Hồng Liên Bảo Giám

Tô Mộ huyết mạch (trung) (2)


trước sau

- Tô Mộ, còn có thể lại chiến đấu được nữa không?

Tô Kính hỏi. Hắn không muốn quay đầu lại, đi giết chết những đội quân Tiên Cảnh đó. Nhưng xâm nhập qua, hắn muốn đập một chút. Đội quân ở đây chí ít cũng ngoài trăm vạn. Nếu như thật sự đánh hạ được di tích Vũ Thánh, lần sau muốn tới, sẽ rất khó tiến được vào Tiên Cảnh. Đối phương hoàn toàn có thể khống chế thông đạo.

- Có thể. Huyết mạch của ta...

Tô Mộ liếc mắt thoáng nhìn Đường Hà và Mộ Ngân Mâu nói:

- Duy trì liên tục tác chiến là không thành vấn đề. Chỉ cần các ngươi chịu đựng nổi.

- Chịu đựng cái gì?

Mộ Ngân Mâu hỏi.

- Lực lượng lĩnh vực của ta. Không kích phát thì không sao. Nhưng một khi kích phát ra, phạm vi lại đặc biệt to lớn. Hơn nữa cũng không phải là loại hiệu quả như các ngươi vừa nhìn thấy được.

- Có làm hay không?

Đường Hà nhìn Tô Kính hỏi.

Tô Kính trầm tư. Từ trên người Tô Mộ, mình không cảm giác được bất kỳ điểm gì không thích hợp. Tiếp tục chiến đấu, trong tay Tô Mộ còn có mười mấy khôi lỗi giấy, sẽ không làm chậm trễ việc mình viễn chinh. Phần lớn thời gian, là không cần Tô Mộ phát huy lực chiến đấu lớn như vậy, nàng chỉ cần ở giữa chỉ huy là được.

Di tích Vũ Thánh này là phải tiêu diệt. Tiêu diệt không sạch sẽ, kế hoạch kế tiếp của mình sẽ không có cách nào hoàn thành. Hiện tại vấn đề mấu chốt là, đội quân Tiên Cảnh rốt cuộc có phải cần phải nóng vội diệt trừ hay không? Người khổng lồ có thể đứng vững trước sự tấn công của Tiên Cảnh hay không.

Nếu như hhông thể, mình phải động thủ trước thời gian. Người khổng lồ khống chế di tích này cũng không có gì đáng lo. Lấy thực lực Tiên Cảnh có thể thấy, bọn họ cao hơn so với người khổng lồ.

Cho dù người khổng lồ khống chế di tích, cũng không có cách nào khống chế được lối đi kia.

Đáng chết. Vì sao Tiên Cảnh muốn tiến công di tích. Chờ mình thêm nửa năm không phải là tốt hơn sao?

Tô Kính dứt khoát bỏ qua tính toán trên phương diện này. Trên tính toán trước đó, mình có thể ở trong thời gian rất lâu, chế tạo ra rất nhiều chiến hạm di chuyển trên không trung và chiến xa kiểu mới.

Chỉ kh8i có những vũ khí này, mình mới khả năng xua đuổi được càng nhiều khôi lỗi, đi xuống đốn cây. Nếu không, cũng chỉ có thể mời sư phụ ra tay. Sư phụ đã bay qua Lục Long Tuyết Sơn, theo đại quân chinh phạt quốc gia Tà Thần. Cho dù là mình có đưa ra lời mời, sư phụ chưa chắc có thể có thời gian qua.

Dưới nhiều lần tính toán, cho dù là Đường Hà và Mộ Ngân Mâu toàn lực giúp đỡ mình, thời gian công chúa Vô Ưu đến, mình chẳng qua cũng có thể trang bị chiến xa kiểu mới và vũ khí cho mấy vạn người.

Muốn đánh hạ được Tiên Cảnh, ép Nguyệt Cung xuất thủ, ít nhất phải có hơn hai mươi vạn tinh nhuệ, cộng thêm đủ số lượng cường giả Kim Đan. Đường Hà tạm thời không có cách nào phát huy lực chiến đấu cường đại như vậy. Đó không phải là vấn đề mấu chốt. Vấn đề mấu chốt là trong Nguyệt Cung rốt cuộc có kẻ địch như thế nào. Hắn căn bản lại không biết được rõ ràng.

Lần này tác chiến, có lẽ phải bắt thật nhiều tù binh, tiếp đó thẩm tra một chút.

Thấy Tô Kính vẫn đang do dự, Tô Mộ nói:

- Ca, đánh. Ta cảm thấy ca chính là quá lý tưởng hóa.

- Có ý gì?

- Lần chiến đấu này, mục tiêu của chúng ta là đánh tàn phế đội quân, xâm lấn Tiên Cảnh. Không quan tâm sau này như thế nào, ngày hôm nay đều phải làm được điểm ấy. Về phần người khổng lồ có thể xuống đây hay không, vậy căn bản không phải là vấn đề. Tiên Cảnh phá hủy di tích Vũ Thánh thành tình trạng nghiêm trọng như vậy. Người khổng lồ này tạm thời sẽ không có tăng trưởng lực lượng nhiều lắm. Chờ thời điểm chúng ta qua, lực lượng
của người khổng lồ có thể đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Điều này sẽ trờ thành vấn đề.

- Ta hiểu được.

Tô Kính xấu hổ. Mình chính là đang suy nghĩ chi tiết gì cũng cần vừa đúng, lại quên trước mắt có rất vấn đề cần phải giải quyết.

Hiện tại cần phải giải quyết nhất, là lệnh cho đội quân xâm lấn phá hủy Tiên Cảnh.

- Được rồi, làm phiền Đường Hà và Ngân Mục.

Tô Kính nhìn về phía hai người ra hiệu, quyết định tấn công.

Đường Hà nói:

- Trong vòng nửa năm, ta cũng đừng hy vọng có thể sử dụng được Kim Đan Nhập Khiếu. Nhưng muốn phóng ra năng lực Thần Đan, tối đa một hai ngày lại có thể khôi phục. Trong tay ta có năm trăm vô vọng đạo binh. Ngoài ra còn có ba nghìn Thần Đan binh, có thể tiêu hao trong chiến đấu lần này.

Mộ Ngân Mâu nói:

- Ngọc phù của ta, tổng cộng có chín cái. Vừa rồi vì bắt thụ yêu, sử dụng một cái hay nhất. Còn lại tám cái, tất cả dùng hết hiệu quả, không khác biệt so với cái này. Ta cũng có thể tất cả sử dụng. Cái giá sử dụng lớn nhất chính là, trong vòng nửa năm, ta cũng không có cách nào mượn loại lực lượng cường đại này.

- Không có vấn đề gì. Trong vòng nửa năm, chúng ta không rời khỏi Vũ Thánh Đảo.

Tô Kính gật đầu, đánh tiếng với các nữ quan ác ma. Sau đó hắn từ trong kho của Long Xà Bát Cảnh Hồ, bắt đầu phóng ra khôi lỗi chiến đấu. Những thần binh khôi lỗi chiến đấu này chẳng qua là ngoài một nghìn. Tô Kính chỉ có thể chỉ huy phân nửa trong đó, một nửa kia phải tự mình chiến đấu.

- Kế hoạch của ta là như vậy.

Tô Kính an bài khôi lỗi đi pháo đài trước, sau đó lấy ra một sa bàn, triển khai địa đồ của thành thị trước, nói:

- Nơi này là một chỗ bằng phẳng, cũng là tuyến đường trở về Tiên Cảnh nhất định phải trải qua. Chúng ta đi sử dụng đại pháo ngũ hành, tập kích đội quân của Tiên Cảnh. Sau đó, đội quân Tiên Cảnh hầu hết sẽ rút lui. Sau đó chúng ta ở chỗ này bố trí mai phục, cùng đối phương dã chiến, tiêu hao hết chủ lực của đối phương.

Tô Kính dùng ngón tay di chuyển trên bản đồ ba chiều, chỉ vào phía sau thành thị, nói:

- Ở chỗ này, ta lại bố trí một môn đại pháo ngũ hành. Kẻ địch muốn trở về, cuối cùng sẽ phải chọn một nhóm binh sĩ tinh nhuệ nhất. Hơn nữa cường giả Kim Đan mạnh mẽ ngăn chặn chúng ta từ bên trong lao ra. Thời điểm khi bọn họ đến địa điểm này, ta sẽ bắn ra một pháo.

Ánh mắt Đường Hà và Mộ Ngân Mâu nhất thời sáng lên. Bọn họ đồng thời chỉ vào một vị trí ở gần vách núi nói:

- Ở đây bố trí một truyền tống trậ. Chúng ta truyền tống qua, cho đối phương thêm một đòn cuối cùng, gần như mọi tinh hoa của kẻ địch, lại tiêu hao hơn phân nửa.

- Không sai. Nói như vậy, Tiên Cảnh lại tạm thời không có lực phát động tấn công. Hai tháng sau, ta cùng các ngươi tập hợp binh lực, tiêu diệt sạch sẽ người khổng lồ ở di tích Vũ Thánh, sau đó sẽ xông tới Tiên Cảnh. Trong vòng hai tháng này, chúng ta cùng đế quốc Thiên Thần đàm phán, tạm thời đình chiến.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện