Chương 308 Hồng-Linh Thánh Anh
Mạc Thanh đế rời khỏi khiến Hàn Tinh thảnh thơi hơn, chàng vận chuyển Cổ Loa quyết nhanh hơn, chẳng mấy chốc thu hết năng lượng lôi điện vào mấy tảng đá, sau đó thu bớt một nửa số tảng đá vào đan điền. Nhưng chẳng mấy chốc lôi vân lại hội tụ che phủ trên đầu.
- Xoẹt!
Hàn Tinh chờ đạo thiên lôi thứ sáu đánh xuống xong liền vận chuyển Cổ Loa Quyết đến cực hạn khiến bao nhiêu linh khí, tiên khí, ma khí trong thiên địa bị hấp dẫn về cuốn vào cơn lốc xoáy, cơn lốc xoáy gây lên những tiếng vù vù gào thét ầm ĩ như tiếng sấm nhỏ phình lớn bốc cao lên gấp ba gấp bốn lần. Các linh mạch, tiên mạch các nơi bị dẫn động ùn ùn kéo đến đây cuốn vào cơn lốc gió xoáy khiến khí thế bộc phát kinh thiên.
Hàn Tinh đặt hết tinh thần vào đó hoàn thành thêm một vòng xoắn ốc. Trước kia chàng luyện thành công chín vòng, kể từ đó đến nay chàng chưa có dịp đón nhận nhiều năng lượng như hôm nay nên không tiến bộ thêm số vòng mà chỉ tiến bộ về mặt kỹ xảo, ngộ thêm được nhiều phương pháp thực dụng, dùng tảng đá để công thủ đối địch, biến thể tạo hình bảo khí hoặc dùng vào việc tốt khác. Hoàn thành vòng Cổ Loa thứ mười xong, chàng vẫn chưa dừng lại tiếp tục thêm vòng mười một, rồi vòng mười hai.
Tảng đá chính giữa ngưng tụ theo số lượng năng lượng càng lúc càng nhanh, trong chốc lát lại ngưng tụ xong được ba tảng đá nữa, mỗi khi ngưng tụ thành hình tảng đá lớn, nó liền di chuyển ra ngoài, xoay theo các tảng đá khác, và tảng đá kế tiếp đượng ngưng tụ ở trung tâm. Tiếp theo ba đạo thiên lôi cuối cùng giáng xuống, trong số đó đạo thứ chín khác thường, lôi vân màu sắc chàm tím trông thật đẹp. Hàn Tinh biết ngay đạo thiên lôi này là Tâm ma lôi kiếp, khi đánh vào xuống sẽ tạo ra ảo cảnh để khảo sát tâm ma của người đón kiếp. Chàng nhắc nhở Hồng-Linh:
- Đạo cuối cùng sắp giáng xuống thử nghiệm tâm ma, em phải kiên cường can đảm dùng ý chí tiếp nhận, đó chỉ là ảo tưởng nửa giả nửa thật, rất xảo quyệt dối trá, em đừng có lầm lẫn tin tưởng vào nó, sau đó thoát khỏi nó. Đạo lôi kiếp này nguy hiểm nhất, độ kiếp giả hay bị thất bại vì nó.
- Xoẹt! Ầm.
Đạo thứ chín không mạnh liệt, nhưng rất nhanh. Tác dụng khác với tám đạo thiên lôi đầu, năng lượng đem lại ít nhưng tinh thuần. Những tia sáng chàm, tím, đánh xuyên qua cơn lốc vòng xoáy và các tảng đá, xuyên qua Hư Vô chỉ vầng sáng đập trên đầu và thân thể Hồng-Linh khiến nàng rùng mình run lên một hồi mới khôi phục yên tĩnh.
Hồng-Linh nghe Hàn Tinh cảnh cáo nàng đã chuẩn bị sẵn sàng chờ đợi. Nàng chợt thấy cảnh nhà mình, trong đó Thày Mẹ các anh sum họp đông đủ vui vẻ thì vui mừng quá sức định kêu goị chạy đến, bỗng có tiếng xe dừng lại trước ngõ, hai người bạn thân bước vào nàng nhận ra hai người bạn thời sinh viên đại học y khoa, Bạch-Yến và Cẩm-Tú. Bỗng nàng giật mình vì thấy bên cạnh Bạch-Yến là một hình bóng người, phía sau hắn có đuôi, đầu có hai sừng nhỏ nhọn nước da đen đủi tháp tùng bám theo. Nàng thấy có phần quen thuộc nên cố nhớ , cuối cùng nhận ra là tên ác quỷ Át-Mô-Đai-Ô.
Bạch-Yến nói chuyện gì với Thầy không hiểu sau đó tên ác quỷ đột nhiên gọi ba tên quỷ khác đồng dạng ra tay giết chết Thầy mình. Hồng-Linh kinh sợ hét nên định ra tay cứu Thầy nhưng cả người bị khóa trụ cứng ngắc, cả ngón tay cũng không nhúc nhích được. Trong nội tâm, nàng hét lên: “Bạch yến! Mày thật độc ác, dẫn quỷ dữ hại gia đình tao” nhưng nàng thoáng nhớ đến lời dặn của Thầy “Hãy tha thứ và làm việc thiện cứu thầy” nên bình tĩnh trở lại đôi chút.
Bỗng Bạch-Yến quay lại nhìn nàng cười vẻ mặt đểu cáng, khuôn mặt bỗng biến thành khuôn mặt Vân Mộng Hoa-Tuyết một cách quái dị... rồi cảnh vật biết mất, Hồng-Linh giật mình nghĩ, đây là cảnh quái lạ gì không thể nào, hai người trở thành một người, ta đang nằm mơ chăng, sao lại có ác mộng kỳ lạ như vậy. Nàng kiểm ta lại, nội soi thì thấy chân khí đang vận hành theo đường lối Hư Vô chỉ, khẽ hé mắt nhìn thì tay mình đang sử dụng Hư vô chỉ, hấp thụ những đốm sáng thì chân khí vẫn như cũ. Nàng giật mình thanh tỉnh ý thức nàng đang đón thiên lôi kiếp và biết mình đã thoát ra khỏi ảo cảnh tâm ma. Hồng-Linh lưng toát mồ hôi lạnh thầm than nguy hiểm, nếu vừa rồi nmình không nhớ lời Thầy dạy thì bây giờ vẫn quanh quẩn oán hận trong ảo cảnh tâm ma.
Hồng-Linh cũng thu Hư Vô chỉ lại vì những đốm sáng đã thu hết, thiên uy áp xuống cũng không còn. Bỗng cả người nàng rung động thức hải động mạnh, hai mắt sáng ngời. Mọi người thấy Hồng-Linh cả người tỏa sáng, đặc biệt khuôn mặt nhất là hai mắt, ngực trái nơi trái tim sáng mãnh liệt hơn. Bầu trời lúc này lôi vân đã phân tán hết từ lâu, ánh sáng chiếu rọi trên người Hồng-Linh
Hàn-Tinh đứng bên cảm nhận được liền nhìn vào mắt nàng xem xét, thấy thánh thai của nàng vừa trở thành anh tuy đã biết nhưng vẫn mừng rỡ:
- Chúc mừng em! Đã đạt được Thánh Anh rồi.
oOoOo
Vân Mộng Hoa-Tuyết khi tỉnh lại, thấy tiểu hắc còn nằm bên cạnh, mặt bị hủy thành xấu xí thì sợ hãi hét lên. Nghĩ đến khuôn mặt của mình nàng vội đi lấy gương soi, nàng lại hét lên một lần nữa, một khuôn mặt lạ lẫm dự tợn, vết rách ngang dọc bừa bãi hiện lên trong gương.
Thấy tiếng hét vang lên, nha hoàn chạy lại nhưng hiểu ngay chuyện gì đang diễn ra nên không bước vào phòng, chờ Hoa-Tuyết bình tĩnh rồi mới vào.
Mấy giờ sau Hoa-Tuyết bình tĩnh trở lại, Tiểu Hắc cũng tỉnh lại, nó phản ứng bình tĩnh hơn chủ nhân, vì không coi trọng sắc đẹp như nữ chủ nhân. Hoa-Tuyết thấy trời lúc này tối sầm lại một cách nhanh chóng bất thường mới hỏi a hoàn:
- Chuyện gì vậy, sao vừa rồi trời đang quang đãng, dường như còn ban ngày sao bỗng lại tối như ban đêm...
- Tiên tử không biết hay sao, ở dãy núi, ngay biên giới Ngũ Phụng cung đang có một nữ tiên tử độ tiểu thiên kiếp.
- Là ai, ngươi biết không?
- Nô tỳ nghe nói là Hồng-Linh tiên tử.
- Hồng-Linh? Hồng-Linh con điếm vẫn còn sống sót ư?
Trong thâm tâm Hoa-Tuyết đã cho Hồng-Linh là bị trận pháp oanh tạc nổ chết mất xác rồi, nên nghe tin nàng sửng sốt. Nàng hối tiếc, không hiểu tại sao hộp ngọc ảo cảnh không giết chết được Hồng-Linh.
A hoàn không nói gì lòng nghĩ, không sống mà lại độ kiếp được hay sao... Hoa-Tuyết này bệnh mới dậy nên