Chương 229 Tiểu Bạch Hồng
Về đến nhà Thiên-Ngạc với bộ mặt uỷ khuất nói:
- Không phải lỗi tại con, chính Hòa đệ khiêu khích muốn luận bàn.
Tăng Thu Phong giận dữ trừng mắt hét:
- Còn chối cãi, đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Thế sao ngươi dám toàn lực dùng chiêu " Thần Long bài vĩ " đánh hắn, trong lúc hắn chân khí sôi trào, rõ ràng ngươi muốn giết hắn. Ta bảo thật lúc ấy bao nhiêu người đều nhìn ra ác tâm của ngươi. Mau cút vào tu luyện phòng tĩnh tâm cho ta, chờ gia tộc chấp pháp xử lý không được ra hỏi phòng một bước.
Tăng Trụ Khắc cũng đồng thời đem Phàm-Ngưu về cứu chữa, hắn tuy không tổn thương nặng nề nhờ luyện tập "Thần Ngưu quyết" đã đến trình độ mỗi khi sử dụng, da trở nên dầy chắc so với da trâu còn mạnh, lại dẻo dai đàn hồi nên không hề bị ngoại thương nhưng chân khí bị chấn rối loạn khiến hắn bất tỉnh. Trụ Khắc giúp hắn ổn định chân khí khiến hắn tỉnh dậy sau đó mới hỏi:
- Con và Thiên-Ngạc sao lại tìm Tăng Hòa đánh nhau?
- Đâu có đánh nhau, chúng con chỉ muốn luận bàn đôi chút vì không phục, với bản lãnh quyền cước tầm thường của hắn sao lại được trúng tuyển đi dự thi tuyển nhập môn vào Trận tông còn chúng con thì không được.
- Cái gì, ngươi xem ngươi bị đánh bất tỉnh trong khi Tăng Hòa chỉ bị bức lui mấy chục bước vậy ngươi đã thua.
Trụ Khắc lại thở dài rồi tiếp:
- Trong khi ngươi bất tỉnh Tăng Hòa đã xảy ra chuyện lớn. Thiên-Ngạc đã thừa lúc đổi chiêu với ngươi chưa kịp ổn định chân khí đem chiêu "Thần Long bài vĩ " ra tận lực đánh cho Tăng Hòa phế bỏ hai đường kinh mạch thành phế nhân.
Tăng Phàm-Ngưu nghe vậy giật mình sau đó mừng thầm. Trụ Khắc nhận ra tâm tư của hắn la to:
- Ngươi to gan đồng lõa với thằng Thiên-Ngạc, ngươi cũng phải gánh chịu trách nhiệm này, mau cút vào luyện phòng ngồi xuống tĩnh tâm chờ phát lạc.
Trong khi hai thằng bị cha chúng chỉnh sửa, Tăng Mãnh đã xem Tăng Hòa lên giường, rồi ngồi bên cạnh buồn bã, sau một lúc cơn giận đã giảm, lúc này có tiếng gọi thì ra có người đem Lang y đến. Tăng Mãnh để Lang Y vào xem thương thế, hắn xem một lúc rồi buồn bã:
- Hai đường kinh mạch bị phá, huyệt khí hải cũng bị thương đôi chút, chân khí hỗn loạn. Xin lỗi gia tộc trưởng ta bất tài vô lực.
- Ngươi lui đi.
Tăng Mãnh tiễn khách một mình ngồi bên canh chừng đến sáng thì thấy Tăng Hòa tỉnh lại, hắn vội hỏi:
- Con thấy trong người thế nào?
- Đã khá lắm, không việc gì.
- Con còn nói không việc gì, con bị Thiên-Ngạc đánh phế hai đường kinh mạch thành phế nhân, huyệt khí hải cũng bị tổn thương.
Tăng Hòa nghe cha nói vậy giật mình, vội xem kiểm lại khinh mạch và huyệt khí hải thì thấy vẫn lành mạnh, còn rộng rãi bền bỉ hơn trước là khác thì cười nói:
- Đâu có! Con vẫn khoẻ bình thường mà.
Tăng Trụ Khắc nghe vậy lắc đầu tưởng thằng con chưa tỉnh hẳn không chịu tiếp nhận sự thật thì Tăng Hòa lại khẳng định:
- Con tỉnh dậy thì không thấy gì khó chịu, chỉ có tinh thần uể oải một chút, ngoài ra vẫn bình thường không tin cha kiểm tra một chút sẽ biết.
Tăng Trụ Khắc nghe vậy bất đắc dĩ kiểm tra lại kinh mạch của hắn thì quả nhiên thấy hai kinh mạch hôm qua bị phế đã khỏi hẳn trở lại bình thường, Trụ Khắc không thể tin được la to:
- Sao lại như thế, không thể nào...
Trụ Khắc lại cẩn thận kiểm lại một lần nữa kết quả như cũ, hắn kiểm cả huyệt khí hải thì cũng thấy lành mạnh bất giác đứng dậy cười to:
- Ha, ha. Người hiền được phúc! Con ta không việc gì rồi.
Mọi người trong tộc bị tiếng cười của Tăng Mãnh đánh động, Tăng Thanh-Nhu cũng nghe được vội chạy đến. Suốt đêm vừa rồi nàng thổn thức lo lắng mãi đến tảng sáng mới thiếp đi một chút bỗng nghe tiếng cười của Mãnh Bá gia tộc trưởng, "Con ta không việc gì rồi" Hòa Ca không việc gì rồi, nàng vội chạy lại thì gặp Tăng Mãnh. Tăng Mãnh vừa thấy nàng thì bảo:
- Cháu vào thăm thằng Hòa đi, khỏi phải lo lắng gì cả.
Tăng Hòa ngạc nhiên trong lòng không hiểu, khi nói chuyện với Tăng Thanh-Nhu mới bình tĩnh trở lại.
- Hòa ca chuện gì đã xảy ra, vị tiền bối hôm qua đâu?
- Ah, … Đã đi rồi.
- Sao ca ca không giữ chân tiền bối lại, người có thể giúp Hòa ca vượt qua cuộc thi tuyển nhập tông?
- Thanh-Nhu! Điều này không thể miễn cưỡng được.
Lúc này Tăng Hòa nhớ lại điều gì, thì ra ta đã quả thật bị trọng thương nguy hại đến tánh mạng được Hàn Tinh tiền bối cứu giúp mới được vô sự.
- Tăng tiểu tử, hôm qua nếu ta không bảo vệ những chỗ yếu hại thì ngươi đã tiêu rồi, đêm qua ta đã giúp ngươi chữa trị kinh mạch. Ta nói thật thân thể của ngươi yếu quá. Nếu ngươi muốn sau này tăng lên tu vi đến huyền tiên thì phải ra sức chuẩn bị luyện thể ngay từ bây giờ.
- Vậy vãn bối phải làm gì?
- Sau này ngươi để ý kiếm chọn một môn luyện thể, còn bây giờ ta đọc cho ngươi một phương thuốc dân gian, chuyên dùng để tăng lên thể chất, ngươi sai người đi hốt thuốc đem về đây.
Hàn Tinh chỉ hắn nấu thuốc sau đó đổ vào bồn tắm ngồi ngâm mỗi ngày hai giờ. Chỉ một lần đầu sau đó để hắn tự làm lấy. Tăng Trụ Khắc và Tăng Thu Phong sau khi nghe tin Tăng Hòa được khỏi thì thở ra nhẹ nhõm vội đem bổ tiên đan tiễn tặng khiến Tăng Hòa dùng vào tu vi tăng mạnh, chân tiên nhị cấp không những ổn định còn bước vào hậu kỳ.
Hàn Tinh