Thần mộc hạm khởi động sa bàn chỉ huy dự bị, kết nối vào tàu chiến chỉ huy, Tô Kính nhìn tình hình chiến đấu trên mặt biển và cảm thấy thất vọng.
Mộ Ngân Mâu đả kích trên không trung cũng không tạo thành ảnh hưởng trí mạng lên vô địch hạm, thậm chí không thể ngăn cản vô địch hạm phản kích. Bản thân mình còn chìm vài chiến hạm, tuy nói vớt lên, tu bổ cũng không ảnh hưởng sử dụng nhưng phải thắng đối thủ mới được.
Địch nhân cũng thả chiến hạm phù không ra, Tô Kính liên hợp hạm đội chiến hạm phù không đối kháng nhưng những kẻ điều khiển chiến hạm phù không của kẻ địch căn bản không quan tâm cái gì là tử vong. Dốc sức liều mạng dây dưa, mục tiêu duy nhất là đánh hạ kẻ địch, căn bản không quan tâm chính mình sẽ có kết cục gì.
Quân đội mình có thời gian huấn luyện không dài, đối mặt địch nhân công kích điên cuồng như thế liền vừa đánh vừa lui, không có sụp đổ đã là không tệ. Song phương chiến tổn tỉ lệ một so với bốn.
Nói cách khác đối phương trả giá bốn đầu chiến hạm phù không chỉ để bắn rơi một chiến hạm phù không của Tô Kính.
Xem là có lợi nhất nhưng Tô Kính không nghĩ như vậy, chiến hạm phù không của đối phương là dựa vào vô địch hạm sử dụng, giá trị chế tạo còn không bằng một phần tư chiến hạm phù không của mình. Loại tỉ lệ này không phải Tô Kính có thể thừa nhận.
Điểm duy nhất làm Tô Kính và Tô Mộ vui mừng là, một đại doanh đã leo lên vô địch hạm, chiếm cứ một khu vực rất lớn. Trong bốn vạn người có bốn trăm ác ma nữ quan đi theo và đứng vững gót chân. Bọn họ leo lên chiến hạm địch cũng là khu vực Tô Kính phá hủy một tòa thần miếu địa, thần miếu sử của khu vực khác cảnh giới đều chỉ có Kim Đan nhất trọng và nhị trọng, rời khỏi thần miếu che chở chính là chịu chết.
Tô Xán thống lĩnh phi xà hạm rơi xuống biển, chiến hạm ngã thất điên bát đảo, tạm thời không thể bay nổi. Tô Kính phái chiến hạm tới bảo hộ phi xà hạm.
Dựa vào hỏa lực cường đại của phi xà hạm mới không bị đánh chìm, chiến hạm loại nhỏ của đối phương số lượng càng ngày càng nhiều, chiến đấu thảm thiết, thuyền của Tô Kính đã tổn thất vượt qua mười chiếc.
Tô Kính tiếp nhận quyền chỉ huy, thần mộc hạm lại tiềm hành lần nữa, lúc này tiến xuống phía dưới soái hạm. Hắn phát ra từng mệnh lệnh, hạm đội Tô Kính triệt thoái phía sau, chiến hạm phù không triệt thoái phía sau, mấy chiến hạm bọc thép đứng ở đầu tiên.
Trên bầu trời chiến hạm phù không của Mộ Ngân Mâu tổn thất cũng không nhỏ nhưng không có lùi lại, mà là hộ vệ tàu chêến bọc thép trên biển, từ đó tàu bọc thép không ngừng phóng thạch đạn ngăn cản kẻ địch bao vây một doanh trên vô địch hạm.
Muốn chiếm lấy vô địch hạm, không có trả giá cự tổn thất lớn là không thể nào.
Nếu như chỉ tao ngộ quốc gia của đối phương, Tô Kính sẽ tạm thời lui lại suy nghĩ biện pháp. Nhưng mà sau lưng vô địch hạm cũng đạt được ủng hộ lớn nhất của nhiếp chính vương Khương Dạ, Tô Kính phải lấy được nó, miễn cho Khương Dạ dây dưa không dứt.
Nếu như mình có thể bắt được vô địch hạm, nhiếp chính vương sẽ không thể tìm người động thủ một thời gian ngắn. Bởi vì vô địch hạm có thể là lực lượng hải quân cường đại nhất nhiếp chính vương có thể sử dụng.
Tô Kính còn không biết, Khương Dạ đi tìm Bệnh Thiên Quân Mộ Dung hỗ trợ nhưng Mộ Dung trực tiếp bác bỏ, căn bản không tiếp việc này. Nếu Tô Kính biết việc này chắc chắn bị dọa không nhẹ.
Bệnh Thiên Quân không giết hắn là bảo trì lý trí, cũng không phải nói Bệnh Thiên Quân không thể giết hắn.
Sâu trong rãnh biết có một cái khe nham thạch to lớn kẹp lấy một bộ hài cốt khổng lồ. Hài cốt này có màu trắng, một cái đầu lâu lớn như gian phòng.
Linh hồn thần miếu sử được
mười tâần phù bảo hộ, một đường bay tới nơi này và tiến vào trong hài cốt. Sương mù và linh hồn bao phủ hài cốt vào trong, cả bộ hài cốt bêến thành màu đen.
Trong hốc mắt hài cốt có hai đạo hỏa diễm bốc cháy hừng hực.
Thần miếu sử phi thường quen thuộc vùng biển này, biết rõ nơi này có một cỗ hài cốt phách long có thể dung nạp linh hồn hắn. Nhưng mà phách long không thuộc Chân Long, chết thời gian cũng quá dài, cường đồ bản thân hài cốt không đủ. Nhập vào thân cỗ hài cốt này cũng không thể phát huy bao nhiêu lực chiến đấu.
Thần miếu sử phẫn nộ, hối hận đan xen vào nhau, chiếm cứ hài cốt nhưng hắn không thể phát ra âm thanh nào, nếu không đã sớm gào thét.
Bị hai tiểu bối ám toán, hơn nữa còn bị đánh hoa rơi nước chảy, thần giáp bị đoạt, thân thể thành tro, chỉ còn linh hồn mang theo mười thần phù bỏ chạy, nếu không có hài cốt phách long phụ thể, cho dù mình dưới trướng tử thần cũng phải hao hết linh hồn chết đi.
Hắn không phải luyện khí sĩ thuần túy, nếu không Kim Đan tứ trọng đoạt xá vô cùng nhẹ nhàng. Thế giới này Thiên Đạo pháp tắc, đoạt xá sẽ ảnh hưởng tu hành nhưng còn tốt hơn không nơi nương tựa, tùy thời hồn phi phách tán.
Hắn càng nghĩ càng hận, đáng tiếc hài cốt phách long không đủ sức chèo chống hắn phản kích lấy mạng Tô Kính. Hắn cần phải khôi phục lực lượng và tìm thân thể phù hợp.
Vấn đề là yêu thú còn sống có lực lượng cường đại, một ngụm nuốt hắn cũng có thể, cho dù gặp thần phù cắn trả thì hắn không sao. Tốc độ tiêu hóa linh hồn yêu thú còn nhanh hơn ăn một tô mì.
Yêu thú chết đi nhưng khí tức chưa biến mất, còn phải nhờ vào vận khí, không phải nói gặp là gặp được.
Thần miếu sử áp chế tức giận trong lòng, bắt đầu dùng lực lượng trân quý luyện chế hài cốt phách long, cũng luyện một thần phù vào trong hài cốt, từ đó làm hài cốt không trường kỳ tiêu hao linh hồn của hắn.
Nếu không thể thu nạp nguyên khí thiên địa, hắn cũng chỉ có thể ngủ đông trong phạm vi thần phù, cái gì cũng không thể làm, làm chuyện gì đó cũng sẽ tiêu hao linh hồn chi lực.
Cho dù sau lưng của hắn có tử thần bảo hộ cũng phải có tử thần cảm ứng mới được. Hắn mất đi thân thể, hiện tại đừng nói kiến thiết thần miếu, cho dù làm thần đàn đơn giản cũng không được. Thật sự là chó rơi xuống nước.
Thời điểm này hắn rất hối hận, sớm biết kết quả như vậy thì hắn tạo ra đại quân vong linh ah, từ từ sẽ tới, muốn bắt Tô Kính cũng không có chuyện ngoài ý muốn.
Hạm trưởng vô địch hạm, mình cũng có biện thu phục hắn. Đáng tiếc cái gì cũng muộn rồi...
Không đề cập tới thần miếu sử đang tính toán, Tô Kính bên này bảo chiến hạm phù không của Mộ Ngân Mâu tử chiến không lùi, lại có cường giả Kim Đan của Mộ gia đi lên trợ giúp, hạm đội Tô Kính đã bắn ngũ hành đại pháo đợt thứ hai, lập tức ổn định thế cục.