- Ta cảm thấy, chắc hẳn nên thu tiền đối với đám người Đường Hà.
- Bọn họ không phải là bằng hữu của chàng sao?
Công chúa Vô Ưu tò mò hỏi.
- Thân huynh đệ cũng phải tính sổ rõ ràng. Đây chính là dung hợp nửa vị diện. Bọn họ đều là cường giả Kim Đan, nhất định sẽ ở hiện trường quan sát. Lợi ích thu được, quá lớn quá lớn.
Tô Kính biết rất rõ, lần này mình đi tới, thu phục người khổng lồ. Sau đó dẫn động chiến tranh với Nguyệt Cung này. Nguyệt Cung một khi bị hủy diệt, lực lượng khống chế của Tiên Cảnh biến mất. Vậy hai nửa vị diện này sẽ nhanh chóng dung hợp.
Điều này căn bản là chuyện Nguyệt Cung đang chậm rãi mưu đồ di tích Vũ Thánh. Trong di tích Vũ Thánh lưu lại quá nhiều âm binh. Cho nên Tiên Cảnh không dám trực tiếp dung hợp, sợ bị lực lượng cắn trả quá lớn. Trước hết phải giải quyết được lực lượng trong di tích Vũ Thánh, sau đó mới buông ra sự khống chế, dung hợp nửa vị diện.
Vậy là được rồi. Trong nháy mắt Tô Kính liền hiểu được tiền căn hậu quả.
Người trong Nguyệt Cung cũng biết ở nửa vị diện không có cách nào thành tiên. Cho dù toàn bộ tài nguyên của Tiên Cảnh đều bị bọn họ chỉnh hợp. Cho nên sau khi tìm được di tích Vũ Thánh, lại nỗ lực chiếm đoạt.
- Tô Kính à.
Công chúa Vô Ưu kêu một tiếng.
- Hả.
- Ta đã mang theo tất cả đồ cưới, đều đặt lên đây. Lần này nếu như không thể đánh hạ được hai nửa vị diện này, chúng ta sau này, sẽ đói.
- Cái kia, ta nuôi nàng.
Tô Kính cười to, lập tức đánh tiếng gọi đám người Đường Hà qua.
Năm người lần đầu tiên tề tựu cùng một chỗ. Lần này vẫn là Tô Kính làm chủ, thể hiện ra tất cả tài nguyên trong tay một chút. Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cũng không cần Tô Kính nhiều lời. Nghe nói có khả năng tự mình nhìn thấy được cảnh tượng nửa vị diện dung hợp, lập tức cũng lấy ra một danh sách, là những tài nguyên cao cấp nhất có khả năng cung cấp trong lần tấn công này.
Tô Kính nhìn thấy được danh sách, cũng không từ chối. Bởi vì lần này mắt thấy nửa vị diện dung hợp, đối với hai người kia mà nói, đều là một lần lợi ích cực lớn trên con đường thành tiên.
Dung hợp nửa vị diện, khó khăn nhất cũng không phải là bước đi hiện tại, mà là làm thế nào khiến cho hai nửa vị diện nối liền cùng một chỗ. Chỉ cần bắt đầu, tiếp theo chẳng qua là tập trung tài nguyên mà thôi.
Tô Kính phải đợi Vô Niệm qua. Bởi vì Vô Niệm có khả năng sau khi tận mắt nhìn thấy, sẽ lại tiến giai Kim Đan thất trọng. Trong quân đội của hắn, lại có thuốc an thần chân chính.
Đừng xem thường một Kim Đan thất trọng. Tuy không cách nào so sánh được với chín gia tộc lớn, nhưng vấn đề có cường giả Kim Đan thất trọng, vậy ở thời điểm chinh chiến quốc gia Tà Thần, cũng sẽ không bị Tà Thần hạ xuống dễ dàng giết chết.
Có và không, khác nhau một trời một vực.
Công chúa Vô Ưu nghiêm mặt nói:
- Đường Hà, ngươi và Mộ Ngân Mâu hai người lần này xem như là tập trung hơn phân nửa tài nguyên đi?
Nàng nhìn danh sách, hỏi thăm hai người nói.
- Bảy phần.
Đường Hà nói.
- Ta cũng tập trung bảy phần.
Mộ Ngân Mâu trả lời.
- Hai người các ngươi có thể dẫn theo hai Luyện Khí Sĩ các ngươi tín nhiệm nhất, cùng nhau quan sát quá trình dung hợp vị diện.
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đều mừng rỡ. Lần này quan sát, vốn là không có chuyện thủ hạ của bọn họ. Thủ hạ có thể được bọn họ tín nhiệm vô điều kiện, cũng sẽ không quá nhiều.
- Công chúa, ta muốn dẫn theo bốn người.
Đường Hà nói.
- Ta muốn dẫn theo ba người. Ta sẽ toàn lực chiến đấu.
Mộ Ngân Mâu tính toán một chút về số lượng cường giả Kim Đan trong tay không có chút vấn đề nào, là ba người.
Những người còn lại, đều có chút bối cảnh có chút phiền phức.
Thủ hạ của Đường Hà có bốn Luyện Khí Sĩ như vậy, thực sự không dễ dàng.
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cũng không phát hiện ra, hiện tại công chúa Vô Ưu nói, hai người bọn họ tự nhiên mà đổi thành bộ dạng thái độ như vậy. Công chúa Vô Ưu, chính là người ra lệnh kia.
Nàng và Tô Kính phối hợp vai trò giỏi vô cùng. Nếu Tô Kính nói chuyện như vậy, Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đã cảm thấy không quá vui vẻ. Thời điểm cò kè mặc cả, lại ít đi vài phần nhiệt tình.
Nhưng thời điểm công chúa Vô Ưu, ngay cả nam tử như Đường Hà, cũng đã quên mất sự kiêu ngạo của mình.
Chuyện nhanh chóng được quyết định. Năm người tập kết binh lực, lúc này trực tiếp từ trên đất liền ở phía đông Vũ Thánh Đảo, lao thẳng tới di tích Vũ Thánh.
Triệu tập binh lực, chỉ cần dùng thời gian nửa tháng. Tô Kính thậm chí mạo hiểm, để cho chiến hạm của Thông Thiên Tháp xuất phát trước. Ở thời điểm hạm đội của công chúa Vô Ưu chưa đến, toàn bộ hải cảng Thông Thiên Tháp đều thiếu quân hạm phòng hộ.
Cũng may, cũng không có gì nguy hiểm xuất hiện. Khi đội quân của năm người tập kết hoàn tất, trên Vũ Thánh Đảo đã tương đối sợ hãi, cho rằng bọn họ muốn từ hai phương hướng tấn công. Đế quốc Thiên Thần cũng tập trung đội quân hơn một trăm vạn người, ở vị trí phía tây cách di tích Vũ Thánh bốn trăm dặm, liên tiếp bố trí ba tuyến phòng ngự.
Quan chỉ huy ba tuyến phòng ngự này, nhận được mệnh lệnh là, nếu như đối phương tấn công, lại dùng cả tính mạng ngăn chặn bước chân bọn họ tấn công. Nếu như đối phương bất động, không nên tùy ý khởi chiến.
Lần này tấn công, vẫn là Tô Kính tới chỉ huy. Công chúa Vô Ưu lấy lý do thân thể không khỏe, ngay cả chiến trường cũng dứt khoát không lên, chỉ ở bên cạnh Tô Kính, nhìn Tô Kính đi tới đi lui bên cạnh sa bàn.
Đại quân tiến vào nửa vị diện. Cái lối đi này cũng không có cách nào giữ bí mật nữa. Thông đạo ở trên đỉnh núi. Nếu như không có chiến hạm di chuyển trên không trung, căn bản cũng không có thể vận chuyển binh lực như vậy.
Khi đám người Tô Kính một lần nữa trở lại di tích Vũ Thánh, những thực vật trồng ở Tiên Cảnh đó, đều đã khô héo.
Trong Tu La Thành truyền đến tiếng rít gào phẫn nộ. Người khổng lồ này phát hiện ra tung tích của kẻ địch. Trong lòng nó, cảm giác được nguy cơ. Kẻ địch lần này lại khác với đại quân Tiên Cảnh. Trên người đội quân của kẻ địch có mùi vị khiến cho nó sợ hãi.
Đại quân của năm người tập kết thành trận pháp, hình thành sát khí trùng thiên. Những âm binh này đẳng cấp hơi thấp, căn bản là không có cách nào tới gần. Công chúa Vô Ưu bên này mang đến rất nhiều Luyện Khí Sĩ, có thể tới gần âm binh. Những âm binh có tốc độ tốt, trực tiếp bị đạo thuật của Luyện Khí Sĩ giết chết.