Chương 189 Mai Tinh hoàn hồn
Cửu-Nguyên Tinh trong ngôi nhà lá vách đất nghèo nàn có bốn người ở, thằng nhỏ chăm chỉ luyện tập gân cốt thân thể, đứng tấn, lăn lộn, nhún nhảy, nhào té, gạt, chém, quyền cước lúc đả tọa, không phải hắn ngồi xuống luyện khí, hấp thụ linh khí mà dùng phương pháp dùng linh khí xoa bóp các tế bào trong thân thể, lúc đầu chỉ có thể tiến hành như tế bào gần kề nên đường kinh mạch chính đã đuợc Hàn Tinh trước khi rời khỏi đả thông. Mới một tháng thân thể thằng nhỏ trông khác hẳn, cơ bắp trên người xuất hiện, da trước kia tái xanh đã khởi sắc, bóng bẩy. Cuộc sống sinh hoạt ngoài ra vẫn như trước, cứ mấy ngày lại vào rừng kiếm củi, hai nàng Thải-Hà và Băng yên thỉnh thoảng chú ý đến nó, không hề biết nó là phân của sư phụ mình. Hai nàng ngoài tu luyện cũng bỏ giờ ra đi đến phượng thị mua sắm, một tháng vụt qua nhanh chưa hoà nhập với cuộc sống mới.
Mục Hương sau khi được Hàn Tinh chiếu cố chữa lành bệnh tật, thì có thể đi lại không cần phải nằm liệt giường nữa, nàng biết vì ma bệnh và những cực khổ mình đã phải trải qua đã khiến thọ nguyên bị hao mòn nhưng được nhìn con mình khởi sắc ngày càng mạnh thì niềm vui tăng lên quên hết tình trạng đau khổ, bệnh tật trên thân xác mình. Lúc Hàn Tinh xin hai tiên tử ở lại nhà khiến nàng sợ hãi, khó tin trên đời lại có người tự nguyện ở bên chiếu cố mẹ con thấp hèn, nghèo khổ mình, lạì là hai vị tiên tử thân phận cao quý cả Mai thế gia cũng chưa chắc có nữ tử sánh bằng. Mỗi ngày Thải-Hà đều dùng chân khí xoa bóp từng tế bào, rồi lại dùng đôi bàn tay xoa bóp bên ngoài như lời sư phụ yêu cầu.
Hai nàng thấy thằng nhỏ âm thầm luyện võ thì xem thường không để ý làm gì, cứ xem thân thể nó yếu đuối, ngay bọn lưu manh đầu đường xó chợ cũng chống không nổi thì chắc không có gì đáng kể, đáng lưu ý. Hôm nay hai nàng theo dỏi thằng nhỏ đi vào rừng. Khi đi qua khu phố gần nhà thì như thường lệ, ba đứa lưu manh chận nó lại.
- Tiểu tử đứng lại cho ta.
- Thằng này mới mấy ngày không gặp đã lớn hẳn, cao không thua chúng ta chút nào?
- Đúng vậy, tiểu tử này không biết may mắn ăn được thứ bổ nào mà vừa chóng lớn da mặt cũng đổi sắc.
Thấy Mai Tinh nghe tiếng gọi nhưng lờ đi tiếp tục bước đi thì tên cầm đầu lại quát:
- Đứng lại, ngươi điếc hay sao.
- Ngươi nói chuyện với ta?
- Ở đây ngoài tiểu tử ngươi và chúng ta còn có ai khác hay sao?
- Chuyện gì nói mau ta còn có việc..
- Mấy hôm vừa rồi bọn ta học lỏm được mấy chiêu nên đem tiểu tử ngươi làm vật thí nghiệm.
- Ngươi học được mấy chiêu liên quan gì đến ta, muốn thử thì thử với nó được rồi cần gì làm phiền ta.
Mai Tinh vừa nói vừa chỉ một tên có thân hình mập mạp, to con mặt giống như một con gấu, có lẽ hắn có liên quan đến thú tộc gấu chưa biết chừng.
Mai Tinh là thân phân có được một ít trí nhớ về các môn võ và luyện khí tu quyết căn bản, tuy biết nhiều nhưng không thể luyện được, vì thân thể yếu đuối nên phải ra sức luyện thể, luyện gân cốt. Hàn Tinh trước kia định thu Mai Tinh làm đệ tử, cho luyện những môn mới nghĩ ra, sau đó cho luyện thử Cổ Loa quyết xem sao, vì tiến độ lúc trước trong lúc tu luyện bị hai lần Thiên Lôi bổ xuống khiến tiến độ nhẩy mấy cấp độ một lúc, làm Hàn Tinh mù tịt chẳng hiểu ra sao, lại không nắm được tiến tình thăng tiến từng cấp, và càng không thể mơ hồ dạy cho ai được. Mai Tinh chết đi, Hàn Tinh có được Mai Tinh thân thể làm Thân Phân chàng có cơ hội làm lại, cảm nghiệm tiến độ tu luyện Cổ Loa Quyết.
Lúc này Mai Tinh luyện thể, rút ra từ bản tôn kinh nghiệm ở Đắc Lắc, thêm vào môn đấm bóp cả trong lẫn ngoài cùng một chút kiến thức lấy từ các luyện thể pháp quyết mới mua được tại phường thị, tuy chưa đầy một tháng nhưng đã có tác dụng cơ thể khoẻ mạnh hơn, bắp thịt rắn chắc tế bào đầy sức sống bắt đầu thành hình. Nghe tên lưu manh muốn dùng mình làm vật thí nghiệm, Mai Tinh trong lòng cười thầm, để xem ai thí nghiệm ai.
- Dư thừa! Chúng ta đã thí nghiệm với nhau không biết bao nhiêu lần rồi nên mới tìm ngươi.
- Thế à? Muốn thử thì lên đi, mau đi ta còn có việc khác.
Ba tên lưu manh không ngờ tiểu tử này ăn phải thứ gì chẳng những không sợ hãi như những lần trước lại còn dám thúc giục nữa mới kỳ lạ. Tên cầm đầu đứng ra nói chuyện đã mạnh hơn hai tên kia lại mưu mô xảo quyệt hơn nguưòi nên lúc nào cũng cầm đầu. Khu vực này ai cũng biết hắn Kim Thọ, tính tình ngang ngược, hỗn xuợc hay hiếp đáp kẻ yếu, không biết hắn từ đâu đến kể cả hắn.
Kim Thọ tiến đến cách hai bước rồi đột nhiên nhanh chân nhảy vào sát Mai Tinh nắm tay đấm thẳng vào mặt Mai Tinh nhanh như mũi tên, song Mai Tinh bây giờ không phải là hắn mà chính là Hàn Tinh phân thân, nó chỉ nhẹ nghiêng đầu tay phải nắm lấy cánh tay đối thủ kéo đi tiếp, chân phải như lui một bước, bàn chân chưa đặt xuống co lên gối đánh ngay lồng ngực đối phương hai cái. Nó thấy tên Thọ mềm như bún, liền thả tay ra thì thằng này nằm lăn ra bất động, hai tên bên ngoài ngạc nhiên chưa kịp quyết định phải làm gì đã bị quyền cước Mai Tinh đánh cho túi bụi, mặt sưng lên không còn nhìn ra hình dạng . Lúc Mai Tinh đánh vào người tên mập thì cảm giác tay mình như đấm tấm da dầy, nó đánh trúng mấy quyền bay ra ngoài đau nhức, cũng may gần một tháng nay luyện tập gân cốt cứng cáp, da đã mềm dẻo hơn rất nhiều nên chỉ bị thương ngoài da, còn xương cốt không tổn hại gì, sau đó Mai Tinh cứ nhằm chỗ yếu hại và trên mặt hai con mắt mà đánh.
Một tiếng đồng hồ sau mới toàn thắng. Ba tên lưu manh chạy không được, đau ngất đi tại chỗ. Tên Thọ bị gối của Mai Tinh đánh gãy một rẻ xương sườn bất tỉnh ngay từ đầu, tên mập bị đánh hai mít sưng lên không còn thấy đường, tên còn lại thương tích cả người.
Mai Tinh thắng trận người đau nhức nhưng cũng không trở về nhà lại tiếp tục vào rừng kiếm củi, lúc đến rừng kiếm chỗ vắng ngồi chữa thương, rồi luyện tập chạy nhảy một hồi thấy thương thế đã khỏi hẳn thân thể mạnh hơn được một chút, tay chân phản ứng cũng nhanh hơn nhưng trước sau độ nhảy cao chì được thước rưỡi, chỉ đủ miễn cưỡng dùng chiêu thứ nhất của Hùng Kê quyền.
Mai Tinh luyện một lúc rồi bắt đầu làm việc đến khi chập tối thì chuẩn bị quay về thì giác quan báo động có nguy hiểm, quả nhiên con gấu hôm nào lại xuất hiện, mai Tinh thấy chạy cũng chẳng kịp đành phải liều cầm búa nghênh chiến.
Con gấu này khi chạy thì bốnn chân nhưng khi chiến đấu đứng hai chân, chuyên dùng chảo hai chân trước chộp đến, khi cận chiến lại dùng răng cắn.
Mai Tinh khi vào trận mới thầy nó nhanh vô cùng không thể theo trọng lượng và dáng điệu ục ịch của nó đoán mà lầm. Mai Tinh né chậm một chút đã bị móng của