Chương 247 Ép Duyên La Gia cầu lợi
Mười ngày liền Minh ngoài việc chỉ điểm cho Huyền-Trâm, chàng vào lâu đài thư viện lật sách trận pháp ra đọc, những sách trước kia khó hiểu chàng đều xem qua, quả nhiên có cuốn chuyên giảng về cấm chế, phong ấn.
Đọc phần cuối làm chàng hứng thú đánh động không thôi. Nếu luyện các loại cấm chế và phong ấn thành công, lúc ấy có đầy đủ lực lượng có năng lực mở ra thông đạo mới hay phong ấn thông đạo đang có.. Bên dưới lại viết điều kiện cần chú ý, muốn mở thông đạo không gian phải ổn định, chàng ngẩn người suy nghĩ Hồng Mông Linh Châu tuy ổn định nhưng chưa hoàn toàn tu bổ xong. Nếu muốn mở thông đạo Hồng Mông Linh Châu giới e rằng phải chờ một thời gian nữa.
Đọc sách nửa ngày chàng lại tiến vào phòng luyện bảo, phòng này mấy năm nay bỏ hoang, sau khi luyện Linh Trâm tặng Hồng-Linh chàng không luyện thêm món đồ gì cả. Vừa vào đây chàng cảm thấy lạnh lẽo âm u, tay chàng phất lên, lò rèn liền được nhóm lên, khí lạnh bị đẩy lui, xem qua một lượt chàng nghĩ đến thủ pháp Tử Lôi Đại Tử Ấn, chàng muốn chế một kiện linh khí thử dùng thủ pháp này xem thế nào, nếu được có thể đơn giản hóa cho Huyền-Trâm dùng cũng được. Thấy bên thùng còn ít tài liệu vụn chàng lấy ra mấy miếng huyền thiết, nung chảy ra khử tạp, sau đó đúc thành một khối dạng Kim Ấn chàng từng thấy trong các phường thị. Chàng từng cầm xem loại pháp khí, linh khí này nhưng không cần dùng chỉ xem qua rồi để xuống, nay chàng nhớ mang máng hình dáng cùng sửa đổi đôi chút tay nắm cho dễ cầm, thay vì tay nắm hình Zilinder chàng đổi thành khối tròn như viên châu lớn vừa bằng nắm tay 3cm đường kính, mặt ấn hình vuông cạnh 5cm, dầy 3cm. Một giờ đồng hồ chăm chú làm việc, sửa đi sửa lại mới vừa ý thành công một kiện linh khí trung phẩm.
Minh than thở không ngờ mới hơn một năm không luyện khí, thủ pháp, cảm giác bị lạc lõng không còn thông sướng như trước kia. Trước kia luyện bảo như nươớ chảy mây trôi, nghĩ sao được vậy. Hôm nay chỉ một kiện linh khí nho nhỏ cũng mất nhiều công phu. Chàng kiểm một chút chất lượng, linh trận không có vấn đề mới cất đi về phòng ngồi xuống đem thủ pháp Tử Lôi Đại Tử Ấn tập luyện. Sau lại đem Thiết ấn ra tập luyện một lúc, sửa đổi điều chỉnh nhằm mục tiêu hiệu quả mạnh nhất mới thôi. Không ngờ chỉ mỗi một thủ pháp đóng nện thủ ấn xuống cũng mất sáu tiếng đồng hồ, nện đi nện lại mấy ngàn cái, số lần chỉnh sửa sai lầm cũng mất ngàn lần tương đương. Tinh thần hao mòn không ít, khi thành công thanh tỉnh đã thấy tám tiếng đồng hồ qua đi.
Sáng hôm sau chàng thấy Huyền-Trâm chăm chỉ luyện Tử Mẫu Song Hoàn, thủ pháp sử dụng chàng gom từ các vũ kỹ kiếm, đao kỹ , chùy kỹ sửa đổi cho hợp với ý nghĩa mẫu tử, con theo mẹ, mẹ bồng con, con đón mẹ, vv. Mười hai chiêu sử dụng độc lập riêng lẻ, hai mươi bốn chiêu sử dụng cả đôi, được tất cả ba mươi sáu thủ pháp.
Minh xem một lúc rồi gọi nàng đến đưa cho nàng Huyền Thiết Ấn kèm theo hai thủ pháp Huyền Thiết đại ấn, Nện và Bạt. Nện thì đơn giản dễ hiểu, từ trên đóng xuống, còn Bạt từ mặt tiền hay hay bên phang đến, người bị đánh như bị một bứng tường sắt bằng phẳng áp đến, tuy không bá đạo như Nện nhưng gây cũng đủ gây tử thương. Một khi nàng tiến Trúc cơ có thể dùng ấn khí ngưng tụ thành cương, lúc đó mới chính thức sử dụng thủ pháp Bạt như ý được.Thủ Pháp Bạt lại rất tiện lợi cho phòng thủ trực tiếp sử dụng mặt ấn làm ngự thuẫn, mặt ấn phát đại quang mang biến thành một bức tường kiên cố chắn trước người. Minh say nghĩ đắn đo cả đêm đem thủ pháp này cốt ý để cho nàng có vốn tự vệ ngự địch.
Minh biểu diễn một lần cho nàng xem xong dặn dò lợi hại, độ hao tổn chân khí sau mỗi khi dùng, rồi để nàng tự luyện lấy.
Huyền-Trâm chưa rõ lắm đem ra thủ ngay thủ pháp nện thử một phát.
Tay nắm lấy Huyền Thiết Ấn vận chân khí dồn vào, nàng theo thủ pháp như chỉ dẫn hét lên một tiếng:
- "Đóng Ấn!"
Huyền Thiết Ần lập tức phóng đại khổng lồ bay lên trời cao nhanh như chớp nện xuống mặt đất phía trước "Ầm" một tiếng rung động cả mặt đất.
Huyền Thiết Ấn hoàn thành chiêu Nện biến nhỏ trở lại bay vào tay Huyền-Trâm trong lúc nàng đang bất an kinh sợ, mặt tái xanh không cờn chút máu, tim đập rộn nên. Đinh Dần và Ánh Tuyết đang chuẩn bị công việc làm gia trang nghe một tiếng ầm rung động tưởnh có chuyện gì vội vàng chạy đến, thấy Minh và Huyền-Trâm đứng trước một cái hố vuông vắn rộng năm mét sâu ba mét.
Đinh Dần không hiểu chuyện gì vội hỏi:
- Chuyện gì vậy, ai lại đào cái hố lớnn ở đây làm gì...
Ánh-Tuyết đến gần Huyền-Trâm thấy nàng thất thần trên tay cầm một cái ấn đen nhỏ đen bóng, nàng cầm tay kia của Huyền-Trâm hỏi:
- Mày làm sao vậy...
Minh thấy vậy cười nói:
- Đừng đụng đến nàng, để ta ổn định rồi phục hồi cho nàng ít chân khí.
Minh để nàng tĩnh tọa tại chỗ, ra tay bố trí tụ linh trận đưa một ít nguyên khí xem lại thấy nàng chỉ bị hao tổn chân khí quá mức mới yên tâm nói:
- Mau định tâm vận hành tu bổ chân khí.
Minh nói xong cầm lấy Huyền Thiết Ấn trong tay nàng. Huyền Trâm nghe vậy mới giật mình làm theo.
Một tiếng sau Huyền-Trâm ổn định, số chân khí tiêu hao chẳng những được hoàn phục, chân khí trong đan điền tăng lên được một ít. Nàng đứng dậy lẩm bẩm:
- Lợi hại, nguy hiểm thật..
Nàng nhớ lúc vừa xuất đại thủ ấn, chân khí trong đan điền như bị hấp dẫn ào ạt thoát ra không sao khống chế được, đến khi ấn nện xuống, nàng choáng váng mặt mày, sao bay đầy trời thiếu chút nữa té lăn ra.
- Nhớ chưa! Ta vừa dặn xong đã quên, đừng tưởng sử dụng linh khí là trò đùa. Giả sử vừa rồi kẻ thù đông đảo thì em tiêu rồi cho nên lần sao sử dụng tay này đánh tay kia cũng sửa soạn đem Bổ Khí đan ra dùng ngay lập tức. Nếu không dùng độn phù mà chạy hay dùng ẩn phù trốn. Nhớ lấy...
- Bổ Khí đan ở đâu mà có?
- Đi mua! Nếu có Dì Hoa ở đây thì hay lắm, cứ nói dì ấy luyện cho một lô là được.
Minh thở dài nhớ đến Dì Hoa, bấy lâu nay chưa gặp được thân thể nào có thể cho dì dùng được.
Minh hay tay kết ấn quyết, một cơn lốc lập tức hình thành hội tụ bụi đất, cơn lốc đi quanh quẫn nơi cái hố, chưa đầy năm phút, cái hố đã được lấp bằng phẳng như cũ. Huyền-Trâm đứng xem giật mình, nàng thấy Minh đứng bên liền trấn định lại đứng ngay bên cạnh nhưng không hề cảm thấy cơn lốc này nguy hiểm chút nào, chẳng có một sức lực lôi kéo nào tác động trên người. Nàng nhủ thầm "Chẳng biết đến bao giờ ta mới có thể luyện đến trình đọ này"
Minh rời đi Huyền-Trâm lại đem Huyền Thiết Ấn ra xem, nàng cảm thấy hơi rung động, như có một mối dây cảm tình thân thiết câu thông giữa vật và nàng, như người bạn cũ bên mình. Huyền Thiết Ấn đen bóng như gương, góc cạnh phân minh sắc xảo, bên mặt ấn ẩn hiện dấu vết vân chữ lạ kỳ...
Ba hôm sau Minh đem Huyền-Trâm đi ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới.
Trong chớp mắt Minh Thuấn Di từ Hồng Mông Linh Châu giới hiện ra trước La Gia Trang. Vừa xuất hiện Minh dùng thần thức quét vào tìm kiếm Hỏa Mỹ Nhân, bảy tám ngày thăm nhà chắc nàng vui lắm. Nhưng khi kiếm được vị trí nàng Minh nhíu mày, nàng đang đấu ác liệt với một thiếu nữ đẹp tu vi không kém, gần đó lại có mấy nguyên anh kỳ tu sĩ đứng quan khán.
Huyền-Trâm thấy Minh ngưng trọng, nét mặt lo lắng thì hỏi:
- Chuyện gì vậy?
Minh không trả lời đưa ngón trỏ lên môi ra dấu, sau đó một con đôi hỏa ưng xuất hiện trước hai người. Vừa lúc này Hỏa Mỹ Nhân cùng thiếu nữ xinh đẹp pháp lực chạm nhau, một tiếng nổ vang rung động trời đất. Hỏa Mỹ nhân bị đẩy lui năm sáu bước, khoé miệng chảy một tia máu còn thiếu nữ kia bị lùi hai nước nở một nụ cười chế nhạo trên môi không nói gì.
Minh dặn hai con Hỏa Ưng nhỏ:
- Cựu chủ nhân của các ngươi đang gặp cường địch. Các ngươi mau vào hỗ trợ trước, ta ở ngoài này nghe ngóng một lúc.
Huyền-Trâm nghe Minh nói chuyện với hai con chim nhỏ