Chương 343 Hắc Hải lĩnh vực
Hàn Tinh đang ngạc nhiên bỗng ngửi thấy mùi hương quen thuộc xộc vào mũi, rồi người bị ôm chặt... chàng dùng Nhật Nguyệt kính nhìn thì thấy ggương mặt đẹp của Hương-Chi áp sát trước mặt mình, đồng thời tai nghe giọng nàng ướt át truyền âm...
„Như thế là huề, đền cho anh lúc nãy ăn đòn, ai bảo anh không chống trả.“
Hàn Tinh ngẩn người không ngờ nàng lại còn chủ động ôm mình, còn cho là đền bù, chàng cúi xuống nhìn thấy đôi môi vừa đầy vừa mọng đầy mời mọc, không nhịn được định cúi xuống hôn vào thì bất chợt bị nàng ta đẩy ra la:
- Tên dê xồm, còn lâu! Muốn cướp nụ hôn đầu đời của ta sao?
Hàn Tinh lần đầu bị gán danh xưng "dê xồm" giật mình bừng tỉnh, thì ra cô nàng cũng như mình có khả năng nhìn thấy trong bóng tối... chàng lắc đầu không nói gì nên không ai hiểu nàng kia nói chỉ ai. Hương-Chi bị lỡ lời khiến nàng giật mình vội buông Hàn Tinh ra lui lại truyền âm:
„Còn không tiếp tục mở phong ấn. Còn tiếc cái gì?“
Hương-Chi chưa từng nếm hương vị tình yêu trai gái, chỉ mơ hồ như hiểu như không, nàng từ nhỏ được chiều chuộng nên chỉ tinh nghịch, khi đến tuổi dậy thì hiểu mơ hồ, và không được ai chỉ bảo, chung quanh cuộc sống chỉ có cung nữ hầu hạ, chơi đùa. Thỉnh thoảng nàng cũng gặp người ngoài, con cháu các vị Thần Tướng trong cung... Đương nhiên cũng có một số vương gia công tử đến làm quen, vì nàng ở trong cung nên bắt buộc giữ lễ làm mặt lạnh lùng không thèm đếm xỉa một nam nhân nào.
Chỉ mỗi khi trốn ra ngoài mới llàm nàng thoải mái tự do, sống với con người thật, với tính hồn nhiên không bị bó buộc điều gì của nàng. Nàng đi nhiều giới gặp nhiều kẻ hiếu sắc, xem trọng danh lợi, xem trọng sự tôn nghiêm, kẻ kiêu ngạo tự xem mình là cao trọng hơn người. Họ vì không biết rõ thực lực đã bị ẩn dấu của nàng nên dùng bạo lực, mưu kế cư xử với nàng khiến nàng chán ghét, nên ít xuất hiện thay vào đó ẩn trên ngự bảo dùng thần thức xem sinh hoạt của dân thành. Hàn Tinh là thanh niên nàng tình cờ phát hiện và được xem như một đối tượng để đùa vui.
Hàn Tinh cười khổ bị cô này chơi đùa, nhưng nghĩ lại quả có chút tiếc nuối...
Chàng nhìn qua Nhật Nguyệt kính nhắm ngay cánh cửa kế tiếp đánh nhẹ một chỉ dò xét, thấy phản ứng quy tắc cũng giống cánh cửa trước nên bắt ấn đánh vào.
Cánh cửa cuối cùng mở ra, Hàn Tinh vừa bước qua liền choáng váng cả người bị một luồng sóng nước cuốn đi mất hết khống chế, mắt tối sầm lại. Sau một lúc trấn định lại được, cảm giác cả người ướt đẫm, miệng mặn đắng quả nhiên bị nước biển cuốn nhận chìm.
Sáu người theo sau vưọt qua cửa cũng bị tương tự.
Hàn Tinh sử dụng nhật nguyệt kính soi thử chung quanh thấy Hương-Chi, Tiểu Hồng cũng bị cuốn vào, hai nàng nắm tay nhau ở phía sau vùng vẫy. Chàng thấy hai nàng hoảng sợ giẫy giụa chân tay khua loạn trông đáng tội nên quay đầu bơi lại gần, hình thành một vòng nước xoáy để một không gian bên trong lôi hai nàng cùng vào ẩn núp.
Hương-Chi thấy trước mắt có chút ánh sáng vội mở mắt ra thấy người lôi kéo mình là Hàn Tinh nhìn lại bên cạnh thấy Tiểu Hồng đang bị nàng nắm tay xiêm y trên người ướt sũng dán trên da thịt lộ ra tất cả đường góc cạnh nàng giật mình cảm thấy trên ngưòi mình cũng vậy vội trừng mắt hưóng về chàng la lên:
- Mau nhắm mắt lại...
Hàn Tinh lắc đầu hối tiếc, mắt nhắm hờ nín cười nói:
- Để ta giúp cho chút gió xuân hong tơ lụa..
Tay chàng cầm lấy cây quạt ngọc khẽ phất lên, một làn gió ấm liền nổi lên cuốn chuyển trong không gian eo hẹp nhỏ bé..
Hương-Chi tưởng chàng nói đùa chọc ghẹo hai nàng, không ngờ chàng có thể dùng quát phát sinh ra làn gió ấm. Chẳng mấy chốc quần áo khô ráo tung bay cọ sát đùa vào nhau vang lên tiếng phần phật... Thật ra hai nàng cũng có thể tự vận hỏa khí trong người ra làm khô quần áo nhưng trong lúc cấp bách bối rối, Hàn Tinh đã nhanh trí làm dùm.
- Tạm dễ chịu một chút, cây quạt nhỏ này không ngờ cũng có chỗ dùng, công tử có thể cho ta xem một chút không?
Hàn Tinh đưa quạt cho nàng nghĩ „Lúc nãy trong bóng tối xưng hô thân mật, ngọt ngào dường ấy sao bây giờ lại đổi thành cách xưng hô như người xa lạ“
- Đây là ấn hình ảnh đại biểu cho cái gì?
- Cổ Loa thành! Tiểu thư nghe qua chưa?
- Cổ Loa Thành tọa lạc ở đâu?
- Vừa rồi còn ở trong Đại Thủy giới.
- Đáng giận, bây giờ muốn trở lại không dễ dàng, chúng tay đang bị cao thủ nào dùng lãnh vực thần thông thao túng.
- Lãnh vực thần thông là cái gì?
- Là thần thông cao thủ dùng tinh thần ý chí luyện ra một không gian độc lập, đương nhiên tự nắm quyền chưởng khống không gian, thời gian tiên khí, ngũ hành,... Cứ theo lĩnh vực hắc hải này, hẳn chủ nhân của nó tu luyện một môn quyết thủy thuộc tính, như đại thủy quyết, hồng thủy quyết, hắc thủy quyết, bích thủy quyết...
- Vậy làm sao mới thoát khỏi nơi này?
- Chỉ cần phá không bay ra.
Bỗng Hàn Tinh nghi ngờ Đại Thủy giới phải chăng cũng chỉ là một lĩnh vực không gian nên lẩm bẩm..
- Đại Thủy giới, lãnh vực không gian...
- Hàn công tử đừng lầm lẫn. Đại Thủy giới rộng lớn, là một không gian hữu hình cố định tại một vị trí, từ phẩm chất, thể chất trọng lượng lớn gấp không biết bao nhiêu vạn lần nên lĩnh vực không gian làm sao so sánh nổi... Lĩnh vực cũng có phẩm chất riêng của nó, cứ như Hắc Hải lĩnh vực này theo ta xét chỉ là hạ phẩm thôi...
Hương-Chi vừa dứt lời một tiếng cười lanh lảnh vang lên:
- Ha ha... Hắc Hải của ta hạ phẩm cũng đủ giam nhốt ba tên nhãi, không biết trời đất bao rộng này..
Hàn Tinh vội dùng Nhật Nguyệt kính ngước nhìn lên thấy gần ngàn dặm trên mặt Hắc Hải ba nữ tử xinh đẹp động lòng người, da trắng như tuyết đang tụ hội trao đổi với nhau. Nữ tử vừa nói vận trang phục mỏng màu đen, khoác