Ít ra hắn chỉ mất một đại điện cộng thêm mấy khối huyết ngọc giành lại thứ khác không tệ. Nhưng là thứ gì mà mới lộ ra đã hấp dẫn thiên lôi? Hắn nên àm sao đây?
Tô Kính dứt khoát dời huyền thiên huyết ngọc vào không gian quẻ ly cho Hỗn Nguyên Lô luyện chế.
Mặt Khuyển Thập Lang xanh ngắt, uy lực sấm sét vừa rồi làm yêu tộc sợ nhất. Tu sĩ nhân loại có năng lực phòng ngự sấm sét mạnh chút, yêu tộc đối mặt thiên kiếp khả năng chêt cao hơn nhân tộc gấp trăm lần.
Vô Ưu công chúa ở trong công trường phía xa sợ đứng im. Tô Mộ trực tiếp liên lạc Tô Kính, biết hắn bình yên, hai người vẫn chạy về xem. một tia chớp phá hủy một đại điện có thuật đạo bảo vệ không kỳ lạ.
Nhưng sấm sét này tốc độ nhanh vậy cũng rất đáng sợ.
Tô Kính nói nguyên nhân.
Vô Ưu công chúa oán giận:
- Ngươi đánh cuộc không sai, nhưng cần gì mạo hiểm? Trực tiếp vứt bỏ huyền thiên huyết ngọc chỉ lấy đồ vật bên trong là được. Sinh vật viễn cổ đa số chết khi sắp gặp lôi kiếp, ngươi mở huyết ngọc ra lôi kiếp sẽ đột nhiên giáng xuống, dù chỉ là dư ba nhưng chúng ta không ngăn được.
Sau khi thành thân Vô Ưu công chúa chưa bao giờ phàn nàn gì với Tô Kính, đây là lần đầu tiên không quan tâm cảm xúc của hắn mở miệng trách mắng. Tô Kính khó cãi lại, hắn đã làm Vô Ưu công chúa sợ.
Nếu trốn chậm chút Tô Kính đã chết rồi, chết rất oan.
Tô Mộ ở một bên điều giải:
- Tô Mộ đừng trách ca nữa, ca của ta luôn tiếc tài như mạng.
Tô Kính cười gượng:
- Lần sau không dám.
Tô Mộ chỉ vào cái hố bị thiên lôi đánh:
- Ủa? Đây là cái gì?
Bên trong có một thứ đỏ như máu đang lăn.
Tô Mộ cười to bảo:
- Huyết ngọc thành tinh
Thứ này rất quý giá, bằng bảo ngọc tuyệt phẩm, đương nhiên kém xa tiên ngọc nhưng có chút thuộc tính của tiên ngọc, có thể tự động hấp thu nguyên khí thiên địa nguyên khí thiên địa.
Thứ tương tự tiên ngọc đều rất quý giá.
Khối huyết ngọc tinh này không đủ dùng cho chiến hạm, thậm chí không đủ cho trận pháp chiến xa nhưng giá trị vẫn rất cao.
Tô Kính nhìn huyết ngọc tinh lăn lộn, hỏi:
- Ai muốn nào?
Tô Mộ giơ tay:
- Ta muốn ta muốn!
Tô Mộ sẽ không khách sáo với Vô Ưu công chúa, nàng lấy thứ này có nhiều thứ cần dùng hơn. Với Vô Ưu công chúa thì nó chỉ xem như ngọc thạch không tồi.
Vô Ưu công chúa cười nói:
- Tô Mộ muốn giành với ta sao? Vậy cho ngươi, dù sao ta không có nhiều ngọc thạch nhưng không thiếu cái này.
- Biết ngươi không thiếu nên ta mới đòi. Ta muốn luyện chế yêu thần, thứ này sẽ làm hạch tâm.
Vô Ưu công chúa kinh ngạc hỏi:
- Yêu thần? Tô Mộ, ngươi muốn phân mỏng huyết mạch!
- Đúng rồi, huyết mạch yêu tộc mặc dù có thể tăng lên tốc độ tu luyện, nâng cao tuổi thọ, có ý nghĩa lớn lao với ta nhưng cũng rất rắc rối.
Tô Kính biết Tô Mộ muốn ức chế tốc độ thăng cấp Kim Đan, nàng đã bị hắn thuyết phục. Huyết ngọc tinh luyện chế thành yêu thần tương đương với nguyên thần thứ hai, chia huyết mạch cho yêu thần thì Tô Mộ tích lũy càng sâu mà không bị mất kiểm soát.
Thế rất tốt, tác dụng của yêu thần không lớn bằng nguyên thần thứ hai nhưng có cái này làm hạch tâm thì sức chiến đấu rất đáng gờm. Yêu thần sẽ giống nguyên thần thứ hai chủ tu luyện.
Ba người xuất thân từ gia tộc đứng đầu, với một số cách kỳ dị dù không tự làm được cũng biết rõ ảo diệu trong đó.
Vô Ưu công chúa nói:
- Vậy đi Tô Mộ, ta cho ngươi Chu Tước đan, bảo đảm ngươi luyện chế yêu thần thời...
- Không cần, ta không cần gấp sức chiến đấu cho yêu thần, ta có phân thân đại pháp rồi.
Vô Ưu công chúa thầm nghĩ tâm chí của Tô Mộ bây giờ kiên định hơn trước kia, lúc nàng mới quen Tô Mộ thì người này còn rất mơ hồ.
Tô Mộ không muốn
chiếm lợi từ Vô Ưu công chúa, vì Vô Ưu công chúa càng rộng rãi với nàng càng khiến nàng không được tự nhiên. Làm nửa yêu, nàng sẽ không áy náy nhưng trong lòng vẫn khó chịu.
Đã dan díu với Tô Kính rồi còn mặt dày cướp cái gì của Vô Ưu công chúa thì nàng không xứng thân phận nửa nhân loại.
Vô Ưu công chúa cười đắc ý:
- Tô Mộ, là vì ca của ngươi kiếm thứ dẫn đến thiên lôi nên ta mới không cần nó, huyết ngọc tinh này mấy trăm năm rồi chưa xuất hiện.
Ba người cười giỡn, trong khi đó nữ quan của Vô Ưu công chúa đã bao vây cái hố sâu bắt giữ huyết ngọc tinh đưa vào tay Tô Mộ. Nàng không hâm mộ, vì Tô Kính có cái gì nàng đều rất vui.
Mất một tòa cung điện và trận pháp bên dưới, chuyện này không nhỏ. May mà có bồi thường, Tô Kính mà không cướp đồ về thì đã chịu lỗ.
Hỗn Nguyên Lô đã dung hợp với không gian quẻ ly, nguyên không gian là pháp bảo luyện khí khổng lồ. Huyết ngọc sôi trào trong không gian, lửa cháy hừng hực mơ hồ xuất hiện hỏa lôi. Nếu không phải Tô Kính khống chế thì huyết ngọc này đã nát.
Từng chút một hòa tan huyết ngọc, đồ vật bên trong lộ ra.
Trong huyết ngọc này là một con mắt khổng lồ.
Thần thức của Tô Kính vừa tiếp xúc với con mắt cảm giác cả người suýt bị hút vào. Nếu không phải Lục Đạo Thần Giám của hắn cao cường hắn đã bị ánh mắt này điều khiển.
Mắt màu hổ phách, chính giữa có vệt đen, trong vệt đen như ẩn chứa bí mật thành tiên khiến Tô Kính muốn ngừng mà không được, cứ muốn đưa thần thức vào dò xét.
Trong mắt không có đặc điểm sinh mạng, nếu có chút sức sống thì Tô Kính đã không kiềm được khao khát, sẽ bị hút vào.
Tô Kính vội đóng Long Xà Bát Cảnh Bình lại, nói cho Vô Ưu công chúa và Tô Mộ biết chuyện này.
Vô Ưu công chúa nghe Tô Kính nói, bảo rằng:
- Cái này rắc rối đây, nhưng nếu cái này không đánh lại ai. cứ ném qua dẫn đến thiên lôi cũng tốt.
Tô Mộ tò mò hỏi:
- Từ bao giờ ngươi biết an ủi người?
Vô Ưu công chúa đương nhiên nói:
- Nam nhân nhà mình khi cần thiết thì an ủi thôi.
Ban đầu lúc chưa có người yêu Vô Ưu công chúa từng nói thế nào?
Tô Mộ ngứa răng, đành nói:
- Coi như ta kiếm lời được một khối huyết ngọc tinh. Các ngươi được con mắt to muốn nhìn cũng khó nhìn.
Vô Ưu công chúa cười tủm tỉm không tỏ ra bất mãn:
- Ngươi kiếm lời được thì tốt rồi.
Tô Kính nói:
- Được rồi, còn lại một khối huyết ngọc ta đã hòa tan xong, bên trong có cái này.
Tô Kính lấy một quả trứng, một xác con rắn nhỏ trong Long Xà Bát Cảnh Bình ra.
Quả trứng nhỏ xíu, con rắn càng nhỏ nữa. Con rắn chỉ ngắn cỡ ngón tay, trong cổ kẹt vật lạ, đây là bộ dạng trước khi chết của nó.