Trong nháy mắt cắn trả, cũng chưa quyết định định tình hình cuộc chiến. Bộ xương khô thần binh khôi lỗi khống chế nguyên soái này nửa canh giờ. Bên trong rất nhiều âm binh tử thương. Đây là cái giá nhất định phải trả. Vô Niệm và đám cường giả Kim Đan nhất định phải ở trong nửa canh giờ, bố trí một trận pháp đủ để vây khốn Tưởng nguyên soái. Chỉ cầu khống chế mấy giây, sau đó dùng đại pháo ngũ hành giết chết hắn.
Trong khoảng thời gian này, việc bảo vệ tường thành lại hoàn toàn giao lại cho Luyện Khí Sĩ cấp thấp và các binh lính. May mà Tô Kính còn có nữ quan ác ma. Bằng không trăm vạn đại quân đến đây công thành, cũng là một vấn đề khó khăn không thể giải quyết được.
Tuy rằng Tưởng nguyên soái này bị nhốt, có thể vận dụng sức lực một người, phá vỡ thành thị mới, coi như là bản lĩnh kinh thiên động địa. Nếu như không có máu chó của Khuyển Thập Lang làm ra mũi tên Địa Long, hắn cũng không dễ dàng bị nhốt lại như vậy.
Cho dù bị nhốt, trên người không có vết thương, cũng rất nhanh sẽ từ trong cờ Bạch Hổ chạy trốn ra ngoài.
Tiền căn hậu quả, các loại ở chung một chỗ, mới có thể khiến cho Tưởng nguyên soái rơi vào tuyệt cảnh. Đây cũng không phải là chuyện một mình Tô Kính có thể khống chế được. Ở đây còn có dính dáng tới tranh chấp giữa hai nhà binh đạo của hoàng thất của đế quốc Thiên Thần và Vũ Thánh Đảo.
- Ra khỏi thành bày trận.
Thần Lâm lập tức ra lệnh, triệu tập bốn vạn đại quân, hai trăm chiếc chiến xa, một lần nữa làm lại xông ra ngoài thành. Kẻ địch đến, nhìn thấy được tường thành đã phá, tử thủ. Điều đó cổ vũ khí thế của đối phương.
Đại quân của Tưởng nguyên soái còn có hơn một trăm vạn người, nhưng có thể nhanh chóng đánh tới dưới thành lại chỉ có khoảng mười vạn. Vừa tiến vào đã bị hai khẩu đại pháo ngũ hành đánh một cái. Đội quân tinh nhuệ tiên phong tổn thất vô cùng nghiêm trọng, không thể không ở ngay tại chỗ nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi đội quân phía sau bắt đầu một đợt chỉnh đốn khác.
Đây cũng chính là đệ tử Binh gia của đế quốc Thiên Thần và rất nhiều quốc gia khác. Nếu đổi lại là đảo quốc Nam Hải khác, sợ rằng đã tổ chức thế tấn công khác.
Ban đầu đại quân thoáng qua liền tới, lại do dự hơn nửa canh giờ mới đến. Từ phía xa, các quân quan đế quốc Thiên Thần liền thấy phía trên tường thành của thành thị mới, có một lỗ thủng bị tổn hại cực lớn. Chỉ có điều trước lỗ thủng còn có đội quân mấy vạn người đang bày trận nghiêm ngặt.
Đại quân đế quốc Thiên Thần đến dưới thành, hiện tại cũng chỉ là ngoài mười vạn. Đối phương cũng có hơn bốn vạn. Dựa vào vũ khí trên tường thành hai bên, cái này trượng lại khó khăn đánh.
Các tướng quân kiên trì, chỉ huy đội quân tiến về phía trước.
Trống trận giống như tiếng sấm. Ở trong màn đêm tối tăm, hơn mười vạn người tạo thành hơn hai mươi phương trận, tiến về phía trước.
Trong lòng Tô Kính xúc động. Nếu như Lục Quy này không chết, lúc này lại công kích, phía bên mình có thể đã rất thảm. Thật kỳ quái, vì sao đối phương lúc trước chiến đấu không sử dụng con rùa khổng lồ kia?
Trong tay Tô Kính đã lấy được cái sừng của Lục Quy, sử dụng Lục Đạo Thần Giám phân tích một chút. Thứ này thật sự là huyết mạch long quy thượng cổ. Chỉ là huyết mạch có chút biến dị, lại lẫn lộn với giống kỳ lân Lôi Trì, cho nên lại có lực lượng công kích lôi điện. Bản thân long quy lại là yêu vật thuộc tính thủy, cũng không am hiểu điều khiển lôi điện.
Đó là một tạp chủng, hơn nữa còn là một tạp chủng cường đại. Nếu không phải là bị cường giả Binh Gia này khống chế, hấp thu rất nhiều lực lượng, riêng con rùa khổng lồ này, cũng đủ để giết chết hơn mười vạn quân đội bên mình.
Tô
Kính cảm thấy may mắn không thôi, thưởng thức cái sừng của con rùa khổng lồ này. Tỉ lệ giữa cái sừng và cái đầu khổng lồ này có chút mất thăng bằng. Sau khi con rùa khổng lồ chết, lôi điện dần dần biến mất. Thời điểm cái sừng được giao vào trong tay Tô Kính, nó chỉ dài có bốn thước, rộng không được một thước.
Cái sừng này đúng là có phẩm chất thật xuất sắc, bị túi của Ưng Dương thu vào, hoàn toàn không có một chút tổn thương nào. Còn thiếu chút đâm thủng cái túi. Thứ này có thể dùng làm cái gì? Trời sinh tập trung lực lượng của lôi đình. Mình sử dụng, hình như dư thừa. Dùng để tạo ra ngũ lôi định thân phù?
Vậy quá mệt. Mai rùa cực lớn hoàn toàn có thể tạo ra con số ngũ lôi định thân phù lên tới hàng vạn. Một cái sừng này có thể dùng để tạo ra binh khí. Vấn đề là tạo ra cho ai, tạo ra binh khí thế nào?
Tô Kính bỗng nhiên nghĩ đến Tô Mộ. Đúng rồi, muội muội của mình, còn không có đồ tiện tay.
Tô Mộ am hiểu sử dụng trường tiên, nhưng trường tiên trước kia có chút tổn thương. Mặc dù sau đó tới chữa trị, lại dần dần không thể sử dụng được, không có cách nào nâng cao đẳng cấp. Tô Mộ sau khi đạt được Kim Đan nhị trọng, trường tiên cũng rất ít sử dụng, đang dùng chế tạo trường đao chiến đấu.
Trong Lục Đạo Thần Giám, bên trong điển tịch Binh gia, bản vẽ về các loại vũ khí thoáng hiện. Tô Kính sử dụng lực lượng thần thức tra xét. Mấy phút sau, lực lượng thần thức tập trung ở trên một bản vẽ.
Đây là bản vẽ một trường tiên, chỉ có điều rất hiếm thấy, là vũ khí ở trong thần khí Binh gia, dùng để công kích viễn trình.
Tạo hình trường tiên này giống dường như một sợi dây mọc đầy răng nanh. Có chút giống như là roi rết. Đầu roi là một cái răng nanh rất lớn, cần hàm răng lôi thú Thái Cổ tới chế tạo.
Tô Kính chỉ có một cái sừng, lại không có cách nào gom đủ số răng nanh phía trên trường tiên này. Hàm răng của Lục Quy cũng không có thiếu, chỉ là cũng có thuộc tính lôi điện.
Lực lượng toàn thân Lục Quy đều nằm ở trên cái sừng này.
Về phần thuộc tính lôi điện trên vỏ rùa, theo Tô Kính thấy còn chưa đủ để lấy chế luyện ra chiếc roi lôi đình này.
Tô Kính vừa suy nghĩ một chút, vừa sửa chữa bản vẽ. Dù sao Tô Mộ cũng không phải là đệ tử Binh gia. Mình không có khả năng chế luyện một thần binh thuần khiết cho Tô Mộ. Vậy sửa chữa một chút, cũng không có quan hệ gì.
Sau khi sửa chữa roi lôi đình, khả năng không thích hợp cho cường giả Binh Gia sử dụng nữa. Khuynh hướng Tô Kính sửa chữa, là khiến cho roi lôi đình này ó thể bị Luyện Khí Sĩ huyết mạch Yêu tộc khống chế.
Nói cách khác, Tô Kính dự định lượng thân chế tạo cho Tô Mộ một binh khí.
Lục Quy này xuất hiện rất đúng lúc.
Chiến đấu ở bên ngoài thành, Tô Kính đã không đi chỉ huy nữa. Đối phương mất đi thống soái, tỉ lệ thương vong này, có thể còn thấp hơn so với ban đầu. Trăm vạn đại quân của đối phương không có khả năng chết trận tới người cuối cùng.