Chương 140 Sát Thủ
Về đến cư xá Minh đem thần thức xem người yêu đang làm gì, Hồng-Linh đang ngồi bàn tiếp một thanh niên áo xanh lạ mặt, thì ra là anh họ của nàng Đinh Dần... Chàng vừa xem nhận ra ngay Đinh Dần luyện nội gia võ công đến trình độ cấp chín. Từ cấp mười trở lên có thể đột phá lên tiên thiên nếu có cơ hội... nếu không tiếp tục iến cấp mười một, mời hai, hậu thiên, tiên thiên...
Bỗng Minh thấy một dạ nhân ảnh trên tàng cây mít cách đó mười mét lấy ra một khẩu súng trường. Minh vội truyền âm cho Hồng-Linh:
- Mau!!!, mau, nằm xuống đất, có sát thủ đang nhắm súng bắn lén hai người đó
- Anh Dần, Mau nằm xống...!!!
Hồng -Linh hét to nhắc anh họ nhưng Đinh Dần cứ đứng ngồi yên đó, Hồng-Linh nằm xuống đất bỗng bay lên kéo anh Dần thì thấy vai đau nhói, máu phun ra thành vòi... Đinh Dần tỉnh giấc biết có người muốn ám sát mình vội nhìn ra cửa sổ thấy một loáng thoáng một bóng đen đứng trên cây mít, lúc này chị Dũng nghe thấy tiếng hét chạy lên nhà xem, Đinh Dần thấy có người chăm sóc Hồng-Linh nhanh như gió bay ra ngoài cửa sổ đuổi theo sát thủ....
Chị Dũng thấy Hồng-Linh máu chảy đẫm áo thì cuống quýt chưa biết phải làm gì thì Minh đã tới điểm huyệt cầm huyết cho nàng nói:
- Nhờ chị lấy cho em ly nước.
Chị Dũng thấy Minh tới kịp thời thì mừng rỡ vội đi lấy nước, Hồng-Linh vẫn tỉnh chỉ hoảng sợ, tim đập thình thịch, thấy Minh tới thì đã yên tâm...
Minh điểm huyệt xong xem vết thương thì thấy viên đạn xuyên vào vai liền cởi một tay áo ra đem nàng lên giường ngồi sau nàng tay đè huyệt Khiên Trung Du môn kiểm soát tìm cách lấy viên đạn ra trong khi thần thức theo vẫn dõi tên sát thủ... và Đinh Dần.
Đinh Dần đuổì theo đối phương một hồi thì bị hắn trốn thoát đành qua về nhà xem Hồng-Linh, trong lòng nghĩ, không biết ai mướn sát thủ thanh toán mình, Hồng-Linh phát hiện sớm lại chắn đạn cho mình... Không dè mấy năm mình bảo vệ cô em họ hôm nay lại xảy ra ngược lại...nàng lãnh đạn cho mình. Hắn buồn bực để tên sát thủ chạy thoát vừa vào nhà thấy vết máu trong nhà vẫn còn nhưng bóng cô em họ không thấy, Dần vào nhà trong thấy trên ngồi trên phản một thanh niên áo trắng đang ôm lấy người em họ, một tay áo đang cởi dở dang mình thì vội xông đến, chân phải đạp đối phương một cước, vì Dần sợ làm cô em họ bị tổn thương nên cú đạp vận dụng lực đạo khéo léo đánh trúng điểm là dừng lại không hề tiếp tục đi sâu thêm, nếu đối phương trúng đòn thì bị thương mà cô em họ ngồi trước vẫn vô sự.
- Bình, ầm
- Áhh... Anh Dần, dừng tay, dừng tay người nhà cả???
Minh vừa tìm được cách lấy đầu đạn ra, vừa đúng lúc Đinh Dần xông vào, đạp cho chàng một đạp, Minh cứ ngồi yên, chuyển lực đạo của cái đạp gom lại đẩy viên đan ra, khéo như người thợ vàng khẽ cầm búa nhỏ vô hình gõ vào đầu đạn. Viên đạn bắn ngay ra, thì Đinh Dần bị phản chấn bay ra ngược ra ngoài cửa tiếp tục văng xa lưng nện vào tường nghe một tiếng “Ầm!” khiến tường nhà trên hổng một lỗ. Gạch xi măng bụi mịt mù. Chị Dần dưới bếp nghe thấy tiếng động lớn chạy lênn nhà thấy tường nhà lủng một lỗ, bụi mịt mù anh Dần từ trong đống gạch đứng lên phủi bụi trên người...
Đinh Dần cước đạp trúng đối phương thì cảm thấy chân mình như đạp trúng một trái banh khổng lồ, trái banh không nhúc nhích được chút nào trái lại chân mình bị sức đàn hồi bật lại khiến chân tê tái, sau đó lực đạo truyền lên người đánh cả người bay văng ra phía sau. May mà đụng phải cái tường xây, nếu không người bị bay ra đường cũng không chừng. Không biết thằng này là ai mà Hồng-Linh kêu là người nhà.... Không biết từ bao giờ mình có người nhà lợi hại như thế này. Cước lực của mình ngay cả cây mít to một người ôm cũng chịu không nổi mà gẫy đoạn, không dè lưng thằng này dẻo dai đàn hồi kinh người như thế.
Còn Minh vẫn ngồi yên phía sau Hồng-Linh, truyền chân khí chữa trị vết thương. Hồng-Linh vừa lên tiếng nói anh Dần thì lại nghe Minh nói:
- Mau! mặc kệ chung quanh em vận thủy linh khí đến vết thương chữa trị, hy vọng không để lại dấu vết, anh trợ giúp cho...
Hồng-Linh nghe vậy làm theo thì đã thấy một luồng chân khí mát lạnh từ tay Minh chuyển sang người mình rồi theo kinh mạch bao bọc lấy nơi vết thương chữa trị. Thủy chân khí nhỏ bé của nàng cũng đượng vận chuyển đến đó thì được chân khí mát mẻ kia dung hợp rồi trị thương. Nàng cảm thấy chân khí đi đến đâu dễ chịu đến đó, lúc vết thương được chữa trị, cảm giác đau xót lui dần đến khi không còn cảm giác đau nữa thì luồng khí mát và chân khí của mình dung hợp lại chảy vào đan điền, lập tức chân khí nơi đó được tăng cường gấp mấy lần như sóng trào tuôn ra kinh mạch đi đúng vào đường lối vận hành tu luyện pháp quyết của nàng, sau chín chu thiên thì yên tĩnh trở lại.
Minh thấy Hồng-Linh vết thương đã khỏi nên đứng dậy thì thấy Đinh Dần đi vào, chàng cười nói:
- Cước lực của anh mạnh lắm đấy nhé!!!
Sau đó để lại một tàn ảnh biết mất. Thần thức Minh vẫn theo dõi tên kia, lúc này hắn lén lút đến sau nhà bọn anh em thằng Trần Tiếu, Trần Huy và Trần Hoàng. Hắn vừa đến thì Trần Tiếu như đang sốt ruột chờ đợi kết quả chạy ra hỏi:
- Mọi sự làm sạch sẽ chứ?
Tên sát thủ lắc đầu:
- Đáng tiếc lần này thất bại, viên đạn bị cô bé kia hứng lấy...
- Cái gì... Mẹ quân chó đẻ sao mày lại bắn vào nàng???
Huy và Hoàng nghe anh hét thì chạy ra hỏi: