Chương 242 Hội ngộ bạn cũ
Hàn Tinh thấy lão ma anh dùng tiên bảo độn mất chàng nhìn quanh cuồng phong cơn lốc sau khi bị tạc bạo phá rách bây giờ lại hồi phục dạng cũ, chàng dò xét bên trong thấy một số đồ vật còn chưa bị hoàn toàn hủy diệt liền khống chế, giảm tốc cơn lốc đến cực hạn rồi đem vào Hồng Mông Linh Châu giới. Chàng thong thả dùng Cổ Loa quyết phân giải, ngũ hành linh khí trực tiếp hấp thụ vào thân thể kinh mạch luyện hoá sạch sẽ, đem ma khí cô đọng thành một khối, đem hỗn độn khí và bụi bặm tống ra biển cả, vật thể gom lại một đống lớn.
Hàn Tinh nhìn đống đồ thấy trong đó có một miếng ngọc phù, không ngờ bị tạc nổ lại có thể còn nguyên dạng. Chàng tò mò dò xét bên trong bất ngờ thấy bốn chữ lớn "Linh Tháp Bảo Quyết". Khi đọc thêm Hàn Tinh vui mừng quá sức, cười to lẩm bẩm:
- "Không dè lão Bất Diệt ma quân này lại luyện thứ công pháp kỳ lạ này!!"
Linh Tháp Bảo Quyết nguyên tắc có chỗ tương tựa Cổ Loa Quyết, có thể luyện ra Linh Bảo Tháp, tiến trình tu luyện có tất cả chín tầng ngưng luyện ra chín tầng pháp bảo, có thể luyện bằng linh khí, tiên khí, thần khí phẩm chất tuỳ thuộc vào khí chất và tu vi tinh thần tu luyện giả, tu luyện càng về sau càng lâu, càng khó. Tu vi thần thông tài lực không ngừng thuận chiều theo từng tầng tăng tiến, và các tầng mở ra tuỳ ý sử dụng. Bất Diệt Ma Quân dùng ma khí tu luyện đến tầng thứ chín, thành công ngưng luyện chín tầng Vạn Cổ Hắc Tháp. Bảy tầng trên không phải không muốn sử dụng, nguyên nhân chính là bên trong chưa luyện hoàn thành nên Vạn Cổ Hắc Tháp chỉ xem là một khuyết linh bảo, lão ma đặt tên Vạn Cổ Hắc Tháp cũng không sai vì lão đã bắt đầu luyện Linh Bảo Tháp này ngót vạn năm.
Hàn Tinh nghĩ đến Cổ Loa quyết của mình, thấy phần tương tự thì ít bất đồng thì nhiều, ngay ý tưởng mục đích đã khác biệt hẳn. Cổ Loa quyết theo tiến trình này sẽ luyện ra Cổ Loa Thành nhắm cung ứng cho tha nhân, không phải dành riêng cho mình trái lại Linh Bảo tháp sử dụng phạm vi hạn hẹp hơn. Nếu tâm linh không thiện dễ dàng đưa đến tai họa cho nhiều người, chỉ nhắm lý tưởng ích kỷ phục vụ cho chính luyện giả, sử dụng như một ngục tháp, chuyên giam giữ sinh linh tinh hồn, mười phần dã man ác độc.
Chàng đọc lướt qua một lần cũng thu hoạch được một số ý tưởng tu luyện phương hướng. Cuối cùng kết luận "Linh Bảo Tháp Quyết" đúng là một bảo vật, có thể đem lợi ích cho tha nhân qua những tu luyện giả thiện tâm, điểm mấu chốt không nằm ở pháp quyết tu luyện mà là ở nhân tâm. Chàng so sánh đánh giá Cổ Loa Quyết của mình tuy chưa hoàn thành tầng nhất, chỉ luyện cột trụ nền tảng đã cần biết bao năng lượng. Một viên Cổ Loa Thạch nền tảng cũng thần kỳ đủ mang lại cho chàng một số điều kỳ diệu không ngờ.
Chỉ xem một lúc khi thanh tỉnh bốn giờ đã trôi qua, chàng vội thu tất cả vào trữ vật nhẫn rồi lại nhìn bên ngoài, Vạn Cổ Hắc Tháp vẫn còn dạng khổng lồ đứng sừng sững trong bóng đêm. Chung quanh phía xa một số người đang đứng chỉ trỏ bàn tán xôn xao, trong đó có cả Huyền-Trâm, Ánh Tuyết, Đinh Dần, lão quản gia Lã Trung... tổng cộng gần hai chục người.
- Lạ thật! Sao chúng ta không thể đến gần hắc tháp thần bí này..
Lã Trung ngăn chặn không cho ai đến gần nữa lên tiếng:
- Các ngươi tránh xa ra, kẻo nguy hiểm. Đây là một Ma Tháp đến gần chỉ có hại cho các ngươi, chờ một lát chủ nhân ra giải quyết..
- Ngay cả Lã quản gia cũng không thể đến gần hay sao?
- Ta không muốn thử...Ồ! chủ nhân ra rồi!
- Anh Minh!
- Minh!
- Huyền-Trâm, Ánh-Tuyết, anh Dần lâu rồi không gặp, mọi người khoẻ chứ.
- Chủ nhân, cái Ma Tháp này...
- Ta mới thu nó về đây quá vội vàng nên chưa kịp xử lý... Các ngươi chờ một chút.
Minh nhìn vào Vạn Cổ Hắc Tháp một bóng rực rỡ trắng sáng từ người chàng bay về phía Hắc Ma Tháp, sau đó một tiếng hét rống lên thê lương quỷ dị vang lên, sau đó một luồng sáng bao phủ, từ trên đỉnh Hắc Ma Tháp chạy xuống dưới. Trong vòng năm giây bạch quang chợt tắt, một ánh quang bay về phía Minh nhập vào mi tâm mọi người đã không còn thấy Ma Hắc Tháp trước mắt. Lúc nhìn lại thì thấy trên tay Minh có một kiện mini tháp màu đen chỉ bằng ngón tay cái.
Hàn Tinh trong chốc lát đã thu Vạn Cổ Hắc Tháp vào trữ vật nhẫn, chàng nhớ đến Ngọc-Hà chắc đang sốt ruột vì an nguy của chàng nên dùng Thần Di đến Thanh-Hà Cung báo nàng một tiếng rồi trở lại.
Ngọc-Hà lão tổ cũng giống như các cao thủ khác thấy Hàn Tinh cùng Bất Diệt Ma Quân lọt vào khe hở không gian, bị tạc nổ, đoán rằng chàng khó lòng thoát chết. Khi nàng bình tâm suy nghĩ liền nhớ đến Hồng Mông Linh Châu giới thì lập tức an tâm đoán ra chàng thắng trận dựa vào Hồng Mông Linh Châu giới thoát khốn. Quả nhiên sau hai tiếng Hàn Tinh đã trở lại báo tin rồi đi mất.
Mai Hoa bà bà, Nguyễn Ngọc-Trinh, Cao Sương-Sương và ba Tiên nhân ở Cửu-Nguyên Tinh không ngừng dùng thần thức dò xét tìm kiếm. Khi Hàn Tinh vừa dùng Thần Di trở lại Thanh-Hà cung, họ liền phát hiện hơi thở của chàng sau lại biến mất...
Sương-Sương buột miệng:
- Ah, Hắn không việc gì, dường như ẩn thân chữa thương rồi.
- Có thể lắm... Thôi để ta thu thập cấm chế trận pháp, bây giờ không cần nữa. Không ngờ tên ma quân có đao pháp khá mạnh có thể phá toái không gian khiến cấm chế của ta phải hư hao, cũng may ta kịp thời tu bổ.
- May sao có cấm chế của Mai Hoa Bà Bà nếu không tai họa không ít. Không biết Hàn Tinh có biết chăng?
Mai Hoa Bà Bà hiền lành mỉm cười nói:
- Biết hay không ăn nhằm gì, ta làm bổn phận với khả năng của ta, hắn làm theo khả năng của hắn...
Sương-Sương tò mò hỏi thẳng:
- Mai Hoa Bà Bà bênh vực hắn đó nhé! Chẳng hay Bà Bà có chủ ý gì với Hàn Tinh.
- Cô nghĩ xem, ta có ý gì. Ha ha... Ta chỉ thấy tính cách hình dáng hắn dễ nhìn mà thôi, ta lại đoán hắn cùng với chúng ta có điểm tương đồng...
Mai Hoa Bà Bà nói xong ánh mắt lại chiếu trên hai cô gái... khẽ mỉm cười thần bí.
- Hắn không sao rồi, chúng ta đi chơi mấy ngày sau đó đến Thanh-Hà Cung chơi một chuyến.. Sương-Sương! Chị định đi đâu?
- Thì tháp tùng đi một nhóm cho vui..
Sương-Sương theo dõi cuộc đấu nhìn ra nhiều điểm thần kỳ, thần bí của Hàn Tinh, lúc này nàng càng tò mò muốn biết rõ hơn. Nàng không ngờ Hàn Tinh đem ra một số nhiều tảng đá kia, khi còn ở tiên giới nghe người ta nói là thần thạch, có thể dùng làm tài liệu luyện thần khí. Lúc đó nnàg không tin viên đá quý như thế. Bây giờ chứng kiến Hàn Tinh dùng nhiều tảng đá kết thành một cái lồng ngũ sắc quang khí hộ thuẫn, lại có thể đón đỡ Ma đao kình khí, lực lượng hủy không gian mà vẫn vững vàng không bị xé rách thì thật thần kỳ, ngoài sức tưởng tượng của mình.
Còn Cuồng phong Cơn Lốc kia cũng không kém kỳ lạ, Thôn Phệ Cơn lốc nàng cũng đã từng nhiều lần chứng kiến, nhưng có người điều khiển tự ẩn mình trong đó thì nàng chưa từng nghe bao giờ. Nàng nhớ lại từ trong cơn lốc cuồng phong những tia quang khí bắn ra, lực lượng khổng lồ có thể xuyên thủng tất cả, rõ ràng tên ma quân bị hủy vì chiêu này, không biết đó là thứ bảo khí gì phát ra..
Hàn Tinh thần thông cường mạnh thực lực ngoài mức tưởng tượng của nàng. Ngay mình nếu tranh đấu với tên Ma Quân này cũng không nắm được bao nhiêu phần thắng, nàng đánh giá lại Hàn Tinh rõ ràng có thực lực trên nàng một bậc.
NgọcTrinh và Mai Hoa Bà Bà trái lại chú ý nhiều đến kiện Vạn Cổ Hắc Tháp hơn, tuy không biết rõ ràng bên trong chứa đựng bí mật gì nhưng phỏng đoán có yêu hồn, ma linh....
Trong lúc này Hàn Tinh trở về Hồng Mông Linh Châu giới tiếp bạn cũ.
Chàng dùng đệ nhị thánh anh giải quyết Bất Diệt Ma Quân nguyên thần ấn ký xong tẩy rửa kiện, thanh trừng Vạn Cổ Hắc Tháp kỹ càng một lần mới thu cất đi, đi báo tin cho Ngọc-Hà xong tất cả chưa đầy một phút.
Mọi người trong Hồng Mông Linh Châu chỉ thấy hắc tháp biến nhỏ vàơ tay Minh sau đó biến mất, và chính chàng cũng biến mất nhưng trong chớp mắt đã trở lại rồi.
Minh thấy mọi người còn ở đây chàng nói:
- Không việc gì rồi!
Sau đó chàng hướng Huyền-Trâm và Ánh-Tuyết cười nói:
- Thoáng trông hai vị ta tưởng nhần hai tiên nữ nào giáng lâm thì ra hai em.
- Anh Minh mới là tiên nhân, chúng ta trước sau vẫn còn là học sinh, sinh viên mà thôi.
- Ở đâu lại có sinh viên học sinh thoát tục như thế này nhất là Ánh Tuyết. Có phải không anh Dần? Chắc chắn hai em đã làm điêu đứng vô số thanh thiếu niên anh hùng rồi.
- Lâu rồi không gặp anh Minh, trông anh bảnh trai, phong độ hơn nhiều, còn dám chọc chúng em nữa. Việc tìm kiếm Hồng-Linh đến đâu rồi, một năm trôi qua anh đã có manh mối gì chưa?
Minh buồn bã lắc đầu một lúc với nói:
- Tu Chân giới mấy trăm tinh cầu anh đã tìm qua, Tiên Giới mới tìm một tinh cầu thôi nhưng sau này anh có cách tìm nhanh hơn. Còn hai em đang làm gì, sau này có tính toán gì chưa?
- Lần này chúng em về đây kiếm anh cũng chính là muốn nhờ anh giúp.
- Em nói thử xem! Chờ đã, ủa, Lê Tuân cũng đã về tới rồi. Hôm nay là ngày gì, thật là trùng hợp...
Ba người thấy Minh bay lên liền theo dõi liền thấy trên bầu trồi hai bóng người cuốn lấy nhau, sau đó bốn chưởng đối nhau từng đôi một.
Một tiếng "Ầm!" vang lên tiếp theo tiếng cười ha hả, hai