứa lực lượng phật tính cường đại, là thứ xá lợi Bồ Tát luyện chế ra. Hơn nữa trong quả trứng bảy sắc còn có sinh vật cường đại đang hấp thu lực lượng quả trứng, chờ thứ này ấp trứng ra sẽ có thực lực Kim Đan cửu trọng.
- Thế tử muốn thứ ở bên trong?
Tô Kính đáp ngay:
- Luyện hóa thành khí linh là tốt nhất, nếu như không thể vậy hãy xóa sổ.
- Ta không luyện chế được, giết thì dễ dàng.
Tô Ảnh chợt mở mắt ra gầm rống trong trứng khí linh:
- Tô Kính, ngươi đang làm cái gì?