Vũ khí tầm xa của đối phương có thể công kích chính xác cường giả Kim Đan phía bên mình. Cứ như vậy, cường giả Kim Đan phía bên mình lại không có cách nào tập kết cùng một chỗ chiến đấu.
Nếu phân tán ra, sẽ bị đối phương tiêu diệt từng bộ phận. Ban đầu vốn mang đến đều là Luyện Khí Sĩ dưới Kim Đan tam trọng. Cứ như vậy, đối mặt với kẻ địch thì càng không có phần thắng gì.
Được ăn cả ngã về không, là biện pháp duy nhất. Nếu như hắn lại đi như thế, hoàng đế bệ hạ cũng nhìn ra được. Vậy phải làm thế nào, mới có khả năng mang đi con xúc xắc vận mệnh?
Đương nhiên là cùng kẻ địch cứng đối cứng đánh một trận. Tất cả mọi người chết, tin tức cũng bị cắt đứt. Chờ sau khi mình tu thành Bạch Hổ Nguyên Thai, tiến vào di tích Vũ Thánh, thu hoạch tàn hồn của Vũ Thánh. Đến khi đó, toàn bộ Vũ Thánh Đảo đều là của mình.
Về phần lão bà hài tử đang ở trong kinh thành. Sau khi mình trở thành Vũ Thánh, cũng nên thay.
Tưởng nguyên soái từ bên thắt lưng ra một hạt đậu vàng có ánh sáng chói mắt, tung ra phía trên mặt đất đảo mắt hóa thành hơn hai trăm binh sĩ, cưỡi vật cưỡi quái dị.
Vật cưỡi của những binh lính này, thoạt nhìn giống như hải mã được phóng đại, cong một đuôi, chống đỡ trên mặt đất. Áo giáp trên người binh sĩ và mảnh giáp trên người vật cưỡi nối liền thành một thể, trên mặt không phần bảo hộ. Thoạt nhìn bọn họ giống hệt với nhân loại.
Vũ khí trong tay binh sĩ là trường thương, chỉnh thể đều hiện ra ánh kim loại sáng bóng. Trên người bọn họ không có cung tiễn. Nhưng ở phía sau lưng lại treo túi da cực lớn. Bên trong cắm cây lao nhỏ nhắn.
Tưởng nguyên soái tự mình dùng ngón tay chỉ xuống mặt đất. Một thần văn lóe lên. Một con yêu thú nhìn qua chất phác khôi hài được triệu hồi ra. Đó lại là một con rùa khổng lồ. Còn muốn khổng lồ hơn so với chiến xa loại nhỏ của Tô Kính.
Tưởng nguyên soái nhảy lên con rùa khổng lồ. Con rùa khổng lồ liền lao về phía trước, xông về phía chiến trường. Trong tay hắn đã nắm chặt lấy thần binh của mình. Đó lại là một cây côn bảng hai đoạn. Một đoạn phía trước hơi ngắn. Đoạn nắm ở trong tay khá dài.
Vật cưỡi của hắn thoạt nhìn ngốc vô cùng. Thời điểm lao về phía trước, tốc độ hai tay, hai chân hoạt động rất chậm. Chỉ là so sánh với cảnh vật chung quanh mới có khả năng phát hiện ra, con rùa khổng lồ này bò về phía trước một chút, ít nhất là đi ra ngoài năm mươi trượng. Đây chính là khoảng cách hơn một trăm thước.
Hai tay, hai chân của con rùa khổng lồ chỉ nhẹ nhàng động một cái, lại tiến xa hơn một trăm thước. Tốc độ này, so sánh với chiến mã có thể nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Hơn hai trăm binh sĩ do hạt đậu vàng biến hóa ra, đuôi vật cưỡi hải mã điểm xuống phía trên mặt đất, lại bắn ra, vừa vặn theo kịp con rùa khổng lồ của Tưởng nguyên soái.
Tưởng nguyên soái có thể bay, nhưng hắn không muốn bị ma tinh pháo của kẻ địch bắn loạn. Lúc đó sẽ tiêu hao quá nhiều chân khí của hắn.
Thần Lâm bên này đã cảm giác được nguy hiểm. Sau khi con rùa khổng lồ được triệu hoán ra, Thần Lâm đã chỉ huy bộ binh rút lui. Chí ít bảy phần bộ binh, trực tiếp lên xe, bay nhanh lui về phía thành thị mới. Còn lại ba phần bộ binh, lên chiến mã, trong tay đổi thành cung nỏ, áp trận ở phía sau.
Đội quân chiến xa rút lui nhanh hơn, sau khi xông ra ngoài nghiêng về phía hai bên, tìm một đường vòng cung, lại cũng không quay đầu lại.
Kỵ binh di chuyển chậm nhất, nhưng tốc độ lại nhanh nhất, trở lại thành thị trước. Bọn họ rất gần với thành thị mới, cũng nhóm đầu tiên vào thành.
Thời điểm Tưởng nguyên soái
vọt tới trước trận địa, đội quân chiến xa đã sớm biến mất không thấy bóng dáng. Cchỉ còn lại có bộ binh cưỡi ngựa, sử dụng cung nỏ áp trận. Sau đó chính là một ít pháo đài tạm thời dựng trên mặt đất, có khôi lỗi đang thao túng. Luyện Khí Sĩ trốn ở trong góc phòng an toàn, căn bản sẽ không bị tên nỏ của kẻ địch bắn trúng.
Tất cả mọi người không biết, vì sao Thần Lâm truyền đạt mệnh lệnh rút lui. Nhưng quân lệnh như núi, cho nên cũng chỉ có thể nhanh chóng lui lại ở tình thế tốt nhất.
Thần Lâm chỉ lưu lại bốn vạn người ở phía sau. Trong bốn vạn người này, hai vạn bộ binh, một vạn kỵ binh, còn lại đều là binh sĩ cung tiễn thủ do Sơ Xuân Quốc huấn luyện ra.
Những cung tiễn thủ và sáu đạo quân thần binh chênh lệch chính là, chỉ có thể chiến đấu viễn trình. Kẻ địch lao tới sát người sẽ bị giết. Một binh sĩ của sáu đạo quân thần binh, đối phó với mười mấy người bọn họ cũng không có vấn đề gì.
Nhưng những cung tiễn thủ này lại không bị thả ở phía sau cùng. Vũ khí của bọn họ chỉ đủ dùng để phong tỏa kẻ địch ở ngoài sáu mươi trượng. Những cung thủ tiễn này cưỡi con ngựa cao to. Phía su mông ngựa để sáu túi đựng tên, cộng thêm bốn hộp mũi tên. Không có binh khí dài phòng thân, năng lực chở nặng của chiến mã lại biến tướng tăng lên.
Cho dù chỉ để lại bốn vạn người, đại quân của đế quốc Thiên Thần vẫn không có tìm được tiết tấu phản công, trái lại hỗn loạn không chịu nổi, giẫm lên nhau, xô đẩy.
Doanh địa bị tấn công, ngoại trừ địa phương bị đại pháo ngũ hành đánh trúng tương đối sạch sẽ tới bất ngờ, những địa điểm khác đều hỗn loạn, giống như địa ngục.
- Tất cả Luyện Khí Sĩ lui xuống. Chiến hạm di chuyển trên không trung, lưu lại phía sau bốn mươi người. Số còn lại lập tức nhanh chóng lui lại. Chiến hạm di chuyển trên không trung, đây là mệnh lệnh. Ma tinh pháo chuẩn bị bắn ra với tốc độ cao nhất.
Thần Lâm ra lệnh. Phải biết rằng tốc độ ma tinh pháo bắn ra cao nhất, uy lực lại tăng lên gấp mấy lần. Chỉ có điều cho dù chỉ bắn ra một hai phút, xem như ma tinh pháo hoàn toàn bị pháp hủy, cường giả Kim Đan cũng không thể có cách nào chữa trị.
- Sáu doanh trước mặt, tốc độ lui lại cao nhất.
Thần Lâm tiếp tục ra lệnh. Trong mũ giáp của mỗi sĩ quan cơ sở, đều có thể nghe được âm thanh của Thần Lâm. Các sĩ quan cao cấp sẽ lặp lại mệnh lệnh, khiến cho mệnh lệnh có thể hoàn toàn được chấp hành.
Một Luyện Khí Sĩ cảm giác có chút thất vọng. Chiến công lần này, hắn lại giết chết mười người, có thể có một món pháp khí phòng thân. Cho nên hắn lưu luyến. Hắn điều khiển khôi lỗi, lại tiến hành một đợt công kích. Hắn dùng chính là Tử Mẫu Ly Hồn Pháo.
Một pháo này bắn ra ngoài, hắn sử dụng thần thức tập trung hơn năm mươi kẻ địch. Hơn năm mươi binh sĩ của kẻ địch này chút vài kẻ có lá gan phản kích, bị hắn một pháo bắn tới, bắn ngã hơn phân nửa.
Đáng chết, chỉ bắn chết chín người!