Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 403 Ma Thần Vương giành bảo vật
Minh về phòng ngồi xuống tĩnh tọa ổn định huyết mạch sôi trào, ổn định kinh mạch nguyên khí sau đó thánh anh vào trái tim bổ dưỡng, một vài giọt máu bắn vào thánh thai, chàng cảm thấy nóng hừng hực, bao nhiêu nguyên thần hao tổn được hồi phục ngay tức khắc. Không ngờ vài giọt máu vô tình bắn trúng cũng đã có hiệu quả này, chàng ngạc nhiên trong nỗi vui mừng liền quyết định cho thánh thai gột rửa bằng máu của trái tim.
Trước nay chàng chỉ nhận thức khi ánh quang trong trái tim tỏa lan, thanh thai liền được thăng tiến, hưởng vô số lợi ích lớn nhỏ, nhất là tâm linh an bình vui vẻ, yêu đời nên sau đó thấy điều gì cũng cho là tuyệt, đến khi đem Hồng Minh nguyên anh vào trái tim chữa trị chàng lại nghiệm ra, trong trái tim mình có thể chữa trị và bồi dưỡng nguyên thần, thánh anh, nguyên anh. Minh để máu phun trào trên thánh thai, lập tức cảm thấy thánh thai thăng hoa, nguyên thần lực, cảnh giới tinh thần tăng lên vùn vụt.. Hưởng thụ cho đến khi quá trình tăng trưởng ngừng hẳn, thánh thai trở lại thức hải. Chàng cũng thanh tỉnh đứng lên nghĩ ngợi rồi thần di trực tiếp đến tầng trời thứ hai khu khe núi.
Lúc Minh rời khỏi Huyết Ma thần vương Từ Nguyên đang còn ngẩn người, một thần quân tiểu nhân vật lại có trong tay Bá Vương Thương, rõ ràng là một kiện cực phẫm Thông Thiên Bảo khí, lại càng không ngờ dưới khí thế thần ma vương, uy lực áp một mảnh không gian hai mươi dặm đối phương lại có thể dẫy dụa phản khích một thương, phá tan cự huyết Trảo của mình. Lão ma thần thức quét đi quét lại vẫn không thấy tông tích đối phương lại càng bực mình, bảo vật trước mắt tưởng đã vào tay không ngờ vuột biến mất.
Thấy phía trước sương mù, đậm đặc thần khí, ma khí Từ Nguyên nghi ngờ thằng nhóc kia còn dùng ẩn thân thuật trốn trong đó nên xông vào đập phá tìm kiếm từng tấc đất. „Ủa!“ Lão chợt nhớ ra thần nhân, thần quân cho đến thần vương đã bị ma tộc càn quét tiêu diệt sạch sẽ, sao lại còn sót tên thần quân này, hẳn là hắn có thủ đoạn, ẩn thuật thần kỳ có thể trốn tránh bảy tám năm nay. Đang còn suy nghĩ bỗng có tiếng nói ngạo nghễ nhằm vào mình:
- Từ Nguyên lão Xú Huyết, mau đem Thông thiên ma khí ra đây! Lão không thể độc chiếm dễ dàng như thế đâu.
Huyết Ma thần vương quay lại thấy ba người, thì ra Cô Lâu lão ma, người gầy gò đen đủi như bộ xương khô, đôi mắt tinh quang nhìn chằm chằm, hai bên còn có hai tên thuộc hạ. Từ Nguyên liếc mắt rồi bình tĩnh như không giả vờ hỏi:
- Thông Thiên Ma khí nào? Sao ta không thấy?
- Đừng giả vờ không biết rồi chối quanh. Rõ ràng dị tượng xảy ra, thiên lôi giáng xuống dấu chỉ này cho biết, ở đây một kiện Thông Thiên Ma khí vừa xuất thế. Mà ở đây chỉ có mình lão, Thông Thiên Ma khí không có, vậy không ở trong tay lão còn ở đâu.
- Ta chẳng thấy cái gì Thông Thiên Ma khí như lão nói cả.
- Ai thèm tin lão..
Nói đến đây nhe răng cười nham nhở mấy tiếng lại nói tiếp:
- Trừ khi lão cho ta lục xoát khám xét.
- Cô Lâu Thạch Trung Thiên, đừng có khinh ngườì quá đáng. Ai sợ ngươi chứ ta thì không, đừng tưởng có ba người đã tự cho là áp đảo được ta.
- Đấy! Ta vừa đề xuất yêu cầu lão đã quýnh lên, phản ứng dồn dập, rõ là có tật giật mình. Thôi đem kiện thông thiên ma khí ra cho ta thưởng thức một chút là được, bảo đảm không cướp giật bảo bối của lão.
- Thưởng thức con mẹ mày, đem con mẹ mày cho thiên hạ thưởng thức.
- Lão dám chửi mẹ tao, thằng này rượu mời không uống, cỗ mời không xơi. Lên giết lão cho ta.
Hai thuộc hạ hô lên đáp ứng, chia ra hai bên trái phải xông vào tấn công, mỗi tên khống chế hai cỗ đầu lâu. Bốn cỗ đầu lâu, mắt phát lục quang, khí thế mãnh liệt quỷ dị, hàn phong rít gào xen lẫn tiếng hét, tiếng thú gầm lảng vảng gần kề, không gian đang nên thơ những sương mù lập tức đại biến trở thành âm u chẳng khác địa ngục... Cô Lâu Thạch Trung Thiên đứng sau hai tay cắp sau mông đít, thong dong gật gù thưởng thức. Hai thằng thuộc hạ Thạch Nhất và Thạch Tam, cảnh giới thần quân đỉnh cấp lâu năm, chỉ kém một bước nhỏ sẽ tiến thần ma vương nhưng vẫn không sao tiến giai được nên không ngại chiến đấu với thần ma vương cầu đột phá tiến cảnh.
Bốn cỗ đầu lâu lâu phóng đại cho đến khi bắn đến gần liền tách phân thành tám, rồi chia đôi ra thượng hạ xoay tròn quanh đối thủ, nhịp nhàng đập nện Từ Nguyên.
Từ Nguyên có vẻ rất kỵ đầu lâu không dám để chúng chạm vào người tay liền bất ấn quyết, miệng niệm ma chú, chung quanh lão lập tức được một kiện Ma Thẫn đỏ thẫm che chở kín toàn thân.
- Ầm!
- Ầm!
Bốn cỗ đầu lâu đồng thởi hung hăng nện vào Huyết Ma Thuẫn khiến, lực phản chấn đánh bay bố cỗ đầu lâu, lại đến bên dưới bốn cỗ đầu lâu nện vào.
Cứ vậy liên hoàn bên công chủ động nện bên thủ dùng thuận che cản. Từ Nguyên thấy nếu cứ kéo dài như vậy sẽ không xong, lúc trước dự định để dành mấy ngón thần thông độc hại để đối phó tên đầu xỏ Cô Lâu Thạch Trung Thiên, không ngờ hai tên thuộc hạ cũng khó chơi như vậy, sức phản chấn không làm họ tiêu hao chút nào.
Từ Nguyên khởi động thần niệm, cự bàn tay huyết bất chợt xuất hiện chộp cỗ đầu lâu bóp nát, bốn cỗ bị hủy bốn cỗ kia bỏ chạy rút lui trở về..Cự Huyết Thủ sao có thể buông tha, như bóng theo hình đánh trên thân một tên hộ thuộc hạ, nhanh như tia chớp.
- Phanh!
- Phanh!
Minh đến ngay lúc hai tên thuộc hạ lần lượt bị cự huyết thủ đánh chết, chàng kinh hãi vận tốc đánh củ cự huyết thủ. Chàng không khỏi cảm thấy nổi da gà rùng mình, may mắn mình phát hiện ra tốc độ chân chính của Cự Huyết Thủ, nếu cứ dựa vào thị giác để đo lường thì chết lầm. Lần này lão dùng quyền, thay cho trảo. Minh thầm nhủ thì ra Cự Thủ có thể dùng đủ dạng, chưởng, trảo, quyền chứ không nhất định là chỉ cự chưởng che trời ấn xuống.
Huyết thần ma vương Từ Nguyên giết xong hai tên thủ hạ của Cô Lâu Thạch Trung Thiên cười nói:
- Thứ ruồi muỗi này cũng đòi làm phiền. Đến lượt lão già xương khô ngươi, kẻ muốn giết ta ắt phải chết!
- Hừ! Nhiều lời rỗng tuếch.
- Phịch!
Một cái đầu lâu bắn ra nhằm mặt Từ Nguyên đập, Từ Nguyên nhanh mắt đề phòng huyết cự thủ gạt ra, thì một bạch cốt trảo chộp vào