Hồng Liên Bảo Giám

Tạm lánh phong mang (1)


trước sau

Hắn lại không nghĩ tới uy lực ngũ hành đại pháo của Tô Kính cường đại như thế, một tòa thần miếu bị hủy, ít nhất ảnh hưởng mười một phần sáu năng lực khôi phục của chiến hạm.

Đây chính là thần miếu ah, trên cả chiến hạm, trừ trang bị động lực ra, đáng tiền nhất chính là thần miếu. Muốn dựng thần miếu trên vô địch hạm còn khó hơn trên đất liền gấp trăm lần.

Kết quả bị một pháo của Tô Kính san bằng một nơi, hắn nộ hỏa công tâm và không thể tiếp nâận được.

- Đại nhân, đại nhân!

Thân vệ tiến lên đây vịn hạm trưởng, hạm trưởng đẩy thân vệ ra, tháo mặt nạ xuống và lộ ra gương mặt tái nhợt.

Gương mặt này không tính là trẻ tuổi, bộ dạng chừng ba mươi mấy tuổi. Hắn có đôi mắt màu xanh, nhìn càng giống nhân loại bên Tà Thần quốc độ.

Hắn dùng tay lau máu trên khóe miệng, sau đó đưa bàn đặt lên đài chỉ huy, trên đài chỉ huy tỏa ra ánh sáng. Hạm trưởng trung niên nói:

- Tất cả tướng quân, từ giờ trở đi tiến vào trạng thái giết chóc.

Sau đó hai mắt của hắn bắn ra sát khí đáng sợ, thấp giọng nói:

- Các vị đại sư, các ngươi cũng ra tay đi, làm thịt tiểu tử kia, ta muốn đầu của hắn.

Trong góc của phòng hạm trưởng có sáu lão giả mặc trường bào màu đỏ, bọn họ gật đầu sau đó biến mất khỏi phòng hạm trưởng.

Hạm trưởng bộc phát ra vô số đạo khí tức, lặng lẽ tiến vào trong người sáu lão giả áo đỏ.

Hắc, thần miếu sử, các ngươi muốn thu hoạch linh hồn thì ta cho các ngươi như nguyện.

Hạm trưởng dám ám toán thần miếu sử, đương nhiên là vì ôm bắp đùi to của nhiếp chính vương Khương Dạ. Dù sao chỉ cần hắn phản bội chạy trốn đến Đông Tần đế quốc, nhiếp chính vương Khương Dạ sẽ kết toán công lao của hắn, cũng cho hắn địa vị nhất định.

Như vậy còn tốt hơn loại địa phương như Nam Hải rất nhiều. Đừng nhìn Nam Hải tài nguyên phong phú nhưng nguyên khí thiên địa rất kém cỏi. Nếu có thể tu hành trong thành Ngọc Kinh, hắn thà rằng có thể ở đó cả đời.

Sáu thần miếu sử vừa rời khỏi vô địch hạm thì Tô Kính đã có cảm ứng. Lục đạo thần giám không có tác dụng giết địch trực tiếp nhưng phòng ngự và học tập đều không tệ, dự cảm nguy hiểm là năng lực mới xuất hiện.

Cảm giác nguy cơ này làm tóc gáy Tô Kính dựng đứng, thân thể lạnh như băng. Hắn không chút do dự mang theo Tô Mộ trực tiếp tiến vào trong tâần mộc hạm và tiềm hành dưới biển. Tàu chỉ huy cũng mở tốc độ cao nhất chạy trốn về hướng ngược lại.

Tàu chiến chỉ huy không thể bay, Tô Kính rời đi chỉ kịp mang theo ngũ hành đại pháo. Khẩu ngũ hành đại pháo này có uy lực lớn nhất trong các ngũ hành đại pháo khác, cũng tiếp cận tiêu chuẩn tiên khí nhất.

Sáu thần miếu sử phát hiện khí tức của Tô Kính biến mất khỏi tàu chỉ huy liền lập tức truy tìm, phát hiện căn bản không tìm ra vị trí cụ thể, chỉ có thể xác định hắn đang ở trong phạm vi ngàn dặm chung quanh.

Thần miếu sử phiền muộn tới tột đỉnh, bọn họ thu hoạch linh hồn cũng không phải không kiêng nể gì cả, nếu không có Ấn Gia đế quốc ủng hộ, nhất định không dám tùy ý làm bậy. Hiện tại thật vất vả hạm trưởng lên tiếng, bọn họ lại mất đi mục tiêu, sáu thần miếu sử dứt khoát tìm kiếm gần đó, nhìn xem có thể tìm được người hay không.

Cảnh giới Tô Kính không cao nhưng linh hồn lại tương đối mỹ vị. Cấp độ thần miếu sử cực kỳ kén ăn, linh hồn binh lính bình thường trong khứu giác của bọn họ có mùi tanh, tuyệt đối sẽ không đi thu hoạch, càng không trực tiếp hút đi.

Trên tàu chỉ huy có tám luyện khí sĩ Kim Đan, chính là đám người Vô Niệm, sáu tên thần miếu sử không xem đó là chuyện quan trọng. Phật môn vốn am hiểu ẩn nấp, sáu thần miếu sử quan
sát, trên tàu chiến chỉ huy chỉ có trên dưới một trăm nữ quan có linh hồn xem như không tệ nhưng không phải nhân loại cho nên vô cùng phiền toái.

Giống như xăng vậy, nếu như quá nhiều chì thì bọn họ không thích.

Trên tàu chiến chỉ huy đều là cường giả, Tô Kính cảm giác mình lưu lại tổn thất có thể còn thảm trọng hơn hắn rời đi, cho nên mới đào tẩu. Hắn vừa đi, sáu tên thần miếu sử lập tức thay đổi phương hướng, bọn chúng nhắm vào một chiếc phi xà hạm trên không trung, trên phi xà hạm này có một cường giả Kim Đan thủ hạ của Tô Mộ, chỉ là Kim Đan nhất trọng.

Nhưng cường giả Kim Đan này có linh hồn tinh khiết còn hơn đại đa số cường giả Kim Đan bốn năm trọng cho nên bọn chúng động tâm.

Sáu bóng đỏ xuất hiện, trong nháy mắt đã đáp xuống phi xà hạm này. Tên cường giả Kim Đan này là hạm trưởng của phi xà hạm, bên cạnh hắn có một đại tiễn sư của Mã gia, hơn hai mươi tiễn sư cùng hơn một trăm cung tiễn thủ Tiên Thiên kỳ.

Sáu tên thần miếu sử xuất hiện trên chiến hạm, cường giả Kim Đan lúc này ra lệnh khởi động toàn bộ đại trận, hơn nữa phi xà hạm tận lực bay lên không trung. Càng lên cao thì cường giả càng nguy hiểm hơn người bình thường.

Ví dụ như trên không trung vạn mét, lôi bạo thường xuyên xuất hiện, một người bình thường và một cường giả Kim Đan đứng chung một chỗ, nhất định là cường giả Kim Đan bị đánh chết trước. Người bình thường có thể sẽ chết cóng, hoặc bị cương phong xé nát mà thôi.

Lần này phi xà hạm bay lên, trên tàu có nhiều binh lính bình thường, chính thành chiến hạm loại nhỏ đều ở trên lục địa, những người còn lại chính là hạm trưởng mang theo một đám người, sau đó đi lên chiến hạm phù không loại nhỏ. Trên phi xà hạm lực phòng vệ chưa đủ, gặp được cường giả Kim Đan, biện pháp tốt nhất chính là bay cao.

Bởi vì phi xà hạm không úy kỵ lôi đình oanh kích, có trận pháp dẫn dắt lôi điện chuyên môn, hấp thu vào trong trận pháp và rèn luyện một ít ngọc phù của Tô Kính. Tiêu hao trong đó không sao cả, bởi vì ngọc phù rèn luyện qua sẽ gia tăng phẩm chất, uy lực tăng lớn, thu hoạch cũng tăng lên gấp vài lần.

Nếu như không phải phương thức này quá hao phí thời gian, Tô Kính sẽ cho phi xà hạm ngày ngày bay lên cao, cùng lắm thì dùng khôi lỗi thao túng.

Hạm trưởng cũng là người hung ác, bay lên thật cao như vậy, cho dù hắn nấp trong trận pháp cũng là nguy hiểm. Hắn không mạnh hơn đối phương cho nên năng lực hấp dẫn lôi điện sẽ yếu đi nhiều. Phải chết cũng là đối phương chết trước không nghi ngờ.

Người này đi theo tùy tùng Tô Mộ, nguyên nhân cũng đơn giản, hắn thích Tô Mộ nhưng Tô Mộ thân là trưởng lão Tô gia cho nên hắn chỉ dừng lại ở ưa thích. Cũng may hắn cũng là người tu đạo, không thể kết làm đạo lữ cũng không sao cả, có thể đi theo Tô Mộ cũng không tệ.

Lại nói người như thế bình thường cho dù yêu thích cũng có thể phân chia nặng nhẹ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện