Nơi này là nơi nào? Dường như là chỗ để cung phụng thần linh a.
Cơ Vô Song đã được nhìn thấy sơn thần, cho nên lúc này nàng lập tức hiểu ra, nơi này chính là nơi mà thôn dân thờ phụng tổ tiên. Chỉ bất quá sau khi hòn đảo này bị Tà Thần chiếm cứ. Tất cả thần linh bổn thổ cũng đã bị nô dịch.
Ngay cả linh vị tổn tiên ở trong từ đường cũng không phải là ngoại lệ.
Không đủ mạnh, thế nhưng số lượng lại có chút nhiều. Cơ Vô Song nghĩ tới đây lập tức cười hắc hắc, lại quát lên một tiếng vọng vào trong từ đường:
- Ra đi, nếu như ngươi không ra thì ta sẽ phóng hỏa a.
Nếu như nàng phóng hỏa, đương nhiên sẽ không phải là hỏa diễm phàm nhân. Mà là đạo hỏa cí chút tương tự với Tam Muội chân hỏa vậy.
Trong từ đường này yên tĩnh không có lấy một tiếng động, Cơ Vô Song cười lạnh một tiếng. Cũng không có ý định xông vào, phòng này cho dù có kiên cố tới mấy thì cũng chịu không được đạo thuật công kích. Nàng tìm tòi một chút trang bị ở trong không gian của mình. Vốn Tô Kính đã cho nàng không ít đồ, ban đầu nàng cũng nhìn không thuận mắt. Thế nhưng kể từ khi bắt đầu đi theo Tô Kính chinh chiến, nàng đã hiểu rõ, những thứ đồ này đều là bảo bối a.
Tỷ như hiện tại vậy. Nàng đối mặt với hàng trăm linh vị ở trong từ đường, có lẽ là mấy trăm thần linh thổ dân. Nếu như tùy tiện xông vào mà nói, sẽ có chút nguy hiểm. Thế nhưng nếu như phá dỡ phòng mà nói, như vậy sẽ khiến cho chân khí của nàng tiêu hao quá nhanh. Ở trong lĩnh vực Địa ngục tam đảo này, lĩnh vực của nàng sẽ phải chịu hạn chế, chân khí không thể cuồn cuộn không dứt được như bên ngoài.
Cơ Vô Song tìm được một khối ngọc thạch hình chữ nhật, là thứ do bốn loại màu sắc hợp lại. Ngọc thạch pha tạp này có thể nói ngay cả lá bùa cao cấp cũng không bằng. Thế nhưng nó lại bị Tô Kính luyện chế thành một loại ngọc phù có thể bắn ra lôi pháp.
Dựa theo như lời của Tô Kính nói, thứ này, vốn là dùng để bộc phát, phá tường thành. Cho dù là tường thành dày chừng mười trượng thì chỉ một lần cũng sẽ sụp đổ.
Thứ này, đặc biệt để cho Luyện Khí sĩ cường đại sử dụng, người bình thường không có cách nào kích thích được. Coi như dùng một cái giá khổng lồ trả để kích phát cũng vậy, bởi vì thứ này cũng không phải là công kích từ xa, nếu như nó nổ tung ở bên người thì sẽ là kết quả đồng quy vu tận.
Ở trong Thần Mộc hạm của Tô Kính, thứ mà hắn nghiên cứu ra nhiều không đếm xuể. Thứ chân chính có thể sử dụng trên chiến trường, cho binh lính sử dụng cũng là ngàn dặm mới tìm được một. Cho nên thế lực các đại gia tộc trên cơ bản sẽ không thể nào bị tiểu gia tộc thay thế được. Bởi vì tư nguyên của tiểu gia tộc hoàn toàn không thể chống đỡ nổi các loại nghiên cứu, ngay cả muốn bồi dưỡng Luyện Khí sĩ của thế lực mình cũng rất là gian nan.
Tư nguyên của Tô Kính có hơn một nửa bị hắn ném vào trong công tác nghiên cứu, thế nhưng thành quả cũng rất là rõ rệt. Tựa như trước mắt vậy, Cơ Vô Song đem khối ngọc thạch hình chữ nhật kia ra, trực tiếp ném vào trong Từ Đường. Sau đó trên cái tay còn lại của nàng lại kết một cái thủ ấn đơn giản, tạo thành một quang mang hình tròn chói mắt, đồng thời cũng bị đè xuống.
Trong từ đường, tiếng nổ kinh thiên động địa mạnh mẽ vang lên, cả nóc phòng cũng bị lật tung lên. Bản thân Cơ Vô Song cũng bị đánh bay ra ngoài, tuy rằng
không có bị thương, thế nhưng lại tương đối chật vật. Tô Kính cũng không có nói với nàng. Một khi thứ này nổ tung thì sẽ tạo thành cuồng phong, căn bản không phải là Định thân chú có thể ngăn cản được một cách đơn giản.
Khí lưu kích động kia cũng không phải chỉ có một cỗ, mà là ngàn vạn cỗ xoắn lại chung một chỗ, bắn nhanh ra bốn phương tám hướng. Khí lưu tạo thành đủ để đem bản thân một bộ binh trọng giáp xé rách thành bụi phấn.
Lực lượng cường đại nổ tung, tức thì phá hủy Từ Đường. Khi Cơ Vô Song tung mình bay xuống thì đã nhìn thấy ở trong Từ đường, trên những cái kệ cao cao kia, linh vị ở phía trên ít nhất đã giảm bớt đi hai phần ba.
Ở chỗ linh vị trước đó đột nhiên xuất hiện một nữ tử vóc người thấp bé, nhìn qua chỉ chỉ giống như một đứa bé sáu bảy tuổi. Thế nhưng khuôn mặt lại tràn ngập nếp nhăn.
Cơ Vô Song không có một chút do dự nào, Xích Kim Lôi Luân dưới chân ầm ầm rung động, hai đạo lôi quang một trái một phải lấp tức bao phủ lấy nữ tử kia.
Trên mặt nữ tử thấp bé kia hiện lên vẻ tức giận, chỉ tiếc rằng Cơ Vô Song lòng dạ độc ác, căn bản không có ý tứ nói chuyện với nàg. Tô Kính để cho nàng tới đây chính là muốn nàng làm một đao phủ a.
Hành động nhằm vào Tà Thần như vậy, chỉ cần là người thì cũng không phải là tâm địa sắt đá. Nếu như không phải có Luyện Khí sĩ cưỡng ép ra lệnh, ngày hôm nay có lẽ binh sĩ của Tô Kính sẽ có khả năng xuất hiện sai sót a.
Thế nhưng Cơ Vô Song lại không như vậy, thần kinh của nàng bền bỉ tới cực điểm. Lúc trước, khi nàng khống chế cả tiên cảnh, đối mặt với bất kỳ người nào nàng cũng chưa từng có một chút lòng thương hại nào. Chính bởi vì Tô Kính nhìn thấu điểm này cho nên mới đem nàng theo trên người. Nếu không mà nói, nhét vào tiên cảnh tự sinh tự diệt là được, hắn cũng không cần một tay đấm làm gì.
Luyện Khí sĩ ký kết Linh Hồn lục thư cũng có một chút hạn chế. Nhất là cường giả như Cơ Vô Song vậy, gánh nặng đối với Tô Kính cũng không nhỏ. Chỉ là có danh sách như vậy, không bằng bồi dưỡng cho đối phương một chút, như vậy còn tốt hơn để cho đối phương rời đi.
Sớm muộn gì Cơ Vô Song cũng sẽ rời đi, Tô Kính lựa chọn nàng cũng là bởi vì ở sau này trong chiến tranh, hắn cần một người có tâm địa sắt đá như nàng.
Mà Cơ Vô Song lại có một ưu điểm, đó chính là nàng rất là tàn nhẫn, không có một chút liên quan nào tới sở thích, thú vui của nàng. Nàng chưa bao giờ coi chuyện tiêu diệt địch nhân là một chuyện thú vị cả. Chuyện này đối với nàng mà nói, chỉ là một loại lựa chọn, bởi vì tàn nhẫn như vậy thì mới không phạm phải sai lầm.
Khí tức từ trên người nữ tử thấp bé xuất hiện ở trong Từ đường chứa linh vị khiến cho người ta có chút không đành lòng a.
Cho dù là Bán thần bị Địa Ngục Tà Thần tước đoạt thần vị thì bọn họ cũng sẽ có Thần Vực. Thứ này khác với lĩnh vực của Luyện Khí sĩ, chỗ nào cũng có. Cũng không cần lực lượng đặc biệt để kích thích.