Phó Thanh Sơn mở túi ra hút hết người vào trong, ba khói đen bị để lại bên ngoài, gã phun ngụm lửa đốt sạch sẽ. Còn dư lại những kẻ xui xẻo kêu gào trong túi vải của gã.
Phó Thanh Sơn giữ lời hứa nhưng vì tâm tình không tốt nên không chừa một người sống, chỉ buông tha cho ba linh hồn.
Phó Thanh Sơn chợt phát hiện Lâm Hoành Sơn xuống tay cũng rất ác, trước khi gã đến linh hồn người chết đều nát bấy không có đường cứu sống.
Nhiếp chính vương Khương Dạ trò chuyện rất lâu với phu phụ Tô Kính. Khương Dạ bác học đa tài, tán dóc với gã sẽ không thấy chán. Cho đến có người hầu đến nhắc nhở công chúa có thể tiếp nhận các quan lại bái kiến, Khương Dạ ngừng cuộc trò truyện, ra lệnh quan lễ nghi cùng đi gặp các quan lại.
Tô Kính, Vô Ưu công chúa không hứng thú chuyện này nhưng không thể vắng mặt, vì đây không phải nghi thức mà là tỏ vẻ cảm tạ. Văn võ cả triều đến dự tiệc, có thể ăn đồ đắt tiền nhất, nhưng cũng mất máu nhiều nhất.
May mắn chỉ cần lộ mặt, Vô Ưu công chúa đứng trên đài cao nói vài câu với mọi người, rồi phu phụ Tô Kính bị kéo xuống đài chạy thẳng tới tông miếu.
Mở ra tông miếu có hạn chế về thời gian, các quan lại không thật sự muốn nghe Vô Ưu công chúa nói gì, chỉ muốn thấy nàng mang đi tất cả danh mục quà tặng.
Tông miếu hoàng gia nằm phía sau hoàng cung, chiếm diện tích mấy dặm. Hoàng thất chết ai phần lớn chôn tại đây, mỗi chôn một thế hệ sẽ xây kiến trúc mới.
Khi Tô Kính đến tông miếu đã thấy dãy kiến trúc khổng lồ chẳng thấy bờ bến.
Trung tâm tông miếu là thần vị của các đời hoàng đế Đông Tần đế quốc, thân vương, công chúa.
Giống như các gia tộc lớn, nhưng hoàng thất không cần hy sinh tổ linh mà để cho tổ tiên thành thần. Khương Diễm lên ngôi còn gia phong mấy hoàng tộc đã mất để vào tông miếu.
Trong tông miếu hoàng tộc hiện tại có hơn ba ngàn thần vị đủ để tạo thành thần đình.
Tô Kính, Vô Ưu công chúa được đưa vào đại điện tế tự thần vị, những người khác không được vào. Người chủ trì tế tự ở ngoài đại điện mở trận pháp ra.
Đại điện kết cấu hình tròn hiếm thấy. Tô Kính và Vô Ưu công chúa đứng chính giữa, xung quanh là các pho tượng rất sống động. Dùng thần niệm dò xét dù sống động thì chỉ là tảng đá.
Hai người quỳ ngồi dưới đất, cung kính lạy bốn phía. Hai người muốn mượn dùng lực lượng tổ tiên nâng cao thực lực của mình. Mục tiêu của Vô Ưu công chúa là Trúc Cơ hậu kỳ, có thể tích lũy đến trình độ nàng vừa lòng là đủ. Tô Kính thì thăng cấp Trúc Cơ sơ kỳ, quyết không thể tăng lên tới trung kỳ.
Có hơn ba ngàn pho tượng vờn quanh, trận pháp trong đại điện mở ra.
Tinh thần Tô Kính hoảng hốt hỏi:
- Vô Ưu, nơi này ngăn cách với bên ngoài không?
- Tất nhiên, bên ngoài dù có phụ thân ở cũng không dò xét được bên trong xảy ra chuyện gì. Người khống chế trận pháp thật ra là canh gác cho chúng ta, để thần vị tự chọn làm sao rót vào lực lượng.
Tô Kính to gan nói:
- Chúng ta song tu!
Vô Ưu công chúa kinh ngạc nói:
- Nơi đây là tông miếu!
- Nói thật với nàng, chúng ta song tu ở đây kiếm được lợi có lẽ tăng lên gấp mười lần, gấp trăm lần!
Vô Ưu công chúa động lòng, nàng muốn có cơ hội khác tăng tiến thế này hầu như là điều không thể. Vượt qua Kim Đan lục trọng chỉ có một lần duy nhất, cơ hội đó có lẽ xa vời vô cùng.
Nhưng làm chuyện nam nữ với Tô Kính tại đây, nhiều pho tượng vây quanh như thế khiến nàng rất ngại.
- Mấy cái này là tổ linh, đã không có ý thức phàm nhân!
Vô Ưu công chúa nói nhỏ xíu:
- Vậy... được rồi.
Đột nhiên pho tượng xung quanh đều nhúc nhích, nguyên khí thiên địa trong đại điện trở nên cực kỳ cuồng bạo tụ tập lại đây, khí thế kia khiến
Vô Ưu công chúa dứt khoát quyết định.
Chắc chắn thúc thúc giở trò gì, người chủ trì không nhận ra. Nguyên khí cuồng bạo như vậy nếu rót vào người sẽ khiến nàng tích lũy sâu sắc, nhưng mất rất nhiều thời gian tiêu hóa, không biết có tai họa ngầm không, chắc chắn làm trễ thời gian.
Thuần Dương Động Tiên chân kinh có thể xóa bỏ tất cả, điều trị chân khí.
Tô Kính rất sốt ruột, nguyên khí thiên địa đậm đặc thế này nếu rót vào người thì chắc chắn long xà chân khí tăng vọt, khi đó hắn không kiểm soát được.
Tô Kính vung tay hất lễ phục bay ra khỏi người, hắn trần truồng kéo Vô Ưu công chúa. Nàng hiểu ý cởi đồ xuống cất vào trang bị không gian.
Trong đống pho tượng vờn quanh, hai người bắt đầu tu luyện Thuần Dương Động Tiên chân kinh.
Lần trước không thành công, lần này không ai quấy rầy, Vô Ưu công chúa không có tâm tình cảm nhận nhiều, đa phần tập trung chú ý chân khí biến đổi.
Thân thể hai người quấn quýt nhau, nguyên khí thiên địa cuồng bạo rót vào. Long xà chân khí trong người Tô Kính phát ra tiếng rồng ngâm nuốt trọn nguyên khí thiên địa rót vào cơ thể hắn.
Theo đó là những pho tượng phát ra lực lượng, Tô Kính không nói được lực lượng đó là gì, hơi giống lực lượng trong xá lợi Bồ Tát nhưng càng hùng hậu hơn, tràn đầy lực lượng dưng cương.
Vô Ưu công chúa khẽ kêu đau:
- A!
Lực lượng vào thân thể hai người, tất cả cảm giác bị phóng đại ngàn vạn lần.
Lực lượng Thuần Dương Động Tiên chân kinh mới chuyển hóa chân khí, chuyển hóa những năng lượng này, chỉ do dự giây lát Vô Ưu công chúa suýt xỉu.
Lần này khắc cốt minh tâm, Vô Ưu công chúa ôm chặt Tô Kính gần như quên động tác kế tiếp.
Một giọng nói vang lên trong đầu Tô Kính:
- Khụ!
Tô Kính suýt rối loạn hơi thở, hắn còn tưởng rằng khí linh của Lục Đạo Thần Giám sống lại.
- Tô Kính, ngươi to gan quá, dám làm ngay trong chỗ này, ài.
Tô Kính toát mồ hôi lạnh, không ngờ giọng nói đó là của hoàng đế Khương Diễm.
Khương Diễm lúng túng nói:
- Ta không thấy gì hết, chỉ hơi có cảm giác, thôi, ta nói xong lời muốn nói sẽ tan biến, đây là chút thần thức của ta.
Khương Diễm không ngờ Tô Kính và Vô Ưu công chúa sẽ luyện song tu. May mắn thần thức này chỉ để truyền âm, nếu là phân thân thấy hết tất cả thì xấu hổ chết.
Luồng thần thức bám vào một pho tượng, chỉ cảm ứng được Tô Kính chứ không cảm nhận Vô Ưu công chúa.&- Bệ hạ!
- Ngươi nghe đây, trong một pho tượng có thứ ta để lại, ngươi và Vô Ưu mỗi người lấy một món. Trên pho tượng có ký hiệu này.
Trong thức hải của Tô Kính đột nhiên có thêm một phù văn, phù văn nhạt nhòa tùy thời tan biến.
Luồng thần thức của Khương Diễm tan biến chuyển thành linh khí cực kỳ thuần túy bị Tô Kính, Vô Ưu công chúa hấp thu. Cách chuyển hóa thần thức thành linh khí thật là không thể tưởng tượng nổi.