Chương 267 Vạn-Tín-Hầu hậu duệ
Minh rời khỏi cung của ông bà Nguyễn Trung, mọi gia nhân gọi ông ta là Lạc-Hầu phải chăng là Trung-Tín Hầu giống như thời An Dương Vương, trong số 36 Lạc-Hầu, 60 Động. Trong lòng chàng thắc mắc nhưng chàng không hỏi nhớ đến món quà đi đường vừa rồi ông Nguyễn Trung nhất quyết tiễn đưa cho, chàng lấy ra xem lại thì ra một kiện ngọc phù, chàng đưa vào một tia nguyên khí lập tức xem thấy một quyển sách trước mắt "Phục Ngưu Thần Chưởng (của tác phẩm Anh Hùng Lĩnh Nam, truyện của Yên Tử Cư Sĩ)", chàng tiếp tục lật trang đọc lời giới thiệu thấy nguồn gốc võ học của Phò Mã Sơn Tinh, phái Tản Viên sau đó được Vạn-Tín-Hầu Lý Thân (Lý Ôngg Trọng) bổ sung 36 chiêu phần âm nhu tương ứng với 36 chiêu nguyên thủy. Phục Ngưu Thần Chưởng chiêu số không đơn thuần chỉ có chưởng chiêu, trái lại bao hàm rộng rãi, chưởng, quyền, chỉ, trảo, cầm nã, thân pháp vv...
Minh đọc hết phần giới thiệu nhịn không được đọc hết một lượt, quả là một môn tuyệt học võ công lợi hại, lấy trâu làm đối tượng nên chiêu nào cũng có tên "Ngưu", một môn võ công cổ điển thất truyền từ xưa của cổ nhân tiên sư. Chàng đọc hết ghi nhớ mới ngẩn người tiếc nuối, quyển sách chỉ có 18 chiêu dương, 18 chiêu âm, tức là có được một nửa môn võ công cổ truyền "Phục Ngưu Thần Chưởng". Suy nghĩ một lúc chàng thầm nhủ:
- Sao ta hôm nay lại tham lam, có được một nửa môn võ này cũng nên thỏa mãn. Với tu vi, nguyên khí và tâm cảnh hiện nay của mình không cần có môn này cũng có thể đem những môn võ kỹ tầm thường nghiên cứu diễn luyện sáng chế thành môn võ kỹ mới. Ba mươi sáu chiêu này cũng đủ để mình nghiên cứu đem lại lợi ích to lớn.
Chàng định cất ngọc phù đi, bỗng lại thấy hình ảnh một thanh niên ăn mặc giản dị diễn "Phục Ngưu Thần chưởng", vừa đọc khẩu quyết vừa diễn, hết chưởng lại đến quyền, chỉ vv... âm dương chiêu số lần lượt xen kẽ vào nhau. Xem diễn trọn 36 chiêu chưởng, 36 chiêu quyền, 36 chương chỉ... bất giác mọi hình ảnh, chưởng, quyền, chỉ, thân pháp nhập tâm vào vô thức trong thức hải, lập tức dung nhập một lần nữa vào quyền cước cũ, trước đây không lâu đã dung hợp một lần, thành một khối. Lùng bùng, lùng bùng những tiếng nổ trong nội thể, chân nguyên theo kỳ kinh bát mạch vận chuyển gia tốc, trên bầu trời oanh động cộng hưởng khởi ứng mây trôi, gió cuốn tụ hội càng lúc càng mạnh.
Nguyễn Trung nơi cung điện, ở cách đó ngàn dặm còn Lý Công là hậu duệ của Vạn-Tín-Hầu Lý Thân cũng là sư thúc tổ của Nguyễn Trung đồng thời cảm ứng kinh hô mừng rỡ: "Ai đang đột phá Phục Ngưu Thần Chưởng quyền ý! " .
Bích-Đào giới cũng không ít người cảm ứng được dị tượng trên bầu trời ngẩng đầu nhìn lên chỉ hô to:
- Xem kìa!
Một con trâu trắng khổng lồ mười phần lực lưỡng, hai mắt tinh quang như hai vì sao, trên lưng trâu một mục đồng thiếu niên hai mắt lim dim, tay nâng một cây tiêu màu xanh lục đưa lên môi, có điều không có ai nghe thấy tiêu âm nào.
Trừ Nguyễn Trung và người thân trong cung điện Hầu gia, mẹ con Ngọc-Trinh, Mai Nhụy Hoa (tên cái của Mai Hoa bà bà), Cao Sương-Sương, Đường Uyển-Hoa người khác không nhận biết thiếu niên mục đồng lạ mặt này.
Trong lúc Minh đứng bất động tại chỗ, dung hợp với thiên địa thành một thể, tâm đắm chìm trong quyền cước ý cảnh. Thân dung hoà bề ngoài bất động, tâm trái lại hưng phấn không ngừng diễn luyện, quyền cước lúc bức bách như hỏa, cương mãnh như thiên lôi giáng xuống, như cuồng giông bão tố thét gào, lúc ôn nhu hiền hòa như mây như trăng nước nhưng ngấm ngầm chứa đầy sức bật, trầm kín.
Diễn luyện không biết bao lâu tâm chàng thoải mái dễ chịu, thét dài dễ dàng khống chế thần ngưu bảo mã, dù hắn có biến thành rồng thành lân cũng vậy, một mực khống chế thuần thục dễ bảo. Chàng hứng khởi không khỏi cưỡi lên tấu lên tiêu khúc khải hoàn, tiêu khúc tiêu dao khắp thiên địa xem vạn vật và các kỳ công thiên nhiên, tuyệt tác của đấng sáng tạo.
Khi thanh tỉnh chàng đã thấy mưòi mấy người đang ở bên cạnh nhìn vào chàng, chàng nhận ra trong số đó có Trung-Tín-Hầu Nguyễn Trung nên ngạc nhiên mở lời:
- Bác Trung, sao bác lại có mặt ở đây.
Mọi người vẫn chăm chăm nhìn vào Minh đánh giá, vừa rồi mục đồng thiếu niên từ trên lưng thần ngưu biến thành một tia quang ảnh bay thẳng xuống nhanh như tia chớp, nhập vào mi tâm Minh. Trong khi mười mấy người đã hội tụ đến đây chứng kiến thầm nhủ "Võ Hồn cực sáng."
- Cháu Minh, chúc mừng cháu đột phá liên tiếp bốn tia Phục Ngưu Thần Chưởng. Không ngờ tặng cho cháu nửa bộ "Phục Ngưu Thần Chưởng", cháu chỉ trong thời gian ba tiếng đã tu luyện Phục Ngưu Thần Chưỏng thành công đến mức bốn tầng võ hồn ý cảnh.
Minh nghe vậy không hiểu Nguyễn Trung lấy tiêu chuẩn nào nhận định ra các tầng võ hồn ý cảnh nên ngạc nhiên ngơ ngác hỏi:
- Võ Hồn ý cảnh là gì?
Nghe Minh hỏi mọi người cũng ngẩn ra, kỳ lạ hết sức, đã có bốn tầng võ hồn ý cảnh lại không hiểu biết, điều này sao có thể. Một cụ áo thanh bào cũ kỹ, dáng vẻ lớn tuổi nhất bỗng lên tiếng:
- Cháu nhỏ, Lã Thanh-Minh phải không? Vừa rồi võ hồn của cháu bay lên tầng trời xanh, khống chế sai bảo, cưỡi lên Thần Ngưu, đó chính là dấu chỉ võ hồn tầng bốn. Tầng nhất võ hồn Thần Ngưu ảo hiện, tầng hai võ hồn xuất khiếu hội Thần Ngưu, tầng ba Thần Ngưu ngưng cương tán vân, tầng bốn tọa cưỡi Thần Ngưu, tầng năm Thần Ngưu sơ động, tầng sáu Thần Ngưu hiển linh uy, tầng bảy Thần Ngưu giương sừng, tầng tám Thần Ngưu Bạt Thiên Sơn, tầng chín Thần Ngưu Phá Toái Hư Không Phi Thăng. Ta cũng chỉ đạt được tầng tám còn tầng chín chưa có ai luyện đến chỉ diễn luyện và còn trong bước sáng tác.
- Kính chào cụ, không biết cụ xưng hô ra sao, có liên quan gì đến môn võ Phục Ngưu Thần Chưởng này.
Nguyễn Trung thay lời:
- Cháu Thanh-Minh. Để ta giới thiệu cho, cụ đây là tổ sư bác Lý Công của ta, Vạn-Tín-Hầu Lý Thân hậu duệ đời thứ hai mươi sáu. Cũng là đệ nhất cao thủ của môn Phục Ngưu Thần Chưởng hiện nay. Cháu gọi là cụ là phải đạo lắm vì cụ đã một ngàn tám mươi ba tuổi. Môn Phục Ngưu Thần Công được cụ tu bổ phát triển đến mức này, từ võ hồn tầng bốn trở đi đều do cụ nghiên cứu sáng tác.
Minh nghe vậy càng kính nể cụ Lý Công, vừa rồi tâm ngộ võ hồn bốn cấp thấy Phục Ngưu Thần Chưởng quả nhiên rộng rãi bao la, kỳ diệu tuyệt đỉnh. Tầng bốn đã lợi hại như vậy tầng tám lực lượng không biết đâu mà lường.
Cụ Công thấy Thanh-Minh trẻ tuổi như vậy, rõ ràng hai mươi mấy tuổi đầu lại luyện ra bốn cấp võ hồn ý cảnh, căn cơ vững chắc, có lẽ đã luyện võ từ nhỏ đạt được đại thành một số môn võ khác nên mới đột phá nhanh như vậy. Cụ lại thấy chàng tỏ vẻ kính phục mình thì lòng mến tài nổi lên trong lòng.
- Cháu trước đây đã tu luyện môn võ công gì? Dường như Võ Hồn đã hình thành rồi thì phải.
Minh nghe hỏi không biết trả lời ra sao, phải chăng Thánh Anh của mình ở đây cũng được gọi là Võ Hồn, còn võ công võ kỹ của mình tu luyện hỗn tạp không theo quy củ hệ thống nào cả, chỉ có tu luyện pháp quyết Hồng Mông Ngũ Hành, Cổ Loa Quyết còn có quy củ một chút..
- Cháu từ nhỏ đã được mẹ truyền dạy võ vovinam căn bản, sau đó học Hùng Kê Quyền, Lão Mai quyền, Thái cực quyền, Tiệt Quyền đạo, Tam Hổ Cước, Linh Miêu quyền, Bạch Miêu quyền, Vĩnh Xuân quyền, Hồng gia quyền, Ưng Trảo quyền, Phi Yến Điệp lãng, một số chế biến và tự sáng tác.
- Toàn là các môn võ mới sau này, ta chưa từng nghe bao giờ. Cháu thử ra tay nhắm vào ta đánh thử xem, cả Phục Ngưu Thần Chưởng cũng đem ra đánh nốt không cần nể nang gì..
Thấy chàng chần chừ lo ngại Nguyễn Trung cổ võ:
- Cháu cứ nghe lời cụ ấy mà làm, không cần lo ngại điều gì.
Chung quanh còn có các cao thủ môn phái khác nhau, hầu hết đã đạt đến võ hồn tu vi trở lên. Minh nhìn thoáng qua họ nhận ra điều bất thường, sao đều là người tuổi cao như vậy, các cao thủ trẻ tuổi sao không có.. Chàng nhìn chung quanh rồi lên tiếng hỏi:
- Những cụ đang ở quanh đây là ai, sao ai cũng tuổi cao như vậy..
- À cháu đừng ngại, đó là những cao thủ võ hồn trở lên của các môn phái lớn Long-Biên, Hoa-Lư, Tản-Viên, Sài-Sơn, Trường-Sơn, thấy cháu đột phá Phục Ngưu Thần Chưởng võ hồn bốn cấp nên tò mò đến đây tìm hiểu. Họ đối với Cửu Chân phái của chúng ta là bạn không cần ngại gì.
- Đúng đấy! Chú nhỏ diễm phúc lọt vào mắt cụ Lý Công thì cứ nghe lời cụ không cần để ý đến chúng tôi làm gì.
Minh thấy không sao từ chối được, lại cũng muốn biết Phục Ngưu Thần Chưởng của cổ Việt thần kỳ tuyệt diệu ra sao nên đành tiếp nhận nói:
- Vậy cụ cẩn thận, cháu vô lễ tuân theo lời cụ..
Minh đứng cách xa cụ Công gần ba mươi thước, vận chân nguyên chuyển vào tay chân, chân đứng chữ đinh tay quyền tay dùng cạnh làm đao, chém, đấm xen kẽ liên hoàn đánh ra một chiêu năm thế.
Lập tức quyền ảnh đao ảnh hình thành trước người gào thét trong gió mà xông lại đánh vào ngực, vai, hạ bàn cụ Công.
Cụ Công không phản ứng gì như không biết quyền ảnh đao khí xông lại đến khi còn cách nửa thước mới dùng hai bàn tay chắp lại, chậm trãi đẩy ra hai chưởng như đẩy hai cánh cửa sổ mở ra. Bùng bùng mười mấy tiếng, quyền đao của Minh liền bị đẩy dạt qua hai bên. Bề ngoài Minh nhìn động tác phát chưởng của cụ Công xem như chậm chạp ung dung, thật tế nhanh mạnh vô cùng. Chưởng phong không những đẩy bạt quyền đao của chàng còn lại dư kình tiếp tục xông về phía chàng. Minh chờ chưởng kình đến gần kề tay mặt phất chưởng vặn lên trên như nâng đầu một con vật, chiêu thức trong Phục Ngưu Thần Chưởng nửa chừng lại biến chiêu thành vặn hất chưởng kình lên trên trời. Thân người chàng theo đó bay lên xoay một vòng hai chân liên hoàn đá ra chín cước, gió rít lên dữ dội, cước kình ẩn chứa sóng âm, bay đến đối thủ thì âm sóng, động sóng chồng chất trùng điệp dung hợp lại với nhau đáng tới. Cước ảnh chưa tới không gian phía trước ba động rung chuyển rồi ngưng đọng trói buộc.
Bỗng Minh thấy đối phương trước người một con Trâu Thần lông xanh oai phong uy vũ, sừng hất lên đón đỡ cước lực. Cước ảnh đánh lên sừng trâu lập tức bị đánh vỡ nát thành vô số mản vụn, Trâu Thần thở khì một tiếng bao nhiêu mảnh vụn bay ngược về hướng Minh. Bên tai nghe cụ Công ngâm lên:
- "Thần Ngưu Đấu Giác"
Khí thế hơi thở Trâu Thần áp đến Minh liền cảm thấy khó thở, hô hấp bị bức lui mười bước, một con Trâu Thần màu trắng nhỏ hơn bị ép buộc tự động nhanh chóng ngưng tụ phía trước Minh, lúc này chàng mới thấy áp lực kia giảm bớt hơn phân nửa, đúng lúc những mãnh vỡ không gian hỗn tạp khí lưu bay đến, Trâu thần màu trắng thấy vậy vội đưa sừng hất ra, một kình lực mạnh mẽ phát sinh đẩy mãnh vụn sang một bên.
Phía sau hai tay Minh bắt quyết thẳng cánh phất đồng thời ý niệm khởi động, không gian mảnh vụn kia lập tức bị xoay tròn cuốn lên thành một cơn lốc dựng đứng lên trời cao bao