Chương 121 Hồng Linh mị lực
Hôm sau Hồng-Linh thức dậy cảm thấy tinh lực tràn trề, đầu óc thanh tỉnh, ra ngoài hít một hơi thật đầy không khí buổi áng trong lành, thấy thoải mái, nàng không ngờ đêm qua chỉ ngủ được ba tiếng mà bây giờ không có gì là mệt mỏi hay buồn ngủ gì cả, nàng ra ngoài tập luyện Phi Yến Điệp Lãng quyền lại cảm thấy uy lực khác trước kia khiến nàng vui sướng hứng thú đánh luôn năm lần một lúc sau đó mới đánh răng rửa mặt thay quần áo đi lễ.
Hôm nay đi học giữa đường vừa gặp hai người bạn học thì hai đứa kia ngạc nhiên hỏi:
- Hồng-Linh hôm nay tao thấy mày có gì thay đổi khác hẳn.
Trúc-Lan nghe vậy cũng nhìn kỹ Hồng-Linh đánh giá.
- Đúng rồi, da dẻ hồng hào hơn, đôi mắt sáng hơn, câu hồn người nhiều hơn, nói chung tóm lại là đẹp và dễ coi hơn.
Thu-Hằng lại hỏi:
- Hôm qua mày có uống thuốc bổ hay ăn thứ gì bổ không?
- Đâu có…
Nói xong nghĩ lại, không ngờ đêm qua anh Minh dạy môn Hồng Thủy Quyết lợi hại như vậy, mới luyện vài tiếng đã có tác dụng làm biến đổi rồi, mình tưởng chỉ có thể lực tinh thần tăng tiến không dè còn phát ra tác dụng bên ngoài.
Ba người tiếp tục chạy xe đạp đến trường, hôm nay Hồng-Linh chẳng cần dùng chi nhiều sức, xe cứ vọt lên phía trước phải thắng lại liên tục chờ hai bạn kia, nàng ngạc nhiên nói:
- Hai đứa nhẩn nha chạy nhé, tao thử chạy trước một lát rồi trở lại.
Lúc này còn sớm đoạn đường còn vắng xe, nàng vận sức vào chân ra sức đạp, chiếc xe vọt lên nhanh như tên bắn khiến nàng giật mình, thoáng qua đã xa cả hai cây số, nàng vội thắng lại quay đầu xe chạy trở lại chốc lát đã đến nơi hai bạn đang chạy xe. Thu-Hằng, Trúc-Lan thấy hôm nay Hồng-Linh chạy xe nhanh như vậy cũng giật mình nói:
- Hồng-Linh hôm nay làm sao vậy, chạy xe đạp mà nhanh không kém Honda..
- Ờ, Khí chất thay đổi, hình như sức lực cũng tăng lên.
Vừa nói xong đã thấy một bóng xe đạp áo trắng vọt đến, thì ra Hồng-Linh đã quay lại… Trúc-Lan vội hỏi:
- Hồng-Linh, mày làm gì vậy…
Hồng-Linh trong lòng đang vui sướng nghe vậy cười nói:
- Hôm nay tao thấy chiếc xe này đạp nhẹ hơn mọi khi nên chạy thử thì quả nhiên có thể chạy nhanh như vậy…
Hồng-Linh trong lòng vui vẻ không bao lâu, đến trường mấy đứa con trai trong trường, trước nay đã không ít đứa thích nàng theo đuổi thư tình ngỏ ý vô số, bị nàng sau khi nhận vất hết, sau đó không nhận thư, cấm người chuyển thư sau đó mới được yên ổn lo học.
Hôm nay vào trường ánh mắt trông theo tăng thêm cấp số nhân, ngay cả bạn gái thân có bốn đứa hôm nay cũng quấn quýt bên người hỏi chuyện, víu áo cầm tay ân cần đặc biệt.
Còn mấy chàng nam sinh thấy bên Hồng-Linh mỹ nữ một đám thì không dám tiến gần chỉ đứng xa trông theo. Cuối cùng cũng một anh can đảm đến gần chưa đến đã có một cô đón hỏi:
- Muốn nói chuyện với Hồng-Linh phải không? Đừng mất công toi, hôm nay chúng ta bốn người đang tiếp nàng ân cần. Nàng bây giờ không rảnh, đừng sớ rớ bén mảng đến đây nữa.
- Vậy tôi xin chờ dịp khác…
- Dịp khác cái gì nữa! Hồng-Linh từ trước đến nay, sau này cũng vậy: "Không tiếp chuyện với nam sinh". Anh đừng mất công nữa…
- Đấy là cô tự nói, không phải Hồng-Linh nói.
Tên này gọi là Thắng đẹp trai, lì lợm có hạng, đang học lớp 12a.
Thắng nghĩ: “Chỉ cần nghe giọng nói Hồng-Linh củng đủ vốn cho hôm nay rồi”.
Hơn nửa năm nay nhìn thấy Hồng-Linh mấy lần, lại nghe đồn nàng không chịu tiếp chuyện với nam sinh khác lớp, và ngay cả nam sinh cùng lớp cũng miễn cưỡng phải tiếp mới tiếp. Nhưng hôm nay Thắng thấy Hồng-Linh đẹp rung động lòng mình, gan lớn lên, dũng khí ngút trời, nên muốn đến thử vận.
Hắn tự tin với dáng vóc, tướng mạo đẹp trai và tài ăn nói khéo léo có nắm nhiều phần phần thành công.
Chẳng dè chờ mãi cũng không nghe được giọng nàng Hồng-Linh. Lại nghe một cô trong đám nói:
- Anh đi chỗ khác đi thôi, để chúng tôi còn nói chuyện với nhau.
- Để tôi đứng đây nghe một chút không được à..?
- Không được! Nói toàn chuyện bí mật nhóm con gái chúng tôi sao để phái nam như anh biết được..
- Vậy chuyển lời cho Hồng-Linh một tiếng được không? Tôi là Thắng lớp 12a.
- Không được! Hồng-Linh trước nay nghiêm cấm chuyển lời, chuyển thư hay bất cứ chuyển cá gì gì…
- Khó tính như vậy…
Thắng nói xong buồn bực bước đi về lớp trong lòng quyết tâm phải cua bằng được Hồng-Linh mới thôi.
Bạn gái Hồng-Linh ba đứa cùng lớp 10a, một đứa lớp 11c , quen nhau từ khi Hồng-Linh nhập trường học lớp 10a.
Vào đầu niên khóa Hồng-Linh bị con trai theo đuổi làm phiền nhiều quá, các bạn gái trong lớp cũng vì thế tránh xa, có đứa cho là Hồng-Linh không tốt, câu dẫn con trai, có đứa thì ganh ghét, có đứa thì không muốn dính vào phiền não tránh xa.
Sau đó Hồng-Linh phản ứng lạnh lùng cự tuyệt tất cả con trai, ra nhiều điều cấm, ít nói chuyện, kiên nhẫn, nhịn nhục.
Ba tháng sau mới có ba bạn như bây