Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 375 Thoát ra Lục Hợp Diệt Thần Trận
Thấy vòng Cổ Loa khí bảo hộ càng lúc càng dầy, Minh lại lột lần nữa dùng ẩn thân thuật nhưng đã hầu như vô dụng, chẳng những ở bên ngoài mà cả bên trong đã phát hiện ra hai người, chỉ vì bảy thần tướng đang phải chật vật đối phó vớì trận pháp công kích chưa rảnh đối phó chàng.
Bảy thần tướng thú tộc cuối cùng bị dồn hợp lại một chỗ dùng Quang kính trận tạm ổn, họ thấy hai người bọn Minh liền cho là người của Bắc Thiên Châu, nên trao đổi với nhau.
Viên Bình Khởi mới thoát chết bởi cụm chỉ quang đánh cho bị thương sườn bị thủng một lỗ, hắn kịp thời dùng thần đan chữa trị rồi trở lại đúng ngay lúc Lục Hợp trận pháp phát động. Hắn đề nghị:
- Cách phá trận giải quyết nhanh gọn nhất là chúng ta bắt hai tên này dẫn đường!
Bạch Văn chau mày nghĩ ngợi, hai tên này
- Có lý! Lão Ngưu, việc này phải phiền ngươi..
Minh ẩn bên trong cổ loa vòng xoáy bảo hộ, chàng khống chế di chuyển tránh công kích mũi nhọn giảm thiểu áp lực cho vòng xoáy bảo hộ. Bỗng lão Hồng hô lên báo động:
- Coi chừng tên trâu bò kia có ý công kích chúng ta.
- Ngưu Tộc cũng có cao thủ cấp Thần Tướng thì đáng sợ thật.
Trong đầu nhớ lại Phục Ngưu Thần Chưởng ôn lại một lần, lòng chàng thấp thỏm không biết có tác dụng gì với Thần Ngưu cấp tướng không...
- Để ta thử lực lượng thần tướng mạnh bao nhiêu..
- Chủ nhân cẩn thận!
Lão Hồng chính ra định ngăn chàng liều mạng, nhưng chợt thấy chiêu số thần thông quái dị của chàng liền đổi ý, để chàng va chạm thử lửa.
Một hồn ảnh đầu ngưu xanh theo niệm ý phát động bay vọt ra... đúng lúc Ngưu Chúc đang xông lại cảm ứng thấy giật mình khựng lại, rồi khích động cười to:
- Thanh ngưu hồn, thấy lão tổ tông còn dám nghêng ngang, sao không chịu mau quỳ xuống!
- Lão già ngu ngốc, giỏi thì lại đây đọ sức, sợ thì cút, đừng có lảm nhảm như đàn bà..
Thanh Ngưu hồn ảnh dáng điệu kiêu hùng vô cùng, miệng nói mắt chiếu ra hai tia ánh mắt sáng rực, hất sừng thái độ thách thức láu cá vô cùng...
- Đồ con nít vô tri, hỗn xược. Mau chết đi!
Nói xong một cự quyền đầu nhắm Thanh Ngưu Hồn đánh ra, nắm tay khổng lồ đánh ra, quyền phong rít lên ào ào, như gió bão cuốn đến, khi còn cách ba thước cự quyền đầu bỗng biến dạng, nhân lên thành mười mấy đầu trâu trắng, sừng cong sắc như đao...
Thanh Ngưu đầu không thèm chú ý nhiều ít, sừng nhắm ngay đầu ngưu chính giữa chém đến một thế mãnh liệt tàn bạo như sấm sét.. nhanh như chớp giật...
Ảnh Bạch Ngưu đương nhiên không hoảng, chẳng tránh né đơn giản giương sừng đón đỡ.
- Phốch!
Một tiếng va chạm trầm, thanh ngưu liền bị chấn bay trên một dặm, còn ảnh bạch ngưu chỉ bị đẩy lui mười ba thước.
- Ha ha, trứng chọi đá. Ta tưởng một thần quân tiểu tử cường mạnh thần thông cao siêu có thể lấn át thần tướng cường giả. Thì ra giả trang mạnh mẽ mà hôi. Lên hết cho ta...
Thanh ngưu bị đánh bay, mười hai đầu bạch ngưu ảnh không còn kiêng dè xồng xộc phóng lại sừng đầu đánh vào cổ loa vòng xoáy.
Bỗng một bàn tay từ trong cổ loa vòng xoáy ló ra một cách quỷ dị, tư thế huyền ảo như một bức tường đại năng ngăn cản bất cứ lực lượng nào. Vừa thấy bàn tay Ngưu Chúc liền cảm thấy nặng nề khó thở, tâm thần chấn động, cả ngón tay cũng không nhúc nhích được.
Bàn tay huyền ảo kia chờ đón mười hai đầu bạch ngưu ảnh xông đến, chợt phóng đại chớp nhoáng, trực tiếp chộp bóp nát như bóp những con dế, con kiến..
Nhắc lại Minh thấy thanh ngưu bị đánh bay, bị tổn thương hao hơn phân nửa năng lượng, tâm thần bị hụt hẫng, đau sót biết ngay năng lực của mình thua kém đối phương. Chàng thu thanh ngưu lại, thấy mười mấy bạch ngưu ảnh xông lại định chuyển cổ loa vòng xoáy tránh né, không ngờ lão Hồng ở bên đưa cánh tay ra, thủ thế diệu kỳ vô cùng, chàng cảm giác như vạn vật sinh linh bị bàn tay lão Hồng khống chế chấn nhiếp hết thảy, mười ba bạch ngưu đầu ảnh đang hung hãn xông tới nhanh như tia chớp cũng bị hãm thành chậm chạp như ốc sên bò, kế tiếp bị bóp nát thành bụi khói...
Minh hồi tưởng nhớ lại Linh Tuyền Đao mười tám thức của đệ tử Mai Tinh, khi mình cho hắn chọn một số linh khí, lúc đó hắn chọn một cổ đao xấu xí khó coi, không dè trong đó cất dấu môn đao pháp mười tám chiêu, điều đặc biệt trong đó là các tư thế thủ đao, đao chưa đánh, chỉ thế thủ cũng đã phát ra uy thế chấn nhiếp đối thủ, trói buộc, áp đảo càng lúc càng mãnh liệt khiến đối thủ chưa ra tay đã bó tay nhận thua. Mai Tinh hiếu kính sư phụ nên bẩm báo dâng lên cho chàng qua mắt. Minh xem qua một lần rồi gạt qua một bên khuyên hắn mấy câu rồi từ đó cho đến nay không chú ý đến bao giờ.
Minh chứng kiến và cảm nhận thủ thế của lão Hồng huyền diệu kỳ lạ, câu thông thiên địa, hợp làm một với thiên địa, tạm nắm quyền hành một số pháp tắc trong chốc lát nhưng đủ để đánh bại đối thủ trong chốc lát. Chàng tự hỏi phải chăng tác giả Linh Tuyền Đao Thức cũng theo cùng một đạo nguyên lý này lĩnh ngộ ra? Mỗi đao thế, thủ thế có thể nắm giữ một ít pháp tắc...
Chàng tò mò ôn lại Linh Tuyền Đao Thức dùng tay vi đao, đúng lúc Bạch Văn thấy Ngưu Chúc bị hạ phong bực mình xuất ra khỏi trận Quang Kính xông lại.
Vừa tiếp cận Cổ Loa vòng bảo hộ Bạch Văn liền cảm giác điều quái dị không sao lý giải được. Một bàn tay dựng đứng ngay trước mặt ngón cái cong, bốn ngón còn lại độ cong góc độ khác nhau... Vừa xông lại móng vuốt sắp chạm vòng phong quyển, lão liền khựng lại, tóc gáy dựng lên, lông tơ trên người cũng từng đợt dựng đứng, mồ hôi lạnh đổ ra.. lão cảm thấy mạnh liệt nhất là cái cổ có một khí lạnh vô hình đe dọa, giác quan dò xét ngọn ngành liền phát hiện áp lực sắc bén chính là từ cạnh bàn tay quái dị trước mắt.
Nhận định biết rõ như vậy nhưng Bạch Văn không cách