Chương 337 Xum họp mỹ nữ mạo hiểm thử tiên trận
Hàn Tinh thấy trong cung điện người thân tụ hội, chàng trở về. Cung điện mới chính là chỗ tụ hội vui vẻ nhất, cảm giác ấm áp như gia đình mình ở Đắc Lắc. Đinh Dần Ánh-Tuyết đem tới ba đứa con, hai trai một gái, Mỵ Điệp, Trọng-Hiếu, Thùy-Nhung, Linh-Lan, Hồng Linh.
Hồng-Linh nhận thần châm trở về vẫn còn ngẩn ngơ, ngay cảnh vật nàng cũng chưa kịp nhận ra nên vừa thấy Minh về liền hỏi:
- Vừa rồi anh đã đưa em đi đâu?
- Đại Thủy giới, trong Cổ Loa Thành.
Hồng Linh ngạc nhiên không tin:
- Cổ Loa Thành!
Thùy-Nhung sáng mắt khi nghe Đại Thủy giới:
- Đại Thủy Giới!
Hai người cùng sửng sốt, ý nghĩ mục tiêu khác nhau. Đại Thủy giới đối với Thùy-Nhung là quê hương, Hư Vô đan tông tuy bị diệt nhưng nội tâm nàng vẫn nhung nhớ chờ mong có ngày trở về. Còn Hồng-Linh Cổ Loa thành đối với nàng là một mảnh rộng không biên giới, chỉ có đá ngoài ra không có gì cả. Sao bây giờ có một thạch đài cao rộng như vậy, nàng còn không biết mặt phẳng đã được chàng trải bằng đất, có thể trồng trọt, như trên đất lục địa.
Hàn Tinh đã nghe Hồng-Linh kể về Thùy-Nhung, biết nàng nhớ quê hương nên xem tu vi của nàng, trúc cơ hậu kỳ. Chàng đành ẩn nhẫn không đem nàng đi Đại Thủy gìới nên nói:
- Đại Thủy giới đang bị Huyết Ma hoành hành, cô chưa thể về đó được nên ẩn nhẫn cố gắng tăng lên tu vi của mình rồi sẽ nhanh chóng có ngày trở về.
- Anh nghĩ phải có tu vi bao nhiêu mới đủ.
- Đại Thành kỳ. Cô cũng đừng ngại độ kiếp, vì lúc đó sẽ có Hồng-Linh và ta hỗ trợ.
Hàn Tinh được Hồng Linh kể lại, nàng Thùy-Nhung này nhờ luyện Hồng Thủy Quyết của mình được khỏi bệnh âm hàn. Nàng lại thuộc lòng tất cả các tu pháp quyết, còn tinh thông nhiều trận pháp nữa... Chàng muốn thử xem nàng có nhận ra ba trận pháp chàng mới dùng để khải linh Bá Vương Thương không liền hỏi:
- Cô xem có nhận thức trận pháp này không..
Nói xong Hàn Tinh dùng chỉ vẽ lên không, một mạch không hề gián đoạn. Đây chỉ là một trong ba trận pháp tụ linh trận được thu nhỏ nay được chàng vẽ phóng lớn ra, tụ linh trận này đặc biệt ở chỗ tụ linh rất nhanh, nhưng không bền, duy trì không lâu, thuộc loại hoa sớm nở sớm tàn.
Quả nhiên Thùy-Nhung vừa nghe đến trận pháp, mắt liền sáng ra, bao nhiêu tâm trí tập trung cả vào Hàn Tinh. Nàng chỉ nhận ra vài nét sau đó mù tịt, thấy linh khí điên cuồng tụ về đây nàng giật mình, lại thấy Hàn Tinh chỉ vẽ ra một mạch trận khác. Linh khí vừa bị hấp lực tụ về đây liền bị trận thứ hai khống chế vòng vo nhiều đường cuối cùng phát quang, đến khi tay Hàn Tinh vạch hết trận pháp thứ ba thì trong ánh quang mang thành hình một cây thương, chực bắn thoát ra. Khí áp phát ra chấn động không gian chung quanh khiến nàng bị đẩy lui lại mấy bước, chân không sao dừng lại được thì Hàn Tinh đã phất tay hỗ trợ nàng đứng yên..
Tức thì cây thương quang ảnh kia bùng nổ vọt ra đánh vào không gian „bùng „ một tiếng, cả một không gian tỏa sáng như ánh mặt trời hạ xuống trước mặt.
- Đây là trận pháp gì?
- Thì ra cô không nhận thức trận pháp này... ta cũng không biết rõ, chỉ biết là tiên trận pháp cấp ba.
- Không giống, em cũng có tiên trận cấp ba, cấp bốn cùng cấp năm nhưng không bá đạo như vậy.
- Cô thử đưa ta nhận xét so sánh xem, lẽ nào cùng là tiên trận cấp ba lại có sự chênh lệch hiệu quả lớn như vậy.
Thùy-Nhung tu vi còn thấp sức thông hiểu trận pháp có hạn không như Hàn Tinh, chàng trực tiếp dùng chỉ vạch ra đồng thời ý niệm tinh thần khởi động, lấy năng lượng trong thiên địa làm tài liệu, hội tụ đủ, trận đồ liền thành. Chàng may mắn năm xưa đọc được quyển sách của Thạch Khôn, lấy thân thể làm trận, lấy ánh mắt chỉ đạo, ý chí niệm lực làm lệnh phát mà bố trận. Khi đó chàng không tin tưởng ai lại điên rồ tưởng tượng nghĩ ra phương pháp quái đản không thực tế như vậy. Hàn Tinh cho đến nay dùng ý chí niệm lực, tinh thần lực không ít, ngay cả Cổ Loa Quyết vòng xoáy cơn lốc cũng cần tinh thần lực, phân tâm lực để duy trì khống chế kiểm soát, nên khi chàng khải linh Bá Vương Thương liền có ý tưởng dùng chỉ phái vi bút, vi chân khắc trận pháp lên Bá Vương Thương Phôi. Sau khi thành công chàng lại nhớ đến quyển sách luyện trận của Thạch Khôn, biết là tư tưởng điên rồ kia khả dĩ có thể thực hiện được chứ không phải là mơ tưởng.
Chàng nhận ba bộ trận pháp, lấy trận cấp ba ra xem thì ra là tiên trận âm dương ngũ hành trận, nguyên là hai trận pháp lồng lên nhau, lại có liên quan chặt chẽ câu thông chuyển đổi với nhau. Trận pháp này vừa là khốn trận vừa là sát trận, khiến người vào trận mỗi bước đều gặp nguy hiểm chẳng chết cũng khốn khổ..., hết chịu khốn lại chịu sát tế thập phần cường mãnh.
Minh xem xong nói:
- Tiên trận cấp ba này có thua ba trận vừa rồi ta bố diễn đâu, sao cô lại nói có nhiều chênh lệch. Hẳn là cô bố trí dụng năng lượng không đủ.
- Có lẽ em bố trí dụng năng lượng không đủ, vậy anh thử xem.
Minh gật đầu nhắm mắt mấy giây mở ra, hai tay chỉ pháp vạch ra, lúc cả mười ngón, … ba ngón, lúc hai, lúc chỉ có một ngón... Chỉ quang đưa đi kéo lại, vòng trái vạch phải mấy trăm đường khiến Thùy-Nhung xem chóng cả mặt mũi, không sao nhìn theo kịp, chứ đừng nói hiểu thấu. Đây là trận pháp nàng đã thông suốt, dùng linh thạch bố trí trăm ngàn lần. Nhưng bây giờ nhìn Minh bố trí nàng như bị đứng trước sương mù, không hiểu gì cả.
Minh bố trí xong xem quả nhiên trận pháp Âm dương ngũ hành tiên trận này phức tạp cường đại, tiên quân, thậm chí tiên đế cũng khó khỏi chàng muốn vào xem thử nó lợi hại cỡ nào nên hỏi:
- Cô muốn vào xem không?
- Để em vào xem?
Minh nhìn lại thì ra Hồng-Linh, Mỵ Điệp, Trác Thải-Hà, Lam Băng-Yên đều có mặt nhìn hai người. Trác Thải Hà, Lam Băng Yên, Trọng-Hiếu thay phiên nhau chào:
- Bái kiến sư phụ!
- Sư phụ!
- Sư phụ!
- Ở đây toàn người nhà cả, không cần nhiều lễ... các ngươi mới về tốt lắm. Băng-Yên, Trọng-Hiếu, vậy mà đã tiến bộ đến Kim đan hậu kỳ rồi. Chốc lát nữa ta giúp các ngươi phá đan thành anh.
- Thải-Hà, Mỵ-Điệp, Hồng-Linh, Thùy-Nhung theo ta vào thử trận, còn lại người chưa có nguyên anh ở đây xem.
- Nhưng Thùy-Nhung chưa có Nguyên Anh mà?
- Nàng là trận pháp sư có ta ở bên cạnh chiếu cố thì vào xem không sao cả.
- Chú ý cẩn thận, đây là tiên trận cấp ba Âm Dương Ngũ Hành trận không phải tầm thường, ngay cả tiên đế cũng chưa chắc phá vỡ vượt qua được. Ta chỉ cho căn bản nước bước, vị trí có chuyện thì nhớ chiếu lẫn nhau, nếu không bị thương nặng mất mạng không biết chừng... và đây là ba bộ trung phẩm tiên giáp, các ngươi mặc vào giảm bớt áp lực và giảm thương tích không cần thiết.
- Ghê gớm như vậy?
- Vào trận thì biết...
Hồng-Linh xông vào trước, nàng ỷ vào có Hư Vô chỉ và có Hồng Thủy Quyết không sợ gì hết, tò mò muốn biết tư vị uy lực của tiên trận cấp ba ra sao. Vừa bước vào nàng liền cảm thấy áp lực, không gian bỗng trở nên nóng bỏng khô cằn, đâu đâu cũng chỉ là đá đỏ hừng hực hỏa khí, chẳng khác nào rơi vào hỏa diệm sơn vừa mới ngưng phun lửa, hỏa nham vẫn còn nóng bỏng, không khí nóng ngạt thở khiến nàng toàn thân nóng bừng, mồ hôi tuôn ra như tắn, Hồng Thủy Quyết tiên nguyên khí trong người bị đánh thức vùng lên vận hành chạy chồm, đem chân khí còn lại trong kinh mạch chuyển thể thành tiên nguyên khí. Nguyên từ khi Thánh Anh hình thành chân khí liền biến chuyển thành tiên nguyên khí nhưng không chuyển toàn bộ, chỉ thong thả âm ỷ tiến triển. Nay vào tiên trận bị tinh thuần hỏa khí bức bách, tiên nguyên khí trong đan điền, kinh mạch phản ứng chống trả liền gia tốc bước cuối cùng.
Hồng-Linh cảm giác mất khống chế tiên nguyên vận hành nàng giật mình, tập trung bước chân giữ không để loạn, một tiếng gầm rung động cả vách đá, mặt đất. Ngay sau đó một đầu rồng đỏ hiện ra, ánh mắt đỏ rực, sừng râu cũng một mầu đỏ, miệng mũi đều phun lửa. Nàng liền cảm thấy khí áp