Chương 163 Lạc-Anh tông
Lúc đi kiếm nhà trọ Minh phát giác bị người theo dõi liền truyền âm dặn Thanh Phong mướn phòng mình đi ra ngoài một chút. Thanh Phong cũng đã phát giác người kia liền hiểu đại trưởng lão đi giải quyết hắn.
Tên kia đang lén lút theo dõi nhóm người lạ tưởng không ai phát giác thì cảm thấy người bỗng cứng đờ sau đó người bị nhấc bổng lên bay vụt lên trên trời cao, sau đó một giọng lạnh lùng từ phía sau:
- Ngươi là ai theo dõì bọn ta làm gì?
- Tiểu nhân nào có theo dõi ai đâu?
- Được rồi! Ngươi dám chối thì ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây..
Minh thấy tên này lì lợm không trả lời, lại không muốn mất nhiều thời giờ trực tiếp dùng nguyên thần xâm nhầp thức hải đọc lấy trí nhớ, thấy tên này quả nhiên là tay sai của Thiên Ma tông chàng không khách sáo xoá hết ký ức phần tông phái cùng kiến thức tu luyện, đem hết linh khí trong kinh mạch phá hết biến hắn thành một người thường. Chàng theo trí nhớ của tên này biết được Thiên Ma Tông rải người khắp nơi tìm kiếm điều tra người thoát khỏì tay bọn chúng, gồm Lạc Anh Tông, Ngọc-Huyền đan tông, Ngọc-Hà Cung, Lưu thế gia, Cung thế gia Lục thế gia...
Bọn hắn phát hiện tung tích Lạc-Anh tông nơi đây nên chia nhau ra xem xét.
Minh về phòng trọ kể lại cho mọi người thì ai cũng tỏ ra lo lắng liền nói:
- Bọn Thiên Ma tông này tay sai nhiều như vậy, chúng ta ở đây cũng khó mà yên. Chúng ta tạm ở đây ba ngày rồi ta đưa các ngươi vào trong Bạch Vân Sơn ẩn trú.
- Đại trưởng lão có thể vào trong đó ư?
- Trước đây mấy năm ta đã vào trong đó, bây giờ hy vọng còn nhớ đường vào.
Nói chuyện một hồi chàng thấy Dương Tuyết-Lan nhìn chàng như muốn hỏi nhưng còn ngập ngùng không lên tiếng thấy vậy chàng hỏi:
- Ngươi muốn hỏi thăm tin tức Tiêu Khắc phải không?
- Hắn tốt lắm, đã thành Kim đan hậu kỳ rồi.. chút nữa ta gọi hắn đến nhập bọn.
Dương Tuyết-Lan và Dương Lượng cũng trợn mắt hoài nghi sau đó nói:
- Sao nhanh như vậy, năm trước hắn mới tấn trúc cơ hậu kỳ mà...
Tu đạo ngoài linh căn tốt, kiên trì chăm chì chuyên cần còn cần có cơ duyên nữa, hắn mấy lần gặp cơ duyên nên tăng tiến nhanh cũng là bình thường.
Minh về phòng ngồi thần thức bao trùm một vùng rộng lớn xem xét sinh hoạt cùng này. Chàng để ý tên luyện khí kỳ ma tu kia thấy hắn ngớ ngẩn trong tửu lâu, thì nghĩ. “Lần này xem như may mắn gặp ta nhân từ, nếu như trước đây một tháng thì ắt phải chết, từ khi diệt cửa tiệm kia, thánh thai quang lực giảm tám phần chàng biết ngay công đức bị hao tổn, khiến chàng tiếc nuối không thôi, nên bây giờ thận trọng khi giết người, và luyện thêm ý chí cho kiên định. Không phải cực ác thì không giết, dù là ở Tu Chân Giới hay bất cứ nơi đâu.”
Lần này Thiên Ma Tông dã tâm bành trướng nhớ chàng đã mấy lần chạm phải Ma khí của bọn chúng, lại qua trí nhớ của lão Lâm Đàm, biết sự lợi hại, trước kia cả hoả thuật cũng thắng nổi, cuối cùng phải dùng chỉ quang lực mới bài trừ được hết. Chàng tự nhủ bây giờ quang lực của mình bị suy yếu bảy phần không biết có dùng được không, vì đối thủ bây giờ không chỉ có Nguyên anh hậu kỳ còn có Phệ Hồn lão tổ đã đạt tu vi Phân thần kỳ thì ma lực của lão phải lợì hại hơn không biết bao nhiêu lần. Ngẫm lại tình trạng mình nên dùng Lôi điện thuật, trên nguyên lý vạn vật ngũ hành âm dương, lôi điện cũng phát quang lực chắc cũng là khắc tinh của ma khí và quỷ khí, ta tạm dùng lôi thuật thay thế cho quang thuật lực, Thuật này cần phải nhanh chóng bỏ ra thời giờ nghiên cứu hơn nữa.
Thấy mọi sự yên ổn chàng dùng truyền âm thuật đưa tin tức cho Tạ Khôi và Lê Tuân, một lát sau chàng đến đón Lê Tuân cùng Vân Mộng Tiên về nhà trọ.
Lê Tuân vui vẻ xum họp với người trong tông, Vân Mộng Tiên thấy cảnh xum họp của Lê Tuân trong lòng buồn bã “Không biết lúc nào mình mới có thể xum họp với người thân” Bỗng tai hắn nghe “Ngươi cũng không nên buồn phiền, tỷ tỷ ngươi đã có Hắc Phụng Hoàng bên cạnh chắc không sao, hai chị em xum họp sau đó có thể tìm kiếm. Việc quan trọng nhất bây giờ là kiên trì tu luyện tăng tiến tu vi của mình để đương đầu với Thiên Ma tông, tự bảo vệ mình cùng bảo vệ người thân.” Nghe vậy hắn gật đầu kiếm chỗ ngồi xuống...
Sáng tinh sương hôm thứ ba, sau khi thanh toán tiền phòng trọ xong Minh lại dùng cách thức cũ đem mọi người vào Hồng Mông Linh Châu giới bay thẳng lên đỉnh núi Bạch Vân Sơn xuyên qua trận pháp đi xuống. Võ Đại và Lam Băng Yên vừa được Minh đưa ra khỏi nhận ra ngay nơi này quen thuộc, bốn năm trước đây hậu luyện khí kỳ tu vi đã thí luyện bây giờ tu vi đã là Trúc cơ trung kỳ. Võ Đại dùng bảo khí bút chì (cái sẻng, mai) còn Lam Băng Yên dùng Ngọc Băng Thước.
Mọi người kiếm chỗ tu luyện đi nửa ngày vẩn chưa có nơi vừa ý, Minh không ý kiến để họ tự kiếm, chàng đem thần thức kiểm lại Bạch Vân Sơn có gì khác xưa không, chỉ thấy yêu thú không nhiều lắm, Yêu Thù cũng không thấy, bỗng chàng phát giác phía đông lưng chừng núi có một khoảng ba chục người đang làm nhà..Nghe họ nói chuyện với nhau một lúc “Thì ra Lạc Anh Tông”.
Thanh Phong đang ở bên chàng nghe chàng nói đến Lạc Anh tông thì hỏi:
- Lạc Anh Tông?
- Phải! Ở phía đông khoảng ba chục tu sĩ Lạc Anh Tông đang cất nhà...Bọn họ chắc vào trước chúng ta không lâu..
- Thật à, Lạc Anh Tông cũng là nạn nhân của Thiên Ma Giáo như chúng ta. Họ tuy hống hách kiêu ngạo nhưng bây giờ với chúng ta có một kẻ thù chung.. Chưởng môn của họ là Nguyên anh hậu kỳ Trương Mẫn, mười hai vị trưởng lão, hình đường, Đan đường, Dược Thảo đường, Linh Thú đường, Luyện khí đường tất cả do nguyên anh kỳ tu vi phụ trách.
- Liên hệ đôi bên đến nay như thế nào?
- Trước kia tông phái chúng ta chưa được kề là đại tông thì họ cao ngạo không xem chúng ta ra gì thời gian gần đây chúng ta cũng có liên hệ giao dịch, trao đổi.
- Nếu vậy chúng ta có thể hợp tác hỗ trợ nhau đánh đuổi Thiên Ma giáo, chút nữa trưởng lão có thể mời họ sang bàn bạc.
Hai người nói về Lạc Anh tông xong thì những người khác đến một bên rừng cây có một mặt phẳng, thì ra nơi năm xưa chàng ở, quyết định ở đây... Trong khi mọi người dọn dẹp Minh vào Hồng Mông Linh Châu giới luyện một căn nhà hai tầng ba chục phòng, tầng dưói có khách sảnh nhà bếp đầy đủ. Chàng đem ra thì thấy mọi người dọn dẹp xong định chia công tác kiếm đá, gỗ làm nhà.
- Khoan chia công tác, mọi người đi qua bên này đã!
Mọi người nhìn lại thì thấy trên tay Minh có một cái nhà nhỏ, mọi người qua xem thì Minh nói: