Tô Mộ muốn thành tiên chứ không phải được Tô Kính mang theo, vậy nàng phải đi liều mạng. Không thành tiên thì nàng sẽ mãi mãi sống dưới cái bóng của Vô Ưu công chúa.
Tô Mộ không là loại người cam lòng nhận thua, chỉ cần có một đường hy vọng nàng sẽ cố giành lấy, sẽ kiên trì.
Tô Mộ hỏi:
- Ca, ta có thể uống rượu không?
- Không được, chúng ta không làm việc vô nghĩa.
- Rồi, nghe lời ca.
- Nếu như nghe ta thì hãy làm giúp ta một việc.
- Việc gì?
- Dùng thân phận trưởng lão Tô gia của muội liên lạc với Chu gia, dùng trận đồ Long Xa kéo xe đi đổi xương động vật biển, càng nhiều càng tốt. Xương động vật biển phải là thứ chế tạo phù tiễn dùng một lần, trong đó một phần mười ít nhất có thể bắn chết luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ.
- Chuyện này quan trọng đến mức nào?
- Cực kỳ quan trọng. Chiến hạm bay của ta cần có vũ khí công kích cực kỳ khủng bố, cần số lượng mũi tên khổng lồ, cần thiết lập một công xương luyện khí ở Song thành. Mấy trăm vạn mũi tên như thế cũng không đủ dùng. Hiện tại bắt đầu gom góp tích luỹ, đến ba năm sau cần không dưới sáu ngàn vạn.
- Nhiều vậy?
- Ừ, vì là kiểu dùng thuật đạo và máy móc bắn, độ chính xác không đáng tin nên dùng số lượng bù đắp, sát thương dày đặc.
Tô Kính thiết kế ra được địa bảo kim loại, cương nỗ liên tục bắn dựa vào nhiệt năng khởi động, dư sức liên tục bắn mấy chục vạn mũi tên. Chiến hạm bay, ít nhất phải cài đặt vũ khí tương tự cơ pháo, không thì chiến hạm bay lớn như vậy bay từ từ trên trời chẳng khác gì mục tiêu sống.
- Được rồi, ta đi làm đây.
Tô Mộ cắt đứt liên lạc, nhìn lên bầu trời. Nàng đứng trên kiến trúc cao nhất Song thành. Bắc Dực châu tháng sáu khắp nơi xanh biếc nhưng bầu trời vẫn hoàng hôn. Trên biển thổi qua hơi nước không hiểu sao kết thành mây như vậy.
Hỗn tạp, nặng nề đè ép nỗi lòng người, không thể tự thoát ra được.
Tô Kính muốn thành thân, Tô Mộ chỉ có thể luyện binh tại đây, đợi, chờ ba năm sau xuất chinh và con đường thành tiên xa xôi. Tô Kính, ngươi tốt nhất đừng giống phụ thân!
Tô Mộ vung tay lên trời, một bóng đen bay ra ngoài, là bầu rượu rỗng. Mắt Tô Mộ mông lung men say, nhưng ném bầu rượu đi đôi mắt nàng trở nên tỉnh táo.
Tô Mộ lẩm bẩm:
- Không uống nữa, xem thử trên biển có cái gì đỡ buồn không.
Ảo ảnh song long nổi lên trên áo giáp, rồng bay lên giữa không trung hướng phía đông.
Trên biển có tiên sơn, dao thảo, ngọc tương, động thiên.
Nếu như tìm được một chỗ dù không thể trường sinh cũng có thể chết già ở bên trong, không còn gặp người đó nữa đi? Tô Mộ bay mãi, mắt nhòe đi, nước mắt từ trên trời rơi xuống, chưa rơi xuống đất đã tan thành sương trong gió.
Thì ra ta còn biết ghen, biết đau lòng.
Vì lời Tô Mộ nói khiến Tô Kính ngồi trên Long Xa hết hứng thú.
Làm thế nào đều khiến Tô Mộ đau lòng. Theo lý thì hắn không thua thiệt Tô Mộ, không phải hắn trêu chọc nàng trước, Tô Kính hoàn toàn là bị nàng đè. Nhưng chuyện này không thể nói lý.
Tô Kính không phải ca ca ruột của Tô Mộ, từ ý nghĩa nào đó hắn cướp đi tất cả của ca ca nàng. Hai bên gặp nhau, hắn không làm tròn trách nhiệm của ca ca thì thôi còn để xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Ài.
Tô Kính không còn muốn nghe bàn tán gì ngoài xe nữa, hắn lấy một miếng ngọc vỡ ra, là mảnh nhỏ tiên khí lấy trong thế giới Thâm Uyên. Mảnh này bị hỏng nặng nhất, không bị lực lượng đánh nát, miếng ngọc vỡ trong tay Tô Kính là khối lớn nhất, chỉ to cỡ móng tay.
Ngọc vỡ có phẩm chất gần bằng tiên ngọc nhưng không thể sánh bằng tiên ngọc trong chiến hạm bay, hấp thu nguyên khí thiên địa tốc độ rất chậm. Thế này đã không tồi, dù sao trừ tiên ngọc ra ngọc
thạch bình thường hấp thu nguyên khí thiên địa tốt nhất đừng tính tốc độ.
Đây là hạch tâm để Tô Kính khởi động khôi lỗi thần binh, khôi lỗi thần binh là thủ đoạn của Binh gia, giống nguyên thần thứ hai bên Đạo Môn. Bởi vì Binh gia thăng cấp phần lớn dựa vào chiến tranh, khôi lỗi này có thể chắn binh kiếp.
Tô Kính chế tạo khôi lỗi thần binh mục đích là bảo vệ Tô Mộ, hơn nữa khôi lỗi thần binh ở bên cạnh nàng thì có thể tùy thời liên lạc với nàng, dùng thần thức điều khiển khôi lỗi sẽ trực tiếp hơn, không cần dùng cách hiện tại truyền tin.
Mảnh ngọc này đã dùng lực lượng sao rèn luyện, Long Xà Bát Cảnh Bình cũng tốt nhưng muốn bảo đảm an toàn cần ngăn cách lực lượng sao. Tất nhiên đây cũng là ưu điểm, giấu trong Long Xà Bát Cảnh Bình thì tinh thần chiếu xuống cũng không tìm ra. Trong Long Xà Bát Cảnh Bình có quá nhiều bí mật, phong kín nó tốt hơn.
Tô Kính ném miếng ngọc vỡ vào không gian quẻ ly. Hỗn Nguyên Lô còn đang dung hợp, đã được chín mươi phần trăm nhưng chưa thể luyện chế ra đạo khí thật sự.
Tô Kính không gấp, sau khi hắn lên Kim Đan thì Hỗn Nguyên Lô sẽ dung hợp hoàn mỹ, so với người khác thì hắn càng thêm nhẹ nhàng luyện chế ra đạo khí hoặc tài liệu chất lượng tốt.
May mắn mừng vì từ phủ đệ đi Chu Tước cung chặng đường rất dài, hắn có dư thời gian ổn định tâm tình. Nói sao thì hôm nay là ngày thành hôn, từ nay hắn và Khương Vô Ưu là phu thê.
Giữa phu thê có bí mật là việc rất tệ, nhưng đành vậy, ai kêu mọi người trong thế tục không thể nhìn mọi thứ bằn ánh mắt tiên nhân.
Luyện khí sĩ dù tiêu sái thì vẫn là phàm nhân.
Khôi lỗi thần binh đang thành hình trong Long Xà Bát Cảnh Bình. Hình dáng khôi lỗi thần binh giống Tô Kính y như đúc, nhưng người phủ đầy miếng giáp không có chỗ nào trống. Kiểu dáng áo giáp trên người khôi lỗi thần binh là Ám Dạ Song Long giáp.
Trong lửa cháy không gian quẻ ly chất liệu trong người khôi lỗi thần binh được rèn lặp đi lặp lại, chuyển hóa lực lượng sao tạo vô số thể kết tinh sáu mặt, nhỏ hơn hạt bụi hợp thành da thịt xương cốt, cơ bắp huyết mạch của khôi lỗi thần binh.
Tô Kính cần để lại một thần thức bên trong, nếu khôi lỗi thần binh bị phá hủy thì dấu vết thần thức này sẽ không chạy thoát, cùng nhau bị hủy diệt.
Trả cái giá lớn vậy nhưng đáng, Tô Kính là Trúc Cơ, sau khi Kim Đan thì điều khiển khôi lỗi thần binh càng thuận buồm xuôi gió, hiệu quả không thua gì khôi lỗi giấy mà Tô Kính sắp có được.
Khi thiên kiếp giáng xuống khôi lỗi thần binh bị công kích tương đương với Tô Kính trúng thiên kiếp, có thể giảm bớt một phần áp lực. Các lưu phái luyện khí đều có loại như vậy.
Binh gia rất thực dụng, Đạo Môn thì thâm sâu, nghe nói Phật môn cũng có Kim Thân lột xác, hiệu quả phi phàm, đáng tiếc đã biến mất trong dòng sông lịch sử.