Thiếu niên kia chỉ với một món trang bị duy nhất này, thiếu chút nữa giết chết Tô Kính ở trong loạn quân, hơn nữa còn là ở dưới sự bao vây tấn công của các nữ quan ác ma. Túi da này ít nhất là món đạo khí, đẳng cấp không thấp.
Vô Niệm ôm lấy Tô Kính. Áo giáp màu xanh trên người Tô Kính đã thu lại. Nếu không có thêm một tầng áo giáp hộ thể như thế, thương thế của hắn sẽ càng nghiêm trọng hơn. Đáng tiếc chiến giáp này còn không có thành hình cuối cùng, bằng không loại tổn thương gián tiếp này, hoàn toàn có thể tránh được.
Bên phía Tô Kính đã chết hai người nữ quan ác ma. Nếu như các nữ quan ác ma còn lại ra tay toàn lực, cho dù đại quân của đối phương chạy tới, cũng cứu không được những kỵ binh này. Chỉ là Vô Niệm lo lắng con xúc xắc vận mệnh lại làm ra trò gì đó, cho nên lôi kéo Tô Kính, nhảy lên một mảnh hoa sen, bay về phía thành thị mới.
Lúc này, mấy sư huynh đệ phía sau hắn kêu to lên:
- Tiểu tử kia bỏ chạy!
Tiểu tử kia chính là người thiếu niên bị Ưng Dương đập tiến vào mặt đất. Trước đó hắn bị cháy rụi nửa người. Sau lại bị Ưng Dương đập một cái, thân thể giống như than, càng sứt mẻ không chịu nổi. Trên cánh chim của Ưng Dương có lực đạo vô số sắc bén xuyên vào thân thể hắn, tạo thành tổn thương đối với nội tạng càng nghiêm trọng hơn.
Thương thế của người thiếu niên, nghiêm trọng hơn so với Tô Kính rất nhiều. Hơn nữa hắn còn không có người nào cứu giúp. Không ngờ lại để cho hắn từ trong lòng đất chạy thoát. Tô Kính ý thức được, điều này cũng có liên quan đến con xúc xắc vận mệnh. Người thiếu niên kia thu được một đường sống, Ưng Dương ra tay, trái lại khiến cho hắn chạy thoát.
Thần sắc trên mặt Ưng Dương trở nên rất khó coi. Tô Kính an ủi:
- Bất kể thế nào, kẻ địch kia không có quan trọng bằng túi da. Ngươi lựa chọn là chính xác.
Ưng Dương không nói gì. Tô Kính nói vậy, cũng xem như là không tệ.
Tô Kính lại nói:
- Quay đầu lại, cái túi kia của ngươi phải tiến giai. Ta giúp ngươi dung hợp với cái túi da này. Không quan tâm hắn là ai, cũng không thể lại cướp túi da đi được.
- Lần sau, ta trực tiếp cắt đầu.
Ưng Dương trả lời Tô Kính một câu ngắn ngủi, trong lòng đã quyết định chủ ý. Nếu lại có cơ hội, nhất định phải để cho người thiếu niên kia chết ở trên tay của mình.
Mới vừa rồi đối phương gần như là không sức đánh trả. Nhưng mình bởi vì cướp đoạt túi da, lại để cho đối phương chạy thoát.
Đây là sỉ nhục. Nếu như sau này, người thiếu niên kia còn có thể phát sinh uy hiếp đối với Tô Kính, vạy phải làm thế nào mới tốt?
Nếu như người thiếu niên chết chết, Tô Kính bỏ ra vẫn tính là đáng kể. Trên thực tế, hai nữ quan ác ma chết cháy. Còn có ba người chết trong quá trình ngăn cản ngọc thạch này bay tới, bị chết vô cùng ly kỳ. sức sống trong thân thể trong nháy mắt bị cắt đứt.
Tổng cộng năm nữ quan ác ma lại chết như vậy. Bọn họ đều là cảnh giới Kim Đan. đối phương lại chạy thoát. Dù Ưng Dương đơn thuần thế nào đi nữa, cũng hiểu rõ lần này là bị thua thiệt rất nhiều.
Hoa sen màu vàng rực rỡ kia phía sau lưng Vô Niệm cũng bảo vệ hắn. Chiến xa phía sau kỵ binh phóng ra Tử Mẫu Ly Hồn Pháo, lại là một trận quét sạch kỵ binh của đối phương, làm cho quan quân của đối phương muốn tổ chức truy kích cũng không thể tránh được.
Năng lực sát thương trực tiếp của Tử Mẫu Ly Hồn Pháo kém hơn so với trọng nỏ liên hoàn. Chỉ có điều diện tích công kích cực lớn. Bình thường là đánh người tàn phế, cũng không
giết chết. Đối với binh sĩ mà nói, tàn phế còn muốn thống khổ hơn so với chết trận.
Tô Kính một đường rút về thành thị mới. Ở giây phút cuối cùng, chiến hạm di chuyển trên không trung sử dụng ma tinh pháo tập kích đội quân Ma Tượng của đối phương. Sát thương của những ma tinh pháo này đối với Ma Tượng, thật sự có hiệu quả rất không rõ ràng. Tổng cộng có ba bộ Ma Tượng bị hoàn toàn phá hủy. Đối với phía bên Tô Kính, chút chiến tích ấy không có chút ý nghĩa nào.
Chỉ có điều đại quân của đế quốc Thiên Thần cũng vội vàng ngừng lại. Ma tinh pháo bất kể thành phẩm điên cuồng bắn loạn, không phá huỷ đượcbao nhiêu Ma Tượng. Nhưng binh sĩ hộ tống Ma Tượng, tử thương bừa bãi.
Đại quân của đế quốc Thiên Thần không thể không một lần nữa điều chỉnh, tổ chức rất nhiều Luyện Khí Sĩ tới đi về phía trước, bảo vệ Ma Tượng. Phía trước cũng không lại phái kỵ binh nữa. Chỉ là sử dụng bộ binh từ từ di chuyển, không để cho Tô Kính có bất kỳ cơ hội tiêu diệt nào.
Chỉ cần bị bộ binh cuốn lấy, kỵ binh phía sau mới có thể trợ giúp. Cứ như vậy, tốc độ đi tới phía trước đã thành rùa. Nhưng phương diện phòng ngự đã biến thành rùa.
Trong bộ binh của đối phương cũng có chiến xa, tốc độ thật chậm. Phía trên chở vũ khí. Các phụ tá phân tích, chắc là Phi Thiên Nỏ của Binh gia. Phi Thiên Nỏ không nổi danh giống như mũi tên Địa Long. Tác dụng cũng chỉ là công kích đối với khoảng không. Năm đó, ý định thiết kế là để đề phòng Luyện Khí Sĩ của kẻ địch tấn công ở trên không trung. Phi Thiên Nỏ chỉ dùng để phong tỏa khu vực không trung.
Về phương diện lực sát thương, có thể lớn có thể nhỏ. Vậy phải xem ngươi tập trung bao nhiêu vốn liếng.
Chỉ có điều phi thuyền đối mặt với loại Phi Thiên Nỏ này, nhất định là không hề có năng lực sinh tồn. Đặc điểm của Phi Thiên Nỏ chính là tầm bắn cực xa. Nếu như phía trên tăng thêm bùa chú, uy hiếp lại trở nên cực lớn.
Chỉ có điều tốc độ bắn của thứ này quá nhanh. Cho dù là ai cũng sẽ không bỏ được tất cả phù tiễn sử dụng nó, nếu không sẽ nhanh chóng phá sản.
Bộ binh từ từ tiến lên. Cuối cùng khi còn cách thành thị mới trên hai mươi dặm mới ngừng lại, chờ đại quân phía sau. Ở khoảng cách này, Tô Kính chỉ có mũi tên Địa Long và đại pháo ngũ hành có thể công kích được kẻ địch.
Những vũ khí còn lại, trải qua Tô Kính cải tạo, khoảng cách công kích cũng không có vượt quá tám dặm. Hơn nữa trên phương diện thuộc tính đã đạt đến cực hạn. Tiếp tục nâng cao tầm bắn, thành phẩm so với ban đầu sẽ lớn gấp vài lần thậm chí mười mấy lần. Đây chính là được một mất mười.
Tô Kính trọng thương, nhưng sáu đạo quân thần binh lại không có bị bất kỳ ảnh hưởng gì. Tô Kính chỉ là không thể tự mình chiến đấu. Nhưng chỉ huy đội quân vẫn không có vấn đề gì. Hắn dứt khaot ở bên trong chiến xa của mình, cùng Thần Lâm, bắt đầu bố trí cuộc chiến phòng ngự.&