Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chươmg 380 Thang Trời tin tức
Hàn Tinh bị Mạc Kha đưa ra khỏi Trần gia, thấy chàng không nói gì Mạc Kha không chịu được mãi cảnh tịnh mịch lên tiếng trước:
- Mày không cám ơn lão đã cứu ra hang hùm à?
- Cứu ra hang hùm? Tôi không hiểu ông nói gì. Tôi chỉ biết tôi đang đánh đấm đến chỗ hứng thú thì bị ông cắt ngang lôi kéo ra đây.
- Đúng là mới phi thăng kiến thức nông cạn. Để ta nói cho nghe, Trần Đại thần tướng là người thế nào, ngươi bị Bắc Thiên Châu Đoàn Hoàng Gia truy tông tích, tiền thưởng lớn như vậy, đừng nói là mẹ con tiểu tử Trần Vĩnh Sinh kia ngay cả lão Trần Đại nghe tin cũng sẽ bỏ đồng bạn , bỏ hàng ngũ tranh quay về vì chuyện này. Lúc đó mày chạy không thoát...
- Hừ! Một Thần tướng sơ kỳ mà thôi! Chuyện đã qua tôi không muốn nghe nữa. Ông tính sao, muốn đem tôi đi đâu?
- Đương nhiên đem mày về Thương Ung thành, mày không nhớ đang còn nợ chúng ta một triệu hạ phẩm thần thạch sao?
- Nhớ rồi! Chỉ là một ngàn trung phẩm thần thạch thôi, so với giá của Đoàn gia đưa ra kém đúng một ngàn lần.
- Thế nên ta đã tính lầm thời gian làm việc trả nợ của mày. Với thực tài của mày thay vì một trăm ba mươi năm chỉ cần mười năm thôi.
- Làm nghề gì mà kiếm thần thạch mau như vậy.
- Làm ngựa cho Thần Tướng Nữ Trân Trân..
- Lão nói gì! Ta đường đường là nam nhân đại trượng phu cưỡi thần nữ thì còn có ý, đời nào để thần nữ cưỡi ta. Ta không phải Thiên Mã đâu! Chuyện này thôi đi thà đi tự nộp cho Đoàn gia lãnh một triệu trung phẩm thần thạch, trả các ông một phần ngàn, còn chín trăm chín mươi chín ngàn trung phẩm thần thạch cũng đủ vốn mua một thành thi nhỏ sống sung sướng.
- Ah! Hiểu lầm, ý ta nói là nuôi dưỡng thiên mã cho thần tướng nữ Trân Trân, chứ không phải bảo mày làm ngựa cho nàng cưỡi. Mày to gan lắm nghe, bạo miệng đòi làm đại trượng phu dám cưỡi thần nữ.. Câu phát ngôn này đừng để ai nghe được, nếu không bi cỡi cả đời, chết không có chỗ chôn.
- Mẹ lão nói nhầm một chữ làm ta suýt đứng tim chết đứng, khiến ta lỡ miệng lộng ngôn phạm thần nữ vương. Lần này tôi phải hỏi rõ thân thế khổ chủ mới được, phòng hờ vết bánh xe trước đối mặt với thằng oắt con Vĩnh Sinh buồn nôn hết sức.
- Nhờ nhìn hắn buồn nôn mày với thăng cấp nhanh như vậy, ba tuần thăng một cấp, thành thần nhân cấp bảy rồi. Người nhìn khiến buồn nôn kiếm không phải là chuyện dễ. Rất hiếm.
- Xem như hắn cung cấp đủ bao bị để ta luyện thể nên tạm được ít thu hoạch.
- Mày còn nói ít, mày có biết thần nhân muốn thăng cấp cần bao nhiêu thời gian không?
- Không biết! Không cần biết, họ khác tôi khác.
- Mười năm đến năm chục năm đó con...
- Trong thành làm nghề gì kiếm tiền nhanh nhất?
- Nghề ăn cướp!
- Lão đừng nói đùa, ta hỏi nghề lương thiện.
- Tượng khí bảo sư. Tức là luyện thông linh khí bảo, và thần khí bảo.
- Thông thiên khí bảo giá trị bao nhiêu, thần khí bảo thượng phẩm giá trị bao nhiêu?
- Mười triệu đến trăm triệu thượng phẩm thần thạch, tuỳ theo phẩm chất, thuộc tính.. hỏa thuộc tính cao nhất, rồi đến thủy, kim, thổ, mộc. Thần khí thượng phẩm chừng một trăm ngàn tức là mười vạn thượng phẩm thần thạch, trung phẩm một ngàn thượng phẩm bằng một triệu trung phẩm..
- Thì ra giá trị của ta chỉ bằng trung phẩm thần khí! Thật là quá ít ....
Hàn Tinh nói xong cười ha hả thoải mái, trung phẩm thần khí Bá đao vương chàng luyện được, cũng đủ kiếm thần thạch bỏ túi làm giầu.
- À còn có tin tức khác quan trọng khác... Thần Vương cường giả đang chấp tranh giành chiếm lấy một linh thông cực phẩm thượng bài, nghe đồn thượng bài cũng là vé tư cách sử dụng thang trời, ngàn năm mới xuất hiện một lần, và bây giờ chỉ còn sáu mươi năm nữa. Thượng bài không biết nguồn từ đâu, đã xuất hiện vào bốn mươi năm trước, đến nay đã có ba vị thần tôn chiếm giữ ba thẻ, thần vương hai thẻ. Nay xuất hiện một thẻ ngay ở Nam Thiên Châu khiến cho thần giới hỗn loạn..
- Sử dụng Thang trời được ích gì, chẳng lẽ một phen lên trời tham quan, điều này chẳng phải dùng phi toa.
- Không thể nào, thang trời hướng lên cao dẫn đến cửa thông đạo, chung quanh khí tức áp bách cực kỳ lợi hại, phi hành bảo, hay thần phi thú không thể đến gần...Nghe nói ba vị thần tôn kia ngàn năm xưa từng là thần vương leo chừng năm sáu chục bậc liền bị đánh rơi xuống may mắn không chết nhưng tổn thương gần hai trăm năm mới hồi phục.
- Thì ra vì chuyện này nên Thần giới hỗn loạn chiến tranh khắp nơi.
- Đúng một phần, phần lớn còn lại vì lãnh thổ, quyền lợi danh khí.. nhưng đều liên quan với nhau. Cường mạnh mới có danh khí, lấn át phe khác để các thần vương, thần tôn phấn chấn leo lên trời thành công.
- Thật là chuyện thú vị như thần thoại, nếu là thần vương tôi cũng muốn tranh đoạt thượng bài lấy tư cách leo thang lên trời.
- Lần này ta định giới thiệu cho mày làm việc nơi Thần Nữ Vương Trân Trân. Nàng cũng tham gia việc tranh chấp thượng bài... chuyện này không liên quan đến mày nhiều, quan trọng hơn nàng có năm con thiên mã cấp chín cần người nuôi dưỡng cẩn thận, nếu mày làm tốt thời gian trả nợ sẽ được rút ngắn gấp bội, khoảng mười năm trở lại. Không chừng nàng vừa ý trả nợ giúp mày lập tức không chừng...
Hàn Tinh nghe vậy, không quan tâm đến thời gian trả nợ nữa vì bản thân luyện ra một cuôi thần khí trung giai cũng đủ trả nợ. Điều quan trọng là tin tức thượng bài, bây giờ còn sớm không cần nhưng đến khi đó còn những sáu chục năm, vậy chuẩn bị đoạt một tấm cất dấu là vừa.
Mạc Kha dẫn Hàn Tinh ngày đi đêm vào quán trọ nghỉ ngơi. Chàng vẫn giữ thời khóa biểu cũ đêm luyện Linh Tuyền đao thế, mỗi đêm luyện một thế, hết vòng lại quay lại. Sáng sớm một giờ luyện quyền cước võ kỹ.
Mạc Kha là người giao thiệp rất rộng, được nhiều người biết đến hỏi thăm chuyện trò không dứt. Lão vốn nhận công tác coi Phi Thăng trì một trăm năm, nay đúng lúc mãn hạn tiện trên đường về Thương Ung thành nghe tin Bắc Thiên Châu Đoàn hoàng gia truy tìm Hàn Tinh mới ghé Trần gia xem mới gặp chuyện ngược đãi liền đem chàng về Thiên Ung thành luôn thể.
Mạc Kha thấy Hàn Tinh luyện quyền cước, thế đứng cổ quái lão không tin mấy thứ này lợi hại, khiến chàng có thể đề thăng cảnh giới. Mỗi lúc lão đề cập chuyện này chàng chỉ trả lời lơ mơ:
- Giai đoạn luyện tập cột trụ xây nền móng cần phải kiên trì luyện thể. Đề thăng cảnh giới là chuyện bất đắc dĩ tự phát không phải chủ ý.
Mạc Kha nghe Hàn Tinh nói chuyện cười khổ, chính mình cảnh giới Thần Quân cực đỉnh đã ba trăm năm nay không thể phá bình chướng, chịu không biết bao nhiêu cực khổ. Còn thằng nhãi này nói đề thăng cảnh giới là chuyện bất đắc dĩ không mong mà cứ xảy ra, không biết sau này hắn gặp bình chướng lực cản phá cảnh đề thăng lên Thần Tướng sẽ ra sao.
Hai người cả lộ trình đi bộ, không dùng phi toa, cũng không dùng phi kiếm, thần quân cảnh giới tuy có thể ngự kiếm nhưng cầm cự không được lâu, phi hành không được xa lại phải dừng chân nghỉ ngơi hồi phục khí lực, tinh thần lực. Ngoài ra còn