Chương 37 Thiên Ma môn Ngọc-Huyền tông trận đấu
Các vị trưởng lão và các Trúc cơ đệ tử chứng kiến thấy đại trưởng lão trổ tài tu sửa bảo khí khiến mọi người ngạc nhiên kinh hãi, chỉ muốn đem bảo khí của mình ra xin vị đại trưởng lão giúp một phen, chưởng môn và các trưởng lão thì ngạc nhiên tự hỏi „đại trưỏng lão học luyện bảo từ bao giờ kìa? Lại còn nghiên cứu trận pháp tinh thông đến trình độ đại sư. Phải chăng đại trưởng lão đoạt xá trúng vào một tên Lyện Bảo tông đệ tử?“
Chưởng môn các trưởng lão dặn dò, khuyến khích các đệ tử chăm lo luyện tập. Mọi người chia tay về tiếp tục bổn phận của mình. Hàn Tinh về động phủ vào Hồng Mông Linh Châu giới đem trữ vật túi ra xoá hết thần thức ấn ký mạnh mẽ phá ấn lấy hết mọi thứ trong đó ra, xem xét giữ lại những thứ dùng được, những thứ khác hủy đốt sạch, chàng cầm thanh đao lên ngắm nghía xem đi xem lại cuối cùng nung chảy cho thêm một ít luyện khí tài liệu hợp với tài liệu cũ sau đó cho thêm ba khối vẫn thạch tái luyện thành một ngọn tháp ba tầng, khi khải linh chàng dùng tụ linh trận và những trận pháp hệ thống trái ngược với kim tự tháp tiên khí. Quả nhiên đem ra dùng ngọn tháp màu đen có thể hấp thu âm ma khí, chàng khởì động cho nó hấp thụ hết ma khí từ ngọn đao mới phát ra sau đó cất vào trự vật giới lòng nghĩ:
- Từ bây giờ ta yên tâm, có chỗ nhốt những oan hồn hay âm hồn, nếu lão họ Vương kia xuất ra Vạn Hồn Phiên ta sử dụng nó tiếp thu hết các âm hồn nhốt vào đây rồi giải quyết sau. Hy vọng trong đó đủ âm khí cho họ dễ chịu một chút không phải bị lợi dụng như bị nhốt vào Vạn Hồn phiên hay bị hủy diệt như bị nhốt vào Kim Tự tháp.
Chàng đem những vật hữu dụng còn lại như bảo y, một số linh dược, linh thảo, linh thạch giao cho một Kim đan kỳ bỏ vào bảo khố, chờ khi nào đệ tử nào lập công thì tặng.
Còn ít thời giờ rảnh rỗi Hàn Tinh đi xem năm con ngũ sắc tầm dược điểu thì thấy bọn chúng không có ở trong tổ, chàng dùng thần thức kiếm một hồi thì thấy năm con bay đi với nhau đậu vào một cây cổ thụ sau đó ăn những quả màu tím nhỏ bằng quả nhãn. Thỉnh thoảng bọn chúng hót lên mấy tiếng thánh thót dễ nghe, chàng lại xem khí tức của bọn chúng thì giật mình, không ngờ cả năm con đã thành một cấp yêu thú từ lúc nào. Xem ra không bao lâu chờ chú tấn ngũ cấp yêu cầm mở ra linh trí ta có thể sai chúng đi kiếm dược vật được. Chàng lại nhìn vào trong tổ Bảo châu màu cà phê sữa đang chậm trải hấp thụ ngũ hành linh khí, chàng đem thần thức vào đo lường thì thấy linh khí trong đó nồng độ linh khí kém hơn trước đôi chút thì đoán ra ngay, đàn chim tầm dược này đêm nào cũng nằm hấp thụ linh khí từ viên châu nên nhanh chóng tấn cấp. Chàng thấy không cấn dùng viên châu này ngay nên để yên trong tổ cho bọn chúng hưởng phúc.
Chàng đến Dì Hoa và nhón thiếu niên thăm hỏi một chút, thấy Dì Hoa Trúc cơ kỳ đã ổn định, chàng hỏi Dì có dùng cá không, sau đó đem làm sẵn một con lại giải thích dì nên dùng sống chúng nó để khỏi phải phung phí hoả linh khí. Trúc cơ kỳ có thể hấp thụ hoàn toàn một con Hỏa ngư sống không sợ kinh mạch hoả linh quá tải, lần trước Dương Tuyết Lan khi dùng chàng đã chứng kiến nên yên tâm.
Về động phủ ngồi quan sát các đệ tử người tu luyện người làm công tác, chàng kiếm Tiêu Khai thì hắn đang chăm chỉ vun sới chăm sóc vườn dược thảo bên cạnh hắn là Du Lượng, hai người làm việc chung cả ngày vui vẻ, tối đến mỗi người về phòng riêng của mình ngồi tu luyện công pháp, hấp thụ linh khí. Chàng thấy hắn đang hấp thụ linh khí hỏa thuộc tính thì nghĩ „Hắn dùng hai công pháp riêng biệt mỗi lúc tu luyện chỉ hấp thụ được một thuộc tính còn mình thì khác, hấp thụ một lần đồng thời cả ngũ hành linh khí. Hắn tu luyện đó là ngự hoả và Thanh mộc.
Chàng tìm tòi trí nhớ của lão Lâm Đàm thì thấy lão cũng biết hai công quyết này, bèn đọc một lần sau đó ngồi suy nghĩ, phân tích, đo lường, đánh giá, diễn luyện một chút sửa đổi, chọn kinh mạch hợp ý cho cho hoả khí thu nạp, mộc khí thu nạp, phản ứng khí sẵn có đang vận chuyển ra sao, điều chỉnh cho chúng dễ dàng dung hòa, diễn đi diễn lại sửa sang không biết bao nhiêu lần, cũng có lúc gặp vấn đề khiến cho chàng váng đầu, ù tai nhưng nhờ chuẩn bị đường thoát trước nên thoát hiểm, ba ngày sau hoàn thành một bộ công pháp mới cho hỏa mộc thuộc tính.
Tuy nhiên vẫn còn một khuyết điểm nếu Mộc tính cao hơn Hỏa tính thì có thể chuyển Mộc sinh Hoả ngược lại Hỏa đầy dư thì bắt buộc ngăn chận hỏa thuộc chỉ thu nạp mộc tính linh khí. Trường hợp này kết quả tu luyện kém một nửa, song đành chịu không khắc phục được trừ khi có sẵn mộc châu hay mộc thuộc tính linh thạch. Khi luyện công pháp này, một khi hỏa khí lượng trong linh khí chung quanh quá cao thì công pháp liền theo nhu cầu linh khí của cơ thể hấp thụ đến khi đầy đủ. Lúc đó dù có hấp thụ hỏa thuộc tính linh khí cũng vô hiệu.
Ngay sau đó chàng tìm Tiêu Khắc đưa công pháp này cho hắn luyện trong khí không ngừng quan sát hắn luyện mấy chục chu thiên mới yên tâm về động phủ. Tiêu Khắc sử dụng công pháp mới tu luyện quả nhiên tốc độ hấp thụ linh khí nhị thuộc tính nhanh gấp đôi không cần phải để ý lo lắng đến song thuộc tính cân bằng như xưa làm tâm lý tự tin hơn nhiều, chàng ngày ngày tiếp xúc với thảo dược mỗi khi gặp nơì mộc linh khí dầy hơn thì vận khí hấp thụ một chút rồi mớì tiếp tục công tác. Đáng tiếc mới tu luyện được mấy ngày tông môn đã báo động nguy hiểm tất cả các đệ tử phải phía trong sau hộ môn đại trận.
Thiên Ma môn dồn dập chạy đến Nguyên Anh cao thủ ngự bảo mà tới còn Kim Đan tu sĩ âm thầm dùng ẩn thân thuật theo sau. Hàn Tinh phát hiện hết cười lạnh lẩm bẩm:
- Ẩn thân thuật ư!, Ẩn thân cũng chết, ngang nhiên hiên ngang cũng không thoát.
Chàng liền báo động cho các đệ tử lui về vị trí ẩn thân.
- Lâm Đàm lão tặc! Mau ra đây nhận cái chết.
- Ha ha đừng nóng, đừng vội! Vương lão ma. Không biết lần này các ngươì đến đây đòi thêm cái gì.
- Ngươi dám diệt hết Phệ Hồn trùng của ta.
- Phệ Hồn trùng? Ở đâu ta nào có biết. Hôm trước ta thấy mấy con muỗi vo ve bên tai lúc ta tu luyện ta bực mình dùng hỏa công đốt chúng không dè chúng không chịu được một kích chết hết. Phải chăng ngươi nói là mấy con muỗi đó.
- Ngươi!! Ngươi còn nói láo, phệ trùng của ta không sợ hỏa công.
- Nếu vậy mấy con muỗi yếu ớt đó có tội lớn chết thật đáng đời, còn phệ hồn trùng của ngươi cũng không liên quan gì đến ta. Ngươi mau dẫn người cút hết đi thôi, ta không giữ thứ gì của ngươi.
- Lâm lão tặc mau ra đây chịu chết, nếu không ta phá trận pháp của các ngươi sau đó san bằng tông môn của các ngươi.
Lâm Đàm vẫn điềm đạm nói:
- Thật à, ngươi dọa làm ta sợ muốn chết, tay chân run lên bần bật. Ha ha.
Vương lão ma phất tay ra lệnh cho các nguyên anh kỳ tấn công phá trận pháp, chỉ thấy