Chương 175 Ngọc-Hà lão tổ tử nạn
- Anh Minh sao lâu vậy anh mới về!
- Mới ba tháng sao em nói là lâu, anh về thăm em mấy tiếng rồi lại đi và lần này đi không biết bao lâu mới về thăm em được. Để anh xem nào em tiến bộ thế nào..
Miệng nói một tia chân khí đã kiểm lại nội thể nàng, không ngờ ba tháng nàng thanh mộc đã luyện sang tầng hai không mấy chốc lưỡng khí tương đương có thể song song tu luyện lưỡng khí.
Hồng-Linh kéo tay Minh đi nói:
- Anh xem vườn phía sau thế nào.
- Anh xem rồi, khá lắm nhưng nếu em tiếp tục thì sẽ gây chú ý cho kẻ xấu đến đó. Người tu tiên sẽ dễ dàng cảm nhận được linh khí nơi này dầy hơn, thì sẽ đến hại em, em có thể không sợ nhưng thầy mẹ em và chị Dũng sẽ gặp nguy hiểm.
Hồng-Linh không ngờ sử dụng thanh mộc thuật và thủy thuật ra trồng trọt đang vui sướng về thành công của mình lại không ngờ Minh nói đến nguy hiểm thì sợ
hãi:
- Vậy phải làm sao bây giờ!
- Còn làm sao, em giảm bớt số lượng đi, hấp thu linh khi nơi đây và chỉ để lại một chút thôi. Hay là để anh bố trí ẩn niễm khí trận nhưng tốt nhất là em dùng cách thứ nhất. Thôi chuyện này để anh lo,
Minh ở bên nàng đến tối thì chia tay về tu chân giới, trên đường về Ngọc-Hà cung chàng không vội nên chậm trãi phi hành tìm nơi thuận tiện làm việc với số tiên thạch kia. Cuối cùng dừng lại ở một cánh rừng xem xét chung quanh một lát, nghỉ ngơi xong liền tập trung làm việc. Đã quyết định trrước nên chàng lập tức vận Cổ Loa quyết đến cực hạn, lập tức trong vòng vài trăm dặm từ trung tâm khu rừng này,thiên địa linh khí đều bị đảo lộn.
Vô số đoàn linh khí đủ màu sắc từ vùng phụ cận như núi non, sông ngòi, hố thẳm, sơn thạch, núi đá thoát ra, bay nhanh đến, cuối cùng hình thành một cơn lốc xoáy linh khí khổng lồ, đường kính không ngừng tăng lên.
Hàn Tinh không biết việc này đã làm kinh động đến nhiều cao giai tu sĩ vùng chung quanh.
Minh thu tiên khí đầy một vạn tiên thạch, lần này cố hết sức vừa thành tựu liền kinh nghi cảm thấy chân nguyên trong người không ổn lại phát hiện nhiều tia thần thức theo dõi, chàng cũng không cần biết vội cất hết tiên thạch tiếp tục lên đường.
Chẳng mấy chốc đã đến động phủ định đóng cửa tĩnh tọa thì cảm thấy một tia ba động nơi Hải-Dương hoàn hôn không gian, chàng tự hỏi „Chuyện gì, chẳng lẽ có …“ thì đã nghe giọng Ngọc-Hà nói:
- Hàn đệ mau vào đây!!
Hàn Tinh vừa đến đã thấy bên trong hỗn loạn, trận pháp bị phá vỡ thành một đống tàn hoa, phía trong một trận pháp khác đang vận hành. Chàng chỉ thấy bóng cây chuyển động phong vân cuồn cuộn, có băng nhuận cũng có hỏa diễm bắn ra ngập tràn trong trận. Bên trong có bao nhiêu cao thủ chàng cũng không nhận thức thì một thân ảnh trắng nhỏ bay về phía chàng, chàng tập trung nhãn lực thì ra là một nguyên anh, dáng điệu trông giống hệt như Ngọc-Hà tỷ, phía sau một hồng bào lão giả đang đuổi bắt, một đạo tử quang diễm như một long đầu xông lại đây, theo phản ứng tự nhiên chàng xông lại nhắm lão cách không đá ra một cước, đầy trời cước ảnh phong vũ lập tức hình thành đánh lui đầu rồng quang diễm mười mấy trượng. Ngọc-Hà nguyên anh lúc này bay đến cận chàng liền đón nàng vào trong tay áo hỏi:
- Chuyện gì xảy ra! Sao Ngọc-Hà tỷ nguyên anh xuất khiếu thế này?
- Ta bị đứa phản đồ kia đánh lén, sau đó bị đồng bọn nó giết không còn cách nào khác. Hàn đệ phải cẩn thận mau đối phó tên kia.
Lúc này Hàn Tinh bình tĩnh lại cảm ứng được long đầu tử quang diễm trước mặt sức nóng thì yên tâm, liền bắt thủ quyết một vòng linh khí xoáy trong thiên địa liền tụ hội lại, chàng cảm ứng bốn lại linh khí hội tụ còn hỏa linh khí bị đối phương nắm giữ khống chế rất chặt chẽ, thấy tứ linh khí của mình bị mất cân bằng, trong đầu liên tưởng đến nguyên lý Thủy khắc Hỏa, và nguyên lý ngũ hành chuyển, chàng liền loại trừ mộc khí ra khỏi, sau đó chuyển sinh thổ sinh kim, kim sinh thủy, trong chốc lát thuỷ linh khí linh cầu thành to lớn thì chàng nghe đối phương chế diễu:
- Đồ đần! Ngươi không nghe thuận như rồng rồng gặp nước sao? Thuỷ linh khí mà cũng đòi tranh với Hoả thần long của ta. Ha ha..
- Hừ, cứ cười đi! Người cuối cùng cười được mới là...
Nói đến đây long đầu tử quang diễm ngâm lên nhe răng múa vuốt xông lại đây, chàng vội đẩy thuỷ cầu linh khí ra, biến thành sônng sâu. Tử quang hoả long liền ngụp lặn bơi trong đó lúc hiện lúc tỏ trên mặt nước tiếp tục nhe răng giương vuốt như thách thức chàng. Hàn Tinh không lý gì đến hắn tập trung tinh thần hai tay bắt quyết, đồng thời trong đầu niệm „băng““ thành“. Tử hỏa long vừa ngóc đầu lên khỏi mặt nước thân liền ngưng đọng cứng ngắc chốc lát không hề cựa quậy được đã thấy đối phương trước mắt trong tay cầm một thanh đao, trên thân không ngớt những điện xà chen nhau chạy qua chuyển lại, mũi đao hướng ngay long đầu chém xuống.
„Oành“
Hàn Tinh nhận ra uy lực Lôi Phong đao của mình giảm chỉ còn một nửa so với trước kia thì biết ngay mình mới vì việc tiên thạch bị hao hơn nửa lôi điện năng lực, trong lòng không ngớt lo lắng không biết đủ lượng diệt tử quang long đầu không?
Một tiếng gào thê lương vang lên ngắn ngủi, nhìn lại đã thấy tử long quang diễm vỡ nát thành từng mảnh biến vào trong thiên địa. Hàn Tinh thấy vậy thở phảo nhẹ nhõm vội chuyển khối băng khổng lồ thành ngàn mũi băng châm bay lại hồng bào lão giả. Hồng bào lão giả khinh thường hừ một tiếng hình thành một tấm chắn quái dị trên đó khắc vô sồ họa văn chuyển quay quanh người, băng châm đánh vào tấm chắn rơi xuống đất lại không nằm yên mà lại đứng lên xoay tròn bao bọc Hồng bào lão giả, không mấy chốc biến thành một khối băng khổng lồ.
Hồng bào lão giả bị nhốt trong khối băng vẩn tháì độ khinh khỉnh xem thường trên tay liền xuất một cây thương, Tử Dương thương cũng là bổn mạng pháp bảo của lão mấy trăm năm nay, không gì không phá được, dù là sắt thép, phẩm cấp đã được liệt vào trình độ bán tiên khí bảo. Với Tử Dương thương hắn tự tin khối băng này chỉ là thứ trò trẻ con không chịu được một kích.
- Hàn đệ cẩn thận Tử Dương thương trên tay hắn, là bổn mạng bán tiên khí bảo của hắn, ta bị chính ngọc thương này đánh xuyên tâm, bán tiên bảo giáp cũng bị đâm thủng.
Quả nhiên thương đầu tiên đã làm băng nứt ra, thương thứ hai thì khối băng bị phá thành mãnh vụn.
Hàn Tinh ngưng trọng đối mặt với hồng bào lão giả vừa ra khỏi khối băng trên vẫn cầm Tử Dương thương lão hừ một tiếng:
- Xưng danh ra đi, chết dưới tay ta không có kẻ vô danh tiểu tốt.
- Hân hạnh! Tên ta là Vô Danh tiểu tốt, còn ngươi.
- Ngươi!
- Ngươi, ngươi , ta, ta cái gì hôm nay ngày đền tội của ngươi đã tới, xuất thương đi!
- Ngươi không xứng, ngươi chỉ đáng tranh với sủng vật của ta...
Bên cạnh Hồng Bào lảo giả xuất hiện một con hắc lang cửu giai...
- Thì ra ngươi đem con chó nhỏ này hù ta, sợ chết đi được. Xem hắc cẩu của ngươi làm gì được „Hắc quả phụ“ của ta.
Bên cạnh chàng cũng xuất ra một con nhện đen khổng lồ, bát giai đỉnh phong, chẳng mấy chốc sẽ tiến giai cửu phẩm. Nguyên Hắc Thù yêu thú này lúc đầu gặp trong Bạch Vân Sơn thì chán ghét vì sự độc ác của nó, sau