Trên chiến hạm có thể gieo trồng, có thể chăn nuôi súc vật, có nhân công khống chế hoàn cảnh, có đại lượng phương tiện huấn luyện và giải trí, như vậy tương lai mình sẽ có quân đoàn cường đại, lục đạo hào có thể sử dụng như chiến hạm, hiện tại chẳng qua chỉ ưu hiếp mà thôi.
Lúc đầu tháng tư đế quốc bổ sung quân đội hoàn toàn mới, bên phía Tô Kính cũng bổ sung chiến hạm, đại đa số là vớt từ dưới biển lên, lại tu bổ lần nữa mới có thể dùng được, đáng tiếc đây chỉ là số ít.
Luyện chế chiến hạm mới, thuộc tính sẽ càng cường đại hơn một ít, có không ít địa phương cần phải cải tiến.
Quân đội chỉnh tề, lưu lại hai liên bang bốn vạn người, sau khi chiêu mộ mười vạn người, Tô Kính đã thanh lý tất cả lực lượng trong phạm vi bán kính năm ngàn dặm, chuẩn bị tiến quân vào Võ Thánh đảo.
Tình báo Võ Thánh đảo đã bị thu thập không kém bao nhiêu. Nó nằm ở hướng tây nam cách nơi này chừng sáu vạn dặm.
Xa như vậy chỉ đi thuyền cũng cần thời gian thật lâu, Tô Kính chờ không được, nhất định phải cưỡi chiến hạm tiên têến nhất mới đi tới, sau đó lẻn vào trên đảo và tìm được đồ vật Võ Thánh lưu lại sau đó mới phát động chiến tranh, từ đó bắt lấy toàn bộ Võ Thánh đảo.
Hành động như thế Tô Kính sẽ không mang theo tàu chỉ huy, tàu chiến chỉ huy cần phải lưu lại chỉ huy cả hạm đội. Mộ Ngân Mâu sẽ đi theo chung với Tô Kính, bên nàng có thế thân chỉ huy cho nên không phát sầu, Tô Kính bên này chỉ bảo Thần Lâm lưu lại, phụ tá phụ trợ chỉ huy.
Lâm Tạ Hồng ở lại thần binh đảo tiếp tục luyện chế lục đạo hào, hai liên bang gấp rút bồi dưỡng tân binh, sau khi hạm đội của Tô Kính trở về địa điểm xuất phát, từ đó quân đội vừa tổ kiến cũng lên đường đi Tà Thần quốc độ.
Lúc Tô Kính gần đi đã nhắc nhở Lâm Tạ Hồng, Tà Thần có một thủ hạ cảnh giới Kim Đan tứ trọng, còn lại một thần hồn không ngừng bồi hồi ở rãnh biển, cẩn thận hắn xuất hiện phá hư.
Vì thế Tô Kính lưu lại một trăm ác ma nữ quan cho Lâm Tạ Hồng chỉ huy.
Dừng lại thêm vài ngày, Tô Kính suất lĩnh một chi hạm đội mười tám chiếc xuất phát, một đường đi thẳng về hướng đông nam.
Chi hạm đội này toàn bộ là thuyền mới, có được năng lực phi hành khoảng cách ngắn. Số lựng mẫu hạm của chiến hạm phù không chỉ vẹn vẹn chưa đủ hai trăm chiếc, tất cả cần hai người điều khiển và oanh kích.
Tô Kính chi hạm đội này có năng lực ẩn hình rất tốt, thời điểm hắn tới sẽ cưỡi thần mộc hạm lên Võ Thánh đảo, lúc hắn lên Võ Thánh đảo thì chi hạm đội này sẽ tiếp ứng, một khi xảy ra chuyện không tốt thì Tô Kính còn có thể rời đi.
Thần mộc hạm bám vào dưới soái hạm của Tô Kính hiện tại, trên thuyền có hai trăm ác ma nữ quan, Tô Kính và Tô Mộ cùng mười cường giả Kim Đan, còn có Mộ Ngân Mâu dẫn đầu hai mươi Kim Đan, cộng thêm thân binh của nàng.
Chi lực lượng này đủ diệt đa số các quốc gia Nam Hải nhưng diện tích Võ Thánh đảo cũng không nhỏ, nhân kâẩu vô cùng khổng lồ, người tu hành phần đông, hơn nữa nghe nói không có Tà Thần thống trị.
Quốc gia như thế phi thường khó đối phó.
Khoảng cách sáu vạn dặm nhưng đi được ba vạn dặm thì hạm đội Tô Kính đi chậm lại, mỗi ngày chỉ đi bốn ngàn dặm thì bảy tám ngày sẽ tới.
Nhưng không thể tính toán như vậy, không phải vì cái gì, trên đường đi hắn còn gặp được không ít phiền toái. Cho dù ngươi không đi chú ý các đảo quốc chung quanh nhưng người ta cũng nhất định có thể đánh lên ngươi, hơn nữa thỉnh thoảng còn có lực lượng khác can thiệp.
Các nước Nam Hải như
chim sợ cành cong, bọn họ bố trí rất nhiều thuyền dò xét chung quanh.
Mặc dù hạm đội của Tô Kính có năng lực tàng hình nhưng cũng chỉ nhằm vào thần thức cường giả tìm tòi, đối phó kính viễn vọng cơ khí gì đó lại không hiệu quả.
Trong các nước Nam Hải không có chiến hạm phù không nhưng lại có khí cầu, cũng có có thể mang theo phi hành khôi lỗi, người ở phía trên dùng kính viễn vọng đặc thù có thể nhìn xa vài trăm dặm.
Ít nhất một Luyện Khí sĩ cảnh giới Trúc Cơ là có thể làm được điểm này, hạm đội Tô Kính mười tám chiếc thuyền làm sao thoát khỏi đối phương dò xét.
Trên đường đi chiến đấu ắt không thể thiếu, hơn nữa hệ thống động lực của hạm đội hệ cũng cần nghỉ ngơi, dự tính nửa tháng nửa mới có thể tới Võ Thánh đảo, Tô Kính dứt khoát không nóng nảy, mỗi ngày hắn phái khí cầu tìm kiếm, gặp được mục tiêu thì trốn, đi vòng qua, trên đường đi lại dò xét tình hình các nước, lại đi lại ngừng, phải hai mươi ngày mới tới mục tiêu chỉ định.
Đây là hòn đảo không người, ở trên đảo không có thảm thực vật gì, chiều dài chừng mười mấy dặm, độ động rộng chỉ sáu dặm.
Không có thảm thực vật cho nên trên hòn đảo toàn loạn thạch, sườn đông có địa hình hiểm ác, che dấu hơn mười thuyền lớn không thành vấn đề, thuyền của Tô Kính không tính quá lớn, sau khi hắn bỏ neo xong liền mang theo Luyện Khí sĩ bố trí trận pháp trên đảo.
Một khi đám người Tô Kính xuất hiện nguy hiểm sẽ có hai phương pháp đào tẩu, một là cưỡi thần mộc hạm đào tẩu, một khác là thông qua truyền tống trận.
Thông qua truyền tống trận thì nhất định phải thành lập truyền tống trận trên đảo, trực tiếp trốn đi sau đó tìm thuyền sau.
Trên hoang đảo này có một ít yêu thú, trên cơ bản đều là loại lưỡng cư, uy hiếp không lớn. Sau khi thanh lý lại dùng nửa ngày xác định tọa độ, Tô Kính lại về thần mộc hạm, đám người Tô Mộ Mộ Ngân Mâu đi thẳng tới Võ Thánh đảo.
Võ Thánh đảo khoảng cách này hoang đảo này hơn sáu trăm dặm, bản thân hoang đảo cũng không tính an toàn, tuy hạm đội đang ẩn hình giấu ở chỗ tối tăm,, khả năng bị phát hiện quá nhỏ.
Trên thần mộc hạm không thể chứa quá nhiều người, ba người Tô Kính không có mang theo các cường giả Kim Đan, lưu bọn họ ở ngoài tiếp ứng, đám người Vô Niệm khá tốt, thủ hạ Kim Đan của Mộ Ngân Mâu lại không muốn.
Tô Kính chỉ nhìn Mộ Ngân Mâu, Mộ Ngân Mâu bất đắc dĩ sau đó ra lệnh bảo bọn họ chờ ở đây.
Tô Kính thu ác ma nữ quan vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, sau đó ba người đi vào thần mộc hạm và tiềm hành tới Võ Thánh đảo.
Trên thần mộc hạm, Mộ Ngân Mâu mới hỏi:
- Tô Kính, vì cái gì chúng ta không mang theo một ít người lên Võ Thánh đảo?
Tô Kính hỏi lại:
- Thủ hạ Kim Đan dưới trướng của ngươi người mạnh nhất mấy trọng?
Mộ Ngân Mâu do dự sau đó nói:
- Ngũ trọng.
- Sức chiến đấu hơn kém Vô Niệm bao nhiêu?
- Tính cả trang bị cũng chỉ ngang bằng.