Tô Kính nhìn Khuyển Thập Lang, dở khóc dở cười. Hết thảy đều do vũng máu chó của gã mà ra.
Khuyển Thập Lang trả cái giá không đến mức bị thương nặng làm chết một mục sư địch cường đại, giam cầm một kỵ sĩ địch mạnh, khiến đối phương buộc phải dùng kỹ năng triệu hoán mạnh thế này để chiến đấu.
Kết quả là sinh vật triệu hoán mạnh mẽ giẫm chết chủ tướng của đối phương, nhốt mục sư địch, khiến Thiết Phật Đà trở nên vô địch trong tháp.
Đúng vậy, mấy kỵ sĩ cường đại trong tầng hai hạ gục một Thiết Phật Đà, nhưng có càng nhiều Thiết Phật Đà được chế tạo ra, sớm muộn gì bọn họ cũng bị mệt chết.
Chờ khi quái vật giết lên tầng mười, xử lý hết các Thiết Phật Đà thì trên người cũng bị thương tơi tả, nhóm Vô Niệm an toàn rất nhiều.
Lúc này Tô Kính mới biết kẻ địch mạnh hơn hắn tưởng. Nhưng chiến thuật của địch đơn nhất, nếu hắn có nhiều tinh binh như Tử Thần quốc gia, chỉ huy bọn họ nâng sức chiến đấu gấp mấy lần bây giờ.
Quân Vô Tà đã tỉnh lại, gã rất suy yếu. Quân Vô Tà xem xét tình hình thân thể trước, phát hiện chân khí như có như không, phật lực cực khổ tích lũy đã biến mất hết.
Mặt Quân Vô Tà trắng bệch, gã không gầm rú, cố gượng dậy kêu tiếng thiếu gia với Tô Kính.
Tô Kính gật đầu nói:
- Ngươi trúng nguyền rủa của kẻ địch, Vô Niệm đã xua tan hết cho ngươi, nhưng phật lực bị thiêu đốt về sau không thể tu lại nữa. Cảnh giới của ngươi cũng rớt xuống Trúc Cơ hậu kỳ, cần cố gắng lần nữa mới có hy vọng Kim Đan.
Mặt Quân Vô Tà ủ rũ:
- Vâng, ta sẽ chăm chỉ tu hành.
Lần này hao tổn công lực mấy chục năm khiến Quân Vô Tà khó giữ bình tĩnh.
Tô Kính lạnh nhạt nói:
- Đừng khổ sở, thế giới này chỉ cần cố gắng sẽ được đền đáp.
Quân Vô Tà rung động. Nếu gã đồi phế sẽ bị Tô Kính bỏ rơi, hắn thiếu gì một người đỉnh Trúc Cơ?
Tám hòa thượng đều là Kim Đan, đặc biệt hòa thượng già Vô Niệm tương đương với Kim Đan tứ trọng. Sức chiến đấu của họ không nổi bật vì công pháp Phật môn không đầy đủ, Tâm Ý tông năm xưa không tính là môn phái lớn. Nhưng người ta là tám Kim Đan trăm phần trăm, Quân Vô Tà là đỉnh Trúc Cơ mà kiêu ngạo hơi quá, cho đến nay gã luôn nghĩ vì có cảnh giới nên được Tô Kính trọng dụng.
Không chỉ thế, nếu cần người cảnh giới cao sâu thì dư sức chiêu mộ từ Tô gia. Nhìn Tô Kính quen biết người trong Tô gia ai nấy đều vượt mặt Quân Vô Tà.
Quân Vô Tà bỗng cười phá lên, cố gượng đứng dậy đi tới đứng bên cạnh Tô Kính.
- Hiểu rồi thì tốt, không có phật lực là việc tốt với ngươi, sau này chưa chắc quản lý tăng binh mãi.
Quân Vô Tà nghe vậy rất là vui, vì Ám Dạ Song Long quân của Tô Kính có quy mô sáu mươi vạn người, trưởng quan cao nhất là Tô Mộ, dưới nàng còn cần ba đại tướng, mỗi người thống lĩnh đại quân hai mươi vạn.
Quân Vô Tà không trông chờ vào vị trí này, gã sẽ không làm trưởng một quân, nhưng thống lĩnh đại doanh bốn vạn người cũng rất tốt.
Nên biết giờ Tô Kính cho Quân Vô Tà quản lý năm ngàn tăng binh, tương lai có thể trở thành doanh tướng.
Tô Kính lên tiếng:
- Thập Lang, có việc muốn thương lượng với ngươi.
Khuyển Thập Lang không đổi được tật:
- Thiếu gia muốn gì? Gia muôn lần chết không chối từ.
- Muốn chút máu của ngươi.
Khuyển Thập Lang nhăn mặt từ chối:
- Thiếu gia, đau!
Ưng Dương bóp cổ Khuyển Thập Lang nhấc lên:
- Giả bộ gì, đâu phải lần đầu tiên. Thiếu gia muốn khi nào lấy máu?
Tô Kính cười nói:
- Chỉ muốn viết vài tấm phù, chút máu đủ rồi.
Khuyển Thập Lang nhe răng trợn mắt, biết không thể từ chối nên chủ động lấy một bình rượu ra, yêu lực vận chuyển trong người ép ra ngụm máu phun vào bình rượu.
Tô Kính nhận lấy bình rượu, lấy một cây bút mới tinh ra
thọc vào bình rượu hút hết máu chó. Cây bút này đặt mua từ Phục Ma thành chuyên để viết lá bùa, giá bằng với pháp khí.
Tô Kính phất tay, có người đưa bàn lên, hắn trải bùa ra, nâng bút suy ngẫm.
Tô gia nội tình thâm sâu nhưng Tô Kính còn nhỏ, cảnh giới không đủ, chỉ có thể viết ra loại phù thực dụng là Ngũ Lôi Định Thân chú. Tạm không nói đến sức sát thương của Ngũ Lôi Định Thân chú thế nào, lực khống chế là số một. Cảnh giới như Vô Niệm sẽ không bị một bộ phù giấy đông lại nhưng sẽ bị ảnh hưởng.
Tô Kính chuẩn bị giây lát rồi nhanh nhẹn viết xong hai mươi lăm tờ phù giấy trong vòng gần một phút, hắn cảm giác chân khí đã cạn. Lực lượng thần thức thì không tiêu hao nhiều, nhờ hắn sử dụng túi hỗn độn tu luyện nên thần thức trưởng thành siêu mau.
Bộ Ngũ Lôi Định Thân chú này vẽ khá hoàn mỹ, Tô Kính cầm trong tay cẩn thận quan sát, phát hiện vẽ Ngũ Lôi Định Thân chú bằng máu chó mơ hồ thêm cái gì. Nếu dùng máu của yêu thú lôi hệ chắc sẽ có hiệu quả khác.
Đạo Môn vẽ phù lục dùng máu là thường thấy nhất, nhưng không ai đơn thuần toàn vẽ bằng máu như Tô Kính.
Tô Kính dùng long xà chân khí điều tức, quan tưởng giây lát, chân khí đã phục hồi gần đầy. long xà chân khí thật là kỳ diệu, chân khí của Tô Kính rất nhiều, luyện khí sĩ bình thường đến cảnh giới như hắn ít ra phải điều tức một, hai canh giờ mới được.
- Vô Niệm, để ta thử nghiệm uy lực phù giấy xem. Ưm, ta kích phát sáu phần lực lượng, đối diện kẻ địch cảnh giới như ngươi dù có người trợ giúp ta cũng không dễ dàng phát huy hết uy lực phù trận này.
Vô Niệm gật đầu.
Tô Kính nói:
- Ta phát xong uy lực phù thì ngươi phải dùng năng lực mạnh nhất vùng thoát sự khống chế, mấy người kia, hỗ trợ tính thời gian mất bao lâu.
Bảy hòa thượng gật đầu đồng ý. Tô Kính đứng dậy vòng qua cái bàn đến trước mặt Vô Niệm. Lão ngồi xếp bằng, người phát ra phật quang cường đại, thân thể rực rỡ ánh vàng.
Tô Kính dùng cách mau lẹ nhất kích phát Ngũ Lôi Định Thân chú. Hai mươi lăm tờ phù giấy ở quanh người Vô Niệm phát ra lôi quang đỏ như máu. Người xung quanh như nghe tiếng sấm, nhưng phù giấy không hề phát ra tiếng động.
Vô Niệm gầm gừ, đó là Phật Đà Hống, thứ cao cấp hơn Sư Tử Hống gấp trăm lần.
Các phạn văn màu vàng nổi lên trên áo tăng của Vô Niệm xâu chuỗi thành một hàng kinh văn. Không gian quanh Vô Niệm dao động mãnh liệt, kinh văn vụt qua, lão muốn gồng người đứng dậy, nhưng lôi quang vẫn cố định lão xuống đất.
Vô Niệm há mồm nhưng không thốt ra lời được, đành phát ra lực lượng thần thức cùng xuyên thủng hai mươi lăm tờ phù giấy.
Kết cấu trận pháp của Ngũ Lôi Định Thân chú bị phá nhưng thời gian Vô Niệm tụ tập lực lượng thần thức dài trên mười giây.