Thoạt nhìn những phù tiễn tồn kho, đủ để cho tất cả gia tộc hâm mộ. Nhưng vấn đề là đối phó với bộ xương khô bình thường, cũng sử dụng phù tiễn, mình không chịu nổi sự tiêu hao này!
Đây thật sự là binh chủng bia đỡ đạn đáng sợ!
Tô Kính nghĩ tới đây, trực tiếp ra lệnh đối với những tướng quân trong tuyến phòng ngự, nói:
- Sử dụng Tử Mẫu Ly Hồn Pháo thực nghiệm một chút.
- Vâng!
Tướng quân nhận lệnh. Trên pháo đài, phần lớn đều là liên nỏ. Bởi vì nguyên nhân giá trị chế tạo, chỉ có hơn bốn trăm Tử Mẫu Ly Hồn Pháo. Đối với tuyến phòng ngự dài mười tám dặm mà nói, quá ít.
Hơn bốn trăm bộ Tử Mẫu Ly Hồn Pháo, vốn là sử dụng để đối phó với trọng giáp. Kết quả đối phương cũng không leo lên tường thành, mà là bay qua. Dựa vào Tử Mẫu Ly Hồn Pháo phía sau, trái lại có góc độ bắn rất tốt.
Hơn bốn trăm bộ đồng thời bắn ra, đó chính là gần mười vạn viên đạn, bay lượn trên không trung.
Hết lượt bắn này tới lượt bắn khác diễn ra. Tô Kính nhìn thấy được, mấy nghìn bộ xương khô đi đầu, trực tiếp rơi xuống hơn phân nửa. Một ít vong linh bay trên trời giống như cương thi, cũng bị rơi xuống mấy nghìn con.
Những vong linh này rơi vào trong biển, liều mạng giãy dụa. Đẳng cấp của bọn họ chung quy quá thấp, bị viên đạn kim loại đánh nát rất nhiều xương cốt, cũng mất đi lực chiến đấu, rất nhanh chìm vào trong biển.
Tầng dưới cùng Thông Thiên Tháp của Tô Kính trực tiếp gặp biển rộng. Dưới mặt biển, góc tường đều vuông. Tiến sâu vào trong biển cũng tới gần trăm trượng. Đây là hoàn toàn là kết cấu núi lửa phun trào sau đó thay đổi địa chất. Chiều sâu mực nước biển ở bờ biển này vốn chỉ có vài chục trượng.
Tử Mẫu Ly Hồn Pháo phối hợp với liên nỏ bình thường, nhất thời kềm chế vong linh trên bầu trời. Những vong linh này ở vị trí cách Thông Thiên Tháp còn có hơn mười trượng, lại đều rơi vào trong biển.
Lọt lưới một hai phần, lại giao cho cung tiễn thủ bắn chính xác.
Công tước Tạp Lạc Tư thấy một cảnh tượng như vậy, cũng không nóng nảy. Hắn chỉ cười lạnh nói:
- Xem các ngươi còn có thể kiên trì bao lâu.
Tinh trận lục quang của hắn, cao nhất chỉ có thể triệu hoán vong linh thất cấp. Thấp nhất là tam cấp. Mà số lượng vong linh tam cấp có thể triệu hồi ra hơn một nghìn vạn. Các pháp sư có thể lực lượng chưa đủ.
Dựa vào vũ khí tầm xa, có thể bắn giết mấy trăm vạn vong linh? Nỏ pháo của đối phương, sợ rằng không có cường độ cao như vậy?
Hắn cũng không biết, thời điểm phát hiện uy lực của Tử Mẫu Ly Hồn Pháo đủ mạnh, Tô Kính lập tức ra mệnh lệnh cho bộ đội, đưa càng nhiều Tử Mẫu Ly Hồn Pháo lên đầu thành.
Tử Mẫu Ly Hồn Pháo và phù tiễn khác nhau. Viên đạn có thể thu trở về lợi dụng. Ở đây tuy rằng nước biển sâu, nhưng hải lưu không vào được. Khống chế tốt, viên đạn chìm vào trong nước, sẽ ở tại chỗ đợi, đặc biệt dễ dàng vớt lên.
Chỉ cần để cho Tiềm Long Hạm mang cho nam châm, di chuyển một vòng, chí ít có thể thu về một nửa viên đạn.
Ở dưới sự chỉ huy của pháp sư, những vong linh chạy nhanh ở trên biển, không có đi leo lên tường thành Thông Thiên Tháp, mà là vòng qua Thông Thiên Tháp, lao thẳng đến bãi biển, chuẩn bị lên đất liền.
Nghiêm khắc mà nói, bãi biển ở đây cũng không có cát, chúng bị dung nham núi lửa bao trùm, sau khi dọn dẹp qua, hình thành mặt đất đặc biệt bằng phẳng.
Quân đội của Tô Kính, ở vị trí bãi biển bố trí ba đạo tuyến phòng ngự.
Tuyến phòng ngự thứ nhất, toàn bộ là trọng nỏ chuẩn bị. Binh sĩ chịu trách nhiệm bắn, có bốn tấm lá chắn binh bảo vệ. Mỗi mười bộ trọng nỏ,
lại phân phối một Luyện Khí Sĩ. Bất cứ lúc nào được yêu đầu sẽ xua tan một ít thần thuật có khả năng xuất hiện.
Ngoài trọng nỏ và tấm lá chắn binh, trên tuyến phòng ngự thứ nhất, ở hai cánh vẫn an bài chiến xa. Ở phía trí sát phía saulà rất nhiều khinh bộ binh. Tất cả đều mặc đằng giáp, trong tay cầm trường thương bằng gỗ.
Những trường thương này đều trải qua đạo thuật chế luyện, còn rắn chắc hơn cả vũ khí tinh thép.
Tô Kính không mấy thích binh sĩ dùng trường thương. Chỉ có điều hắn cũng phải thừa nhận, chiến đấu ở trên trận địa chiến, những binh sĩ cầm trường thương đối mặt với vong linh, so với đao binh lại tốt hơn nhiều. Binh sĩ trường thương của Tô Kính cũng không dùng kèm với đao kiếm, mà l bên hông treo búa ngắn.
Đằng giáp trên người đương nhiên cũng không sợ lửa, rơi vào trong nước, còn có khả năng nổi lên. Chỉ có điều, tính phòng ngự hơi kém một chút.
Trên tuyến phòng ngự thứ nhất, phần lớn binh sĩ đều được chiêu mộ từ Sơ Xuân Quốc và Lẫm Đông Quốc tới. Luyện Khí Sĩ là dẫn từ Đông Tần đến. Binh sĩ trên chiến xa đều là thành viên lâu năm trong tổ chức của Tô Kính.
Tác dụng của những chiến xa này là sử dụng yểm hộ người trên tuyến phòng ngự thứ nhất lui lại. Cho nên chiến xa đều đổi thành xe quay đầu, để vũ khí ở đứng sau.
Mấy vạn vong linh chen chúc tới. Nụ cười lạnh trên gương mặt công tước Tạp Lạc Tư chợt cứng đờ. Bởi vì trên bờ biển, trên mặt đất bằng phẳng này bố trí nỏ binh, tỉnh táo dị thường. Thậm chí không có sử dụng biện pháp từ đầu tường bắn chụm dày đặc, mà là từng mũi tên một giết chết vong linh ở trên mặt biển chạy tới.
Đang chết chính là, sau khi những tên nỏ này bắn ra, một mũi tên chí ít xuyên qua bốn năm vong linh, mới có thể rơi vào trong nước biển.
Ta ngất. Đây là vũ khí gì?
Nếu nói là vũ khí ma pháp, không có khả năng bố trí gần nghìn cái. Bởi vì tuyến phòng ngự thứ hai và tuyến phòng ngự thứ ba, vẫn có số lượng lớn loại liên hoàn nỏ này tồn tại.
Dù thế nào Tạp Lạc Tư cũng không tin, đối phương sẽ có hơn hai ngàn bộ nỏ ma pháp.
Số lượng nỏ ma pháp của đế quốc, chẳng qua chỉ cũng là mấy vạn bộ mà thôi. Ở trên
bờ biển đối phương bố trí hơn hai ngàn bộ là khái niệm thế nào? Đối phương khẳng định chỉ là một hạm đội của đế quốc Đông Tần mà thôi. Địa vị hẳn là giống như mình, là thống soái tối cao.
Tô Kính tận dụng thời gian chế luyện một số mũi tên Binh Gia Địa Long, sử dụng ở trên tuyến phòng ngự thứ nhất. Những trang bị này, tính bền cực kém, thành phẩm vốn cũng không cao. Sau chiến dịch lần này, chắc hẳn có thể tiếp tục sử dụng, cũng không quá một trăm cái.
Trên hai tuyến phòng ngự phía sau, là liên hoàn nỏ chế tạo theo cách thức của đế quốc, không có năng lực xuyên qua cường đại như vậy, chỉ là ở trên phương diện ngắm chuẩn lại đặc biệt dễ dàng.