Chương 214 Lại gặp Khổng-Tung
Băng Cực Tinh một nhóm người vất vả phi hành tiến về điểm hẹn, đúng là nhóm cao thủ do Vô Cực Tông trưởng lão lãnh đạo dẫn đầu, nơi đây danh như thực khí, thỉnh thoảng có những tia băng tuyết tuôn xuống như băng châm đánh vào thân thể, nếu ai da không dày hay không có cương khí hộ thân hay phòng ngự bảo vật thì không thể đồng hành, phi hành ba ngày đêm, đã có người bị thương bỏ cuộc.
Sang ngảy thứ tư, họ phát hiện có nhiều cao thủ đang từ bên phải tiến gần, Hàn Tinh nhận ra hơi thở trong số cao thủ đang tiến tới có mấy người quen thộc "Thì ra bọn tiên sứ giả Khổng Tung với hai người đồng bọn, năm vị Ngọc Nữ Bán Tiên cũng đi cùng." Ngoài ra còn có khoảng hai chục cao thủ chàng chưa từng gặp. Lúc này Bạch-Sương cùng hai nàng tiên nữ hoàng y ngự hành bên cạnh chàng, nàng nhắc nhở:
- Thanh niên thanh bào tên là Khổng Tung đã có tu vi ngũ cấp chân tiên, lại là người thâm trầm ra ta rất độc ác Hàn đại ca phải cẩn thận coi chừng hắn.
- Cám ơn đã nhắc nhở, ta đã cùng hắn so chiêu thật là nguy hiểm. Còn mấy người đi theo tiên tư có nhận thức không, xem khí tức của họ dường như tu luyện công pháp rất đặc thù, độc ác.
Thấy nàng tỏ vẻ không biết, Xuân-Nhu phía sau nghe được lên tiếng:
- Hai lão già Huyết bào đó là hai anh em song sinh, Huyết Sát song tổ, thủ lãnh Hóa Huyết môn, chuyên dùng máu tu luyện.
Hàn Tinh nghe vậy cảm quan hướng hai lão này chú ý một chút, quả nhiên quanh người họ được bao bọc một lớp cương khí màu hồng, sát khí nồng đậm không kém tên Đao Si mình đã gặp, ẩn ẩn có mùi huyết tinh phát ra. Xem chẳng có gì đứng đắn, trái lại quỷ dị áp người.
- Họ chủ yếu hấp huyết linh thú, có khi hấp cả máu kẻ thù, huyết phẩm càng cao càng có tác dụng. Nghe đồn họ đã thu được máu của một giao long nên họ trở nên mạnh mẽ, từ thân thể tu vi đến thần thông thăng cấp không ngừng.
- Còn hai trung niên hắc bào là Huyền Âm giáo Huyền âm nhị lão, họ chuyên dùng ma bảo là Huyền Âm kỳ, hấp luyện sinh linh oan hồn. Mỗi cán cờ cần tính bằng đơn vị hàng nghìn linh hồn đã bị huyết tế.
Lại dùng quỷ pháp điều khiển thây khô, họ thỉnh thoảng hợp tác với Hoá Huyết môn, kẻ bị hấp huyết người thu thập thây khô, hồn phách cũng thu hết rất nhịp nhàng không bỏ sót chút nào.
Hàn-Tinh khi chưa có kiến thức bọn ma đạo cao thủ này linh tính đã tỏ cảm giác chán ghét, sau khi vừa nghe xong Xuân-Nhu giới thiệu sơ qua cảm thấy càng ghê tởm, chàng không biết vì đâu, hoặc là thánh anh của mình bài xích ma đạo hoặc công pháp tu luyện của mình có điều gì cực lực nghịch phản, chống đối vô hình không đội trời chung. Chàng nhận xét bản lãnh tu vi của bọn chúng còn kém, không thể sánh bằng năm vị Ngọc Nữ Bán tiên kia nên không cần quan tâm.
Trong lúc đó nhóm người kia cũng phát hiện họ, vị tiên sứ giả phát hiện ra Hàn Tinh trước tiên thì ngạc nhiên "Tên này không phải bị ta đẩy vào khe nứt không gian mất mạng rồi sao, sao lại có thể chường mặt ra đây, không ngờ hắn thoát được một kiếp. Chết trước hay sau thì cũng thế thôi, lần này gặp lại thì không thể nào thoát nổi ma trảo của ta.
Âm Dương thượng nhân đại diện cho nhóm lên tiếng:
- Kính chào Khổng tiên sứ, chúng ta đã chuẩn bị tốt lắm.
Khổng Tung nhìn mọi người bỗng ánh mắt hướng về Băng-Sương và lưỡng Hoàng tiên nữ:
- Không dè Bạch thất công chúa có hứng đi tham gia góp vui chuyến này.
- Khổng tiên sứ chê cười..
Sau đó lại nói:
- Chúng ta lại có duyên gặp lại.
Hàn Tinh mỉm cười đáp lễ:
- Quả là đã có duyên thì đi đâu cũng gặp.
Hàn Tinh nghe vậy thầm nhủ "Thì ra họ biết nhau, nàng lại là thất công chúa họ Bạch, không biết thượng tinh giới nào, xem ra sau chuyến này ta phải đi đến đó trước tiên tìm tung tích Hồng-Linh, bây giờ ta chỉ biết hai bọn người này hạ giới, thì sự nghi ngờ phải đặt ở trên người họ nhất là thất công chúa Bạch-Sương vì dường như nàng biết ta từ lâu. "
Lúc này người hai nhóm đánh giá lẫn nhau tuy trong lòng có nhiều cố kỵ bí mật giấu kỹ nhưng cũng không bộc phát ra ngoài, đặc biệt họ mấy nhân vật nhóm kia hướng về Bạch-Sương và Hàn Tinh đánh giá kỹ càng.
Xuân-Nhu đi theo nhóm Hàn-Tinh bị khí thế của Khổng-Tung và bọn ma giáo ánh mắt chiếu cố, nàng run lên cố lấy bình tĩnh tự nhủ "Thật là ghê gớm, cũng may sau cuộc thí tuyển tu vi cảnh giới ta đều tăng lên một bước lớn mới miễn cưỡng chóng chọi được." Nàng lại thấy Hàn Tinh và ba vị tiên nữ đi cùng xem như không, sau đó lại cảm thức khí thế trên người Hàn Tinh và Bạch-Sương bức ra ngăn chặn lại khiến áp lực biến mất. Nàng đứng sau bọn họ cảm thấy như hai ngọn núi vững vàng trấn thủ che chở trước người, không cảm thấy áp lực trái lại trở nên như nơi nương tựa ẩn náu.
Thì ra bọn họ tuy chưa chính thức tranh đấu nhưng đã so đấu về mặt tinh thần ý chí..
Mấy cao thủ trong nhóm Khổng tiên sứ bị khí thế của Hàn Tinh và Bạch-Sương phản kích bên ngoài giữ tự nhiên nhưng trong lòng rung động không ngớt, Huyết sát song tổ và Huyền Âm nhị lão tuy tinh thần bị phản kích nhưng trong lòng không hề sợ hãi trái lại chiến ý ngấm ngầm đứng lên, đối với tiên nữ trước mắt dâm ý không ngớt khai triển rồi lộ ra ánh mắt, còn đối với Hàn Tinh thì tỏ vẻ chán ghét ganh tị và đố kỵ. "Một tên gia hỏa, bốn tiên nữ bao quanh, có phúc lại không biết hưởng"
Hàn Tinh nhìn Bạch-Sương có ý hỏi ngầm quả nhiên nàng truyền âm:
- Chúng ta tuy không biết nhau nhưng đã nghe danh nên gặp lần đầu vẫn đoán định được thân phận của nhau.
- Hai vị thượng giới thuộc Tinh Giới nào?
- Thì ra Hàn đại ca cũng đã tìm hiểu thượng giới.
- Gặp vị Khổng tiên sứ ta bị hấp dẫn nên cũng muốn biết một hai hòng mai kia đến đó không bị bỡ ngỡ lạc lõng. Không biết tiên tử có thể hướng dẫn giải thích một hai điều hữu ích?
Lúc này bốn người họ cùng Xuân-Nhu đi theo tách hẳn nhóm người kia ngự hành phía sau.
- Đại ca nói cũng đúng, với bản lãnh Hàn đại ca đáng lẽ thì phải phi thăng thượng giới từ lâu, muội không hiểu tại sao đại ca còn bị trói buộc phải ở phàm giới này.
- Vậy tiên tử đánh giá bản lãnh của ta như thế nào lại cho như vậy.
- Muội cũng không thể xem rõ, phỏng đoán là ba bốn cấp chân tiên nhưng vừa rồi Hàn ca nói đã gặp Khổng tiên sứ lại không việc gì và trước khí áp của hắn không hề nhượng kém chút nào thì biết là mình đánh giá thấp, vậy phải là năm hay sáu cấp chân tiên. Vậy Hàn ca trả lời xem không biết có đúng không?
- Thật ra ta cũng không biết, từ trước đến nay ta cũng không thể đem tu vi của mình ra sánh với tu chân giả, trước đây mấy tháng ta tự đánh giá ngang hàng với độ kiếp kỳ, sau đó gặp bọn Triển Hùng, tán tu chân giả thì lại thấy không đúng, phải là ngang hàng với tán tu cấp chín nhưng sau khi gặp Khổng Tung thì lại thấy đánh giá của mình không chính xác, vậy chắc tiên tử đoán đúng cũng không chừng...
Hoàng-Oanh đứng bên từ lúc đồng hành đến bây giờ không nói gì bỗng
- Sao lại như thế được, không thể đánh giá được tu vi của mình, thật là chuyện khó tin.
- Tiểu thư, hay để tiểu tỳ dùng Tiên khí cầu trắc nghiệm xem..
- Không được! Bây giờ là lúc nào.
Bạch-Sương vừa dứt lời, mười mấy cơn lốc mang theo hàng tỉ băng thạch, băng châm từ phía trước cuốn lại đây, nhóm người phía trước tránh né những đã có vài cao thủ bị cuốn đi không biết số phận sẽ ra sao.
Lúc này Hàn Tinh đang dẫn đầu vội phân tích tìm hiểu quỹ tích các cơn lốc rồi buột miệng:
- Hừ! Tên Khổng-Tung này khéo bày trò.
Nguyên chàng phát hiện ra hắn giở tay chân khống chế phần nào cơn lốc điều khiển lại đây.
- Hàn ca tính giải quyết ra sao, lần này phải nhờ đại ca thôi.
- Tiên tử còn muốn giấu thủ đoạn, thôi ta thử trước nếu thất bại thì lại cậy nhờ tiên tử.
- Cẩn thận ta đem mọi người vượt qua.
Nói xong một cơn lốc hình thành bao bọc chung quanh mọi người, càng lúc càng mạnh. Lạ một điểm cuồng phong chung quanh đưa họ đi mạnh bạo kinh khủng nhưng họ ở trung tâm không bị cuộn theo mà cứ như có một sức kéo đưa họ bay đi. Cơn lốc nghiêng nghiêng lách xuyên qua các cơn lốc kia, Hàn Tinh nhận trong cơn lốc phía trước một thân ảnh quen thuộc, liền có ý niệm lôi kéo hắn vào vòng của mình.
- Cám ơn!
Thì ra Chung Hoài, thân thể không ít chỗ bị thương, hắn vừa yên ổn trong vũng xoáy lốc liền lấy đan dược ra dùng rồi buông lỏng chữa thương.
- Chúng ta chưa thoát khỏi nguy hiểm, ngươi coi chừng.
Chàng vừa phân tâm đôi chút đã thấy cơn lốc của mình mất phần nào quyền khống chế liền tập trung hết tinh thần ý chí vào, đưa cơn lốc cùng mọi người trong đó bay về phía trước trên ngàn dặm mới phân tán cơn lốc.
- Vừa rồi nguy hiểm thật thiếu chút nữa bị tên Khổng-Tung chiếm lấy quyền khống chế...tên này nham hiểm thừa dịp này đánh giết lén đối thủ.
Khổng-Tung điều khiển những cơn lốc đánh nhóm Hàn-Tinh thì thấy một cơn lốc lạ xuất hiện đưa họ xuyên qua vùng khống chế của mình, hắn vội khống chế luôn cơn lốc lạ kia mừng rỡ thành công như điên lại thấy một cao thủ từ cơn lốc hắn đang khống chế bay qua hắn cười càng đậm "Bay qua cũng chết!" Sau đó tăng thêm tinh thần lực vào chiếm nhanh lấy quyền khống chế nhưng nụ cười của hắn biến thành khó coi vì không những không chiếm được thêm tiện nghi, trái ngược còn mất hết tiền vốn.
Cơn lốc xoắn kỳ lạ kia rõ ràng do bọn Hàn Tinh chủ động điều khiển, bay vọt gia tốc vặn vẹo với quỹ tích khó dò xuyên qua như cá lọt lưới bay về phía trược mất tông tích. Khổng-Tung bực mình thất bại đã thấy nhóm Hàn Tinh đã vượt qua ngàn dặm.
- Có bản lãnh! Được lần sau