Hai người bọn họ nhìn thấy trên thành thị có mặt trời, hai bên đường đi có cây cỏ, hoảng hốt cho rằng mình trở lại thế giới Thần Châu.
Thành Phi Thiên không còn tử khí trong không khí, thậm chí có thể không cần sử dụng đạo thuật cũng có thể trực tiếp hô hấp, sinh tồn. năng lực của Võ Thánh không thể khinh thường, không ngờ có thể khai phát thành thị thế này trong vị diện tối tăm.
Thành Phi Thiên có con đường rộng rãi, cũng không phải công trình nhân tạo gì đó.
Sau khi chấn động một lát, Mộ Ngân Mâu tỉnh táo lại, nói:
- Vị trí di hài Võ Thánh nằm ở trong tòa tháp Võ Thánh trong thành thị, nó là kiến trúc cao nhất.
Tô Mộ cau mày nói:
- Vậy cũng nguy hiểm hơn ngươi nói. Lúc trơớc ngươi không có nói chuyện Võ Thánh tháp.
- Võ Thánh tháp cần đầy đủ người sống mới có thể vận chuyển, nó cũng giống phật môn chiến tháp. Hơn nữa lực lượng di hài Võ Thánh cam đoan Võ Thánh tháp sẽ không sụp đổ, sẽ không phong hóa mục nát, địch nhân chúng ta chỉ là thần binh khôi lỗi và một ít âm binh điều khiển khôi lỗi.
Tô Kính nói:
- Nếu như têế ba người chúng ta đi qua, ngươi một người tiến tháp cướp lấy di hài Võ Thánh, chúng ta sẽ thủ cửa tháp cho ngươi.
- Không, ba người chúng ta cùng đi vào tháp, thu di hài Võ Thánh rất dễ dàng, có trang bị lão tổ cho ta là đủ, thủ hộ di hài là thần binh do Võ Thánh luyện chế, ta cần hai người các ngươi hỗ trợ đánh lui..
- Công kích bên ngoài làm sao bây giờ?
Tô Kính hỏi.
- Võ Thánh tháp có một con đường, sau khi chúng ta cướp di hài còn cần giết về theo đường cũ là được.
Mộ Ngân Mâu nói.
- Nghe ra cũng không phải kế hoạch tốt gì!
Tô Mộ nói.
- Căn bản không phải kế hoạch, ta dùng trang bị cướp di hài, sau đó chúng ta rời đi. Trong lôi điện kích của ta phong ấn một pháp thuật của lão tổ, vào lúc trọng yếu có thể đánh chết bất cứ mục tiêu nào dưới Kim Đan lục trọng. Sau khi ta phóng thích pháp thuật thì lôi điện kích không thể dùng, chân khí bản thân tiêu hao sạch, cần nhờ hai người các ngươi mới có thể đào tẩu.
- Không có vấn đề, chúng ta đi thôi.
Tô Kính ý bảo Tô Mộ không nên nhiều lời.
Chỉ sợ đây là ý của Bệnh Thiên Quân, trong Võ Thánh tháp còn có bí mật khác, Bệnh Thiên Quân cũng không muốn cho mình biết, chỉ sợ không phải do Bệnh Thiên Quân. Mình bây giờ không có thời gian và tâm tình nghiên cứu Võ Thánh tháp, thời điểm đại quân tới, hắc hắc, đánh hạ Võ Thánh đảo thì muốn thế nào cũng được.
Dù sao một khi lấy di hài Võ Thánh rời đi, ước định giữa mình và Bệnh Thiên Quân cũng giải trừ.
Tô Kính thả hai khôi lỗi giấy, đồng thời chuẩn bị mười món dự bị và cầm trong tay. Tô Mộ bên kia cũng mượn hai khôi lỗi giấy của Tô Kính, Vô Ưu công chúa đưa tặng, Tô Mộ không muốn mang ra sử dụng.
Tô Kính dùng chúng thay thế ánh mắt của mình, cũng nhìn thấy thành Phi Thiên quang minh, trong nội tâm cảm thán đây là thủ đoạn vị diện.
Võ Thánh không phải thần linh, chỉ có thể cải tạo một tòa thành thị nhưng cũng là năng lực khó lường. Huống hồ Võ Thánh chết nhiều năm như vậy, dựa vào di hài trong Võ Thánh tháp cũng có thể làm cho thành Phi Thiên bảo trì quy tắc bản thân mà không phải bị nguyên lực lượng vị diện đồng hóa, Võ Thánh này cách thành thần còn kém một bước.
Nếu không phải năm đó bị người ta đuổi ra khỏi Thần Châu, tâm hồn có chút vấn đề thì hắn sớm vượt qua một bước này.
Mình có thể đoạt được Tu La tràng của hắn là hoàn toàn ngoài ý muốn. Không có lục đạo thần giám thì mình đã chết trong Tu La tràng. Tuy nói đi cũng nói lại, không có lục đạo thần giám thì mình cũng không tiến vào nơi nguy hiểm như
Tu La tràng.
Trong Tu La tràng, đều là quỷ hồn, lục đạo thần giám của mình có ưu thế tiên thiên.
Trên đường phố bỗng nhiên xuất hiện không ít người, Tô Kính dùng khôi lỗi giấy nhìn, hắn phát hiện chúng là thần binh khôi lỗi sống động.
Phải biết rằng binh gia năm đó sáng tạo thần binh khôi lỗi là vì chiến đấu, ngoại hình không cần cân nhắc, tất cả lấy tạo hình nhân loại làm chuẩn. Sở dĩ dùng hình dáng nhân loại là vi thuận tiện cho đệ tử binh gia dùng ý thức chỉ huy.
Ví dụ như thần binh khôi lỗi có hình dáng dã thú, thời điểm đệ tử binh gia chỉ huy sẽ cần quá trình chuyển biến, trước hết nghĩ nên làm thế nào khống chế khôi lỗi.
Mà chế tạo thành hình dáng nhân loại có chỗ tốt lớn nhất, thời điểm đệ tử binh gia chỉ huy, cho dù vô ý thức ra lệnh cũng có thể làm khôi lỗi chấp hành hoàn mỹ.
Năm đó Mặc gia có nhiều thú máy như thế cũng không có siêu việt thần binh khôi lỗi là bởi vì thú máy hung hãn nhưng không chỉ huy trôi chảy như khôi lỗi thần binh.
Hơn nữa một đệ tử binh gia Tiên Thiên kỳ có thể chi huy số lượng thần binh khôi lỗi tương đương trưởng lão Kim Đan kỳ Mặc gia.
Thần binh khôi lỗi trong thành Phi Thiên giống người sống như đúc. Nếu không phải Tô Kính xuất thân binh gia, căn bản không nhìn ra điểm quỷ dị trong đó.
Nội tâm Tô Kính khẽ động, những thần binh khôi lỗi này đã có bản chất sinh mạng, thủ đoạn luyện chế như vậy cho dù là Lâm Hoành Sơn cũng không bằng. Hai chữ Võ Thánh đúng là danh xứng với thực.
Lần này ba người cũng không biết nên lẻn vào trong thành thị như thế nào, dòng người trên đường phố qua lại không thôi, bắt đầu có cửa hàng mở cửa, việc buôn bán diễn ra, thỉnh thoảng có binh sĩ tuần tra đi qua, có tiểu hài tử chơi đùa ở cửa viện, trên bầu trời xuất hiện chim bay, trên đường phố có người cưỡi ngựa và đón xe xuất hiện, người càng ngày càng nhiều, nhiều tới mức không thể che giấu được.
Tô Kính trầm mặc một lát, hắn cầm lấy ba bộ y phục, chính mình phủ lên một kiện, đưa hai kiện khác cho Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu.
- Đây là binh gia cà sa, hy vọng có thể lừa dối.
- Có ý gì?
Mộ Ngân Mâu khó hiểu.
- Chính là lừa dối!
Tô Mộ giải thích nói:
- ChuyệnTô gia chúng ta, ngươi không hiểu rất bình thường.
Tô Mộ lúc này cũng biết Tô Kính nhất định tu hành đồ vật binh gia, câu nói lừa dối hẳn là từ ngữ binh gia, bởi vì niên đại quá lâu nên không ai biết.
Nàng đoán đúng một nửa, đây là từ ngữ của binh gia, chẳng qua là lão tổ binh gia trên địa cầu tổng kết ra.
Tô Kính cũng không giải thích, hắn biết rõ Tô Mộ đoán được cái gì đó, cho dù Tô Mộ biết được cũng sẽ nói chuyện này ra ngoài, càng không hỏi mình.
Tu luyện binh gia tính là cái gì, Tô Kính có tạo phản thì nàng dám kéo cờ đi theo.
Ba người phủ thêm binh gia cà sa, áo giáp tự động giấu trong cà sa, cũng không có vẻ bất thường, ngược lại nó giống như trang phục khác.