Chương 272 Thanh Toán tiền thuốc
Chương 272 Thanh Toán tiền thuốc
- Vậy Băng Phụng cung ngạo khí không bằng Hắc Phụng cung của họ hay sao?
Cung nữ hào khí đang dạt dào như nước triều dâng bỗng bị Hồng-Linh hỏi một câu khiến nàng ngẩn người.
Băng Phụng Cung quả nhiên ngạo khí cao hơn, mấy lần tranh đấu đều đè đầu Hắc Phụng Cung mà thắng thường đi đôi với cao ngạo, không khỏi khinh thị xem thấp kẻ khác.
- Không phải vậy! Ý tôi là mấy năm gần đây họ mời được mười mấy người khách gia nhập, người nào cũng cường mạnh hơn chúng ta. Nếu nói ra sẽ khiến tiểu thư nhụt chí, không còn hy vọng đủ khả năng tranh hùng với họ nữa.
- Chị cứ nói xem, sự thật là sự thật. Nếu kém người thì phải cố gắng hơn, kiên trì chịu khổ và vẫn phải nhận thật, sẽ có ngày thành công.
Cung nữ nghe Hồng-Linh chợt đổi cách xưng hô, hai nàng mỉm cười. Nguyên hai cung nữ này cũng là hai Băng Phụng yêu nhân, đã hóa hình cả trăm năm nhưng tu vi sau đó tiến triển chậm chạp, so với các yêu nhân khác bị kém rất xa nên địa vị trong cung hèn kém. Chính hai nàng phát hiện được hơi thở Băng Phụng trên người Hồng-Linh nên đem nàng về đây. Lúc đầu lo lắng Hồng-Linh sau khi biết được chuyện nàng bị ép buộc mang về vào Yêu Cầm giới sẽ oán hận mình, tìm cách đập phá làm loạn cho hả hận, không ngờ chỉ thấy Hồng-Linh âm trầm chịu đựng, buồn rầu không nói.
Hai nàng không biết Hồng-Linh đã buồn khổ đến mức ăn ngủ không yên, không sao yên tâm tu luyện được. Nếu nàng không có tia hy vọng, anh Minh sẽ có một ngày gần đây tìm kiếm, thì sẽ tuyệt vọng buồn thê thảm rồi.
- Hắc Phụng Cung chiêu mộ được ba tiên quân, hai nam một nữ, lại còn năm chân tiên nhân. Còn chúng ta không chiêu mộ được tiên quân nào, chỉ có sáu vị chân tiên, ba phi thăng giả độ kiếp kỳ.
Hồng-Linh nghe không hiểu rõ nên hỏi lại:
- Chị giải thích cho các cấp bậc từ thấp đến cao, may ra tôi mới hiểu rõ chứ trước nay tôi ở phàm giới nào biết đến có tu chân. tu tiên hay tu yêu gì. Trước hết cứ gọi thẳng tên Hồng-Linh đừng một hai tiểu thư nữa, điều khác xin cho biết tuổi của hai vị.
- Yêu Cầm được sinh nở ra không phải tất cả đều có thể tu luyện, thổ nạp hấp khí. Chỉ có những yêu cầm có huyết thống viễn cổ mới có khả năng đó. Những yêu cầm không có huyết thống truyền thừa vẫn có thể học tập tu luyện nếu được dạy dỗ chỉ dẫn.. Giai cấp tu luyện đơn giản, bắt đầu là luyện khí từ một đến mười, tuỳ thuộc vào huyết thống, căn cơ thể lý, sinh mạng, có thể tu luyện nhanh hay chậm, tuy vậy so với nhân loại thì từng bước tiến giai đều gian nan chậm chạp vô cùng. Khi tiến giai đến tầng ba linh trí mở ra, tầng chín trở đi yêu cầm tuỳ theo thể chất, huyết thống có thể độ kiếp hóa hình thành yêu nhân.
Hồng-Linh thắc mắc:
- Sao nhất định phải hóa hình trở thành yêu nhân..
- Tại vì hình ảnh, dáng vóc yêu nhân là tuyệt hảo nhất trên các loài. Tuy thân thể yếu đuối nhưng có thể luyện tập, tăng tiến không ngừng, ngoài ra linh trí cũng được phát triển đến tuyệt đối hoàn hảo.
- Sau khi hóa hình thì tiến giai ra sao?
- Thì tu luyện yêu đan, kết yêu đan cũng bất đồng, có kẻ kết đan ngay khi chưa hóa hình, còn bình thường thì kết yêu đan sau khi hóa hình, sau đó phá đan kết yêu anh, xuất khiếu, hợp thể, độ kiếp hay độ yêu kiếp, đại thành, chân yêu, hoàng yêu, huyền yêu, địa yêu, thiên yêu, yêu đế. Tính cà Yêu Cầm giới chỉ có hai vi Yêu đế, một là Phụng đế của đại tộc chúng ta, hai là Chu Tước đế.
- Vậy còn Băng Phụng Cung chủ của chúng ta..
- Băng Phụng Cung chủ đại nhân đạt đến hoàng yêu cấp ngang hàng với bốn vị trong Ngũ Phụng Cung chủ khác.
- Còn hai cô ?
- Chúng ta, chị Phụng Xuân và ta Phụng Thu, đã tiến giai độ yêu kiếp ba mươi sáu đạo thiên lôi thành công vẫn đang còn cũng cố độ kiếp kỳ...
- Thì ra hai chị Xuân, chị Thu có bản lãnh cao siêu như thế phải gọi là tiền bối mới được.
- Chớ gọi như thế... Chúng ta chỉ là cung nữ còn cô địa vị cao hơn, vả lại tu vi cô cũng không kém chúng ta là bao, chẳng bao lâu nữa Phụng Băng Ngân, sủng phụng của cô cũng sẽ nhanh chóng vượt chúng ta thôi. Cô là chủ nhân của nó, hơn nữa tu vi hơi thở của cô chúng ta không sao đánh giá được. Như vậy địa vị của cô chúng ta ngược lại phải gọi là tiền bối mới phải.
Hai bên nhường nhịn đẩy đưa mãi sau mới giữ cách xưng hô ngang hàng như cũ, chị em.
Ngồi hàn huyên tán gẫu hỏi chuyện Hồng-Linh mới biết, hôm nay nàng may mắn luyện ra Tẩy Độc Đan khiến cho cả Ngũ Phụng Cung đại tộc đều biết tin. Yêu nhân không thạo luyện đan hay luyện khí, thường trực tiếp ăn dược thảo, dùng thô sơ vũ khí mà tranh đấu, sau này thông thương với nhân tộc mới trao đổi đồ dùng, đan dược và pháp khí, linh khí, bảo khí, tiên khí.
Địa vị luyện đan sư cao quý vô cùng, trong Ngũ Phụng cung chỉ có Băng Phụng cung và Ngũ Thải Phụng Cung có luyện đan sư. Bây giờ Hồng-Linh có thể luyện đan khiến ai nấy giật mình. Ngay cả vị luyện đan sư Khương Văn mấy ngày trước còn khinh thị, không thèm để ý, cả bọn đồng tử nhạo cười chế diễu lão Khương Văn cũng đồng tình. Bây giờ biết nàng luyện đan thành công nên đổi cách nhìn. Luyện đan không thể may mắn, nàng kia có ngọn lửa đặc dị, tuy khống hỏa lại chưa đủ tinh nhưng có ý chí kiên cường, linh hồn lực mạnh mẽ, liên tục thất bại, điều chỉnh, thất bại không nản .... Khương Văn nghe tên đan dược lại càng khó hiểu "Tẩy Độc Đan" lão tự hỏi, phải chăng cùng loại với Tẩy Tủy đan, lão thắc mắc tò mò tác dụng của Tẩy Độc Đan nên theo dõi, chờ lúc nàng cho Hắc Tiểu Phụng ăn vào xem sao.
Hàn huyên với Phụng Xuân, Phụng Thu nửa buổi, Hồng-Linh về động phủ tĩnh tọa, nàng vui mừng thấy mình càng lúc khống chế ngọn lửa càng thuần thục, mười ngày liên tục tiêu hao, rồi lại khôi phục. Bây giờ kiểm lại ngọn lửa nàng thấy độ tinh thuần có phần tăng lên, rõ ràng phẩm chất tăng lên một ít. Hôm nay mới suy nghĩ về ngọn lửa, tại sao mình tu luyện Hồng Thủy Quyết đến khi kết Thánh Thai lại phát sinh ngọn lửa trắng này trong băng hàn khí. Nàng không hiểu thế nào là trong âm có dương, trong dương có âm là gì, khi luyện hồng thủy quyết đến tầng ba, có thể thao khống chuyển đổi thành băng hàn, băng sương, băng phong, nhu hàn khí, đi đến chí âm ngọn lửa liền được sinh ra.
Chuyện này quái dị. Trong lúc tối hậu nàng dùng đến Huyền Trâm bảo làm môi giới ném ra lần đầu khắc địch. Suy nghĩ mãi nàng chỉ đoán như thế, đợi sau này hỏi anh Minh thì sẽ sáng tỏ. Hồng Thủy Quyết của mình thần kỳ đến nỗi nhiều điều mình chưa hiểu biết hết. Luyện đến Thánh Thai kỳ nàng hoàn toàn không biết nắm giữ được thần thông nào, đến nay ngoài thần thức cường đại, còn có khống thủy, khống hỏa. Hôm nay nàng còn mơ hồ trong lúc khống hỏa, nàng còn khống chế đan đỉnh.
Nửa đêm nàng thử lên giường hàn băng ngọc ngồi tu luyện, vừa ngồi xuống liền cảm thấy từ chân, mông bị hàn khí thấm nhập lạnh buốt, Hồng-Linh cố nhịn ngồi yên hít sâu ba hơi thở sau đó chú tâm vận chuyện chân khí. Nàng nghĩ chiếc giường hàn ngọc này chắc chắn có công dụng đặc biệt, người khác dùng được, tại sao mình lại dùng không được nên kiên trì chịu lạnh.
Hồng-Linh dẫn chân khí một chu thiên liền cảm thấy bớt lạnh, qua chu thiên thứ hai và kế tiếp, nàng càng lúc cảm thấy lạnh mất hẳn, linh khí nhập thể số lượng tăng dần, chuyển hóa rồi dung hợp với chân khí làm một. Hồng-Linh cảm thấy phấn chấn dễ chịu thoải mái, không ngừng vận hành chân khí theo Hồng Thủy quyết đến một lúc nào nàng tiến vào vô ngã không còn ý thức mình ở đâu, ý thức trở về với thức hải ôn dưỡng Thánh Thai.
Trong động hồ nước lạnh không ngừng hàn khí sương mù quyện cuốn hướng về Hồng-Linh. Không biết thời gian đã qua bao lâu Hồng-Linh thanh tỉnh lại rồi thu công, nàng mở mắt thấy lúc này trời đã sáng, sương mù khắp nơi kể cả bên ngoài động nàng ngạc nhiên thốt:
- Hôm nay sương mù chắc trời sẽ nắng đẹp ...
Bỗng có ai truyền âm:
- Hồng-Linh tiên tử! Mời tiên tử về cung có Vân Mộng Hoa-Tuyết tiên tử cầu kiến.
Thì ra khách hàng đã tới rồi, Hồng-Linh thần thức hướng về cung điện mới biết người vừa truyền âm là một thiếu phụ áo choàng trắng, nàng không hề nhận biết người này nhưng qua khí chất liền đoán nàng có địa vị quan trọng trong Băng Phụng Cung. Hồng-Linh chưa hề học truyền âm, nàng hướng về thiếu phụ đó tập trung âm thầm niệm: "Cháu sẽ đến ngay!". Hồng-Linh chỉ thấy thiếu phụ mắt hướng về phía nàng, miệng khẽ mỉm cười, khẽ gật đầu dường như đã nghe nàng trả lời.