Chương 320 Hồng Mông Linh Châu giới hoàn thành tầng hai
Anh Nhân rời khỏi, Hồng-Linh nói chuyện Siêu Nhện môn. Nghe xong Minh mỉm cười nói:
- Chuyện nhỏ này để cho bọn nhỏ tự giải quyết lấy được rồi, cũng là cho nó một cơ hội trui luyện tâm tính, tiện dịp dùng bọn kia làm đối tượng luyện võ..
- Nhưng bọn kia có lưới nhện... và chắc còn vũ khí khác nữa. Anh nên tặng cho mấy đứa nhỏ thêm mấy thứ để phòng thân mới đúng. Con bé Hạnh-Chi không dè cũng luyện ra được chân khí, bây giờ chắc có thể dùng trữ vật lắc, trữ vật thú được rồi...
- Em thì ra, chỉ muốn xin quà cho đệ tử cưng...
- Nó nghèo quá mà, người còn không đủ ăn mặc.
Minh tiếp lời:
- Miệng còn không đủ ăn! Đang nghèo mà cho hai thứ ấy thì bỗng dưng trở thành tỷ phú rồi, nhất là trữ vật thú... À phải rồi, em còn nhận đệ tử ở Yêu Cầm giới phải không?
- Sao anh biết!
Lúc anh rời nơi đó có nghe tiếng gào thoảng qua:
- „Sư phụ đừng bỏ rơi con!!!“
- Đúng vậy, mấy ngày nữa anh đưa em về đó đón họ. Em còn có một vị sư phụ nữa. Ủa? Sao lâu như vậy không thấy su phụ lên tiếng.
Hồng-Linh đem Hư Vô đỉnh ra kêu gọi không có tiếng đáp nàng vội đem thần thức vào trong thì thấy Hư Vô đỉnh trống rỗng. Nguyên thần của Hư Vô Lão Tổ không biết đi đâu, nàng lo lắng quýnh lên, Minh thấy vậy hỏi:
- Sư phụ em là ai, sao lại không tìm lại được..
- Là Hư vô lão tổ nguyên thần, vẩn ẩn trốn trong hư vô đỉnh này.
Minh nghe vậy cũng đem thần thức vào hư vô đỉnh xem xét.. rồi nhận định:
- Tiêu rồi! Em không nhớ à, thiên lôi kiếp đạo cuối cùng chuyên nhằm vào tâm thần, nguyền thần đánh vào. Sư phụ em ở dạng nguyên thần chắc hẳn bị đạo thiên lôi cuối cùng này đánh tan. Còn Thiên Lôi kiếp của em đáng lẽ ra chỉ có ba đạo, nhưng anh nghĩ, thằng Át-Mô-Đai-Ô bị nhốt ở trong thức hải bị thiên lôi chưởng khống giả phát hiện nên đánh chín đạo Thiên Lôi mãnh liệt nhất không nể nang gì cả. Sư phụ em tưởng lầm, đánh giá thấp thiên lôi đạo cuối nên đã thảm bại.
- Như vậy làm sao bây giờ, không có sư phụ ai chỉ đạo tu luyện?
- Chỉ là một tia nguyên thần thôi, sư phụ em ở thượng giới mới là căn nguyên Hư Vô lão tổ. Nếu lão trải qua gian nguy thử thách, cùng tranh đấu thành công thì sẽ có ngày gặp lại.
Minh thấy người yêu buồn sầu, liền hỏi chuyện khác:
- Em dự định nhận bao nhiêu đệ tử, bây giờ có hai đứa rồi phải không?
- Chưa biết, tương lai sẽ ra sao cứ tuỳ theo cơ duyên mà nhận..
- Anh còn năm kiện trữ vật lắc, năm kiện trữ vật thú, còn có vô số pháp khí, linh khí ở đủ mọi phẩm chất vv.. em lấy mà dùng..
Hồng-Linh nhận năm kiện trữ vật lắc, năm kiện trữ vật thú cất đi, rồi được Minh đem vào trữ vật nhẫn của chàng xem, thấy một phòng chứa đầy các loạo pháp bảo, linh khí thì trợn mắt kinh ngạc không biết Minh lấy ở đâu ra nhiều như vậy. Phần nhiều vẫn là bảo kiếm, rồi đến bảo đao, thương, kích, mâu, roi, gậy, chuỳ, thước, bảo phiến, áo giáp, ngoài ra còn có các dụng cụ làm vườn, cuốc sẻng, bừa ba đinh, cối xay.... Hồng-Linh chọn một số thứ vừa mắt lấy cất vào trữ vật lắc..
Trong khi đó Minh lấy hai viên đá đen hôm qua mới thu được cầm trên tay... Trong thức hải, Hồng Mông Linh Châu liền cảm ứng khẽ rung động. Minh thấy vậy lẩm bẩm „thảo nào lúc đó có cảm giác quen thuộc. Xem Hồng Mông Linh Châu phản ứng hẳn là hai miếng vỡ của nó, không biết đã rơi vào ai trong số Kim Đan tu giả đêm hôm qua, cuối cùng mình không kiếm mà lại được đưa đến tay.“ Minh đang còn cảm khái, số mệnh đưa đẩy, thì nghe âm thanh lão Hồng trong thức hải:
- Chủ nhân! Mau giao nó cho lão nô. Để Hồng Mông Linh Châu giới hoàn thành tầng thứ hai.
Minh dùng ý niệm hai viên đá đen biết mất, trong lúc lão Hồng đang từ Hồng Mông Linh Châu trên đỉnh đi ra tiếp nhận hai khối hắc thạch rồi lặn mất.
Hồng-Linh nhận cả trăm kiện pháp bảo, linh khí bảo... nàng vui vẻ rời khỏi, còn Minh thần thức bao trùm thấy Tiểu Băng nên ngạc nhiên hỏi:
- Con chim trắng hóa hình này em nuôi từ bao giờ?
- Ba năm trước, trong khi nó sắp chết đến nơi được em cứu thoát, mua nó trong tay một đứa trẻ thích chơi gà tre. Sau khi chữa khỏi bệnh, nó tu luyện nhanh lắm, chẳng bao lâu nó liền có linh tính, có thể nói chuyện được. Cuối cùng ở Yêu Cầm giới mới biết nó là một con Băng Phụng Hoàng.
- Khá! Con này so với Hỏa Ưng mạnh hơn một chút, chứng tỏ huyết thống của nó không tinh thuần. Chứ nếu là thuần chủng Băng Phụng Hoành thì không chỉ như nó.
Tiểu Băng nghe Minh nói vậy không phục, ánh mắt băng lãnh chạm phải ánh mắt của Minh, nó chỉ thấy chói lòa, đồng thời thân xác yêu hồn bị nhìn thấu. Tiểu Băng cả kinh, không ngờ bạn trai của chủ nhân có thần thông này, nên vội dời ánh mắt cúi gầm mặt xuống.
- Tiểu Băng! Không cần sợ, đây là hôn phu của ta không hại mày đâu... mai này ngoan ngoãn một chút là được.
- Vâng! Hỏa Ưng là ai?
- Thì ra con nhỏ trắng nõn này có hứng thú với điểu cầm của ta. Đã lâu rồi ta không cho nó đi theo, nó đang sống vui vẻ với vợ con nó...
Hồng-Linh ra vườn phía sau, dọn dẹp gieo trồng một ít hạt giống, bỗng nàng nói:
- Anh ở đây tiếp chuyện mẹ nhé. Em với tiểu bạch đi Phan Thiết một lát.
- Được rồi , em cứ đi tâm sự với đứa học trò cưng đi, không phải lo việc ở nhà.
Minh thấy Hồng-Linh đã bố trí huyễn trận pháp, che lấp mảnh vườn đàng sau lại khiến người thường nhìn vào như những các vuờn bình thường khác, năm bảy cây bưởi, hai ba cây me, cóc, mận, còn có có nhiều loại bông trồng chung quanh sát hàng rào. Chàng xem một lúc không nhúng tay vào để nàng tự làm. Minh thấy mẹ vợ ở trong phòng đọc kinh rồi nghỉ ngơi, chàng không muốn đánh động nên ngồi xuống định nghiên cứu Cổ Loa Quyết tầng hai nhưng trong thức hải Hồng Mông Linh Châu rung động dữ dội nên chàng vào trong xem thì kinh ngạc, trời đất rung chuyển, bầu trời mây trôi gió cuốn ầm ầm, mặt trời vầng sáng lu mà ảm đạm. Bỗng một tiếng nổ tung, mọi người và sinh vật trong Hồng Mông Linh Châu giới đều kinh sợ bỏ