Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 407 Tiên Thú bí cảnh
Tiểu Hương cảm thấy Tĩnh Minh bị hạ nhục, hắn không nổi giận cũng chẳng bào chữa cứ xem như gió nhẹ thổi qua đồng cỏ tươi, nét mặt thanh thản như chẳng phải chuyện của hắn. Nàng lấy làm kỳ hỏi:
- Tĩnh Minh sư đệ, người ta khinh sư đệ không tức giận à?
- Giận làm gì tức giận có hại cho sức khoẻ, hại cho tâm cảnh.
- Đệ cũng phải phản kích vài câu chứ, sao im lặng như vậy.
- Họ có miệng thì nói, khinh người, chê bai, lăng nhục thì đã sao có ngày bị người khác trả lại.
Trong nhóm cuối cùng hai nam đệ tử khác cũng rời đi kiếm nhóm khác, còn lại một nam đệ tử và Tĩnh Minh Tiểu Hương và một nữ tử khác.
Tiểu Hương coi như không có chuyện gì xảy ra nói:
- Chúng ta chỉ còn bốn người, vậy nên kiếm thêm một đồng bọn.
Ba người còn lại nghe vậy gật đầu đồng ý, thần thức quét tìm thấy một nữ đệ tử hắc y, mặt đã xấu ánh mắt lạnh lùng đứng cô độc một mình, khí tức của nàng cho biết hoàng tiên hậu kỳ cấp bảy. Tĩnh Minh thầm nhủ „cô này sát khí đầy người, tính cách lạnh lùng“ không ai muốn cùng nàng tụ nhóm. Tiểu Hồng thấy hắc y nữ đệ tử cũng giật mình nói:
- Thì ra Hắc Xú tiên nữ Lãnh Thủy Tiên!
- Bên kia còn một tên ngốc lắm chuyện nữa. Mọi ngooừi gọi hắn Ngu Nhạc, chẳng lẽ họ Ngu tên Nhạc?
Tiểu Hồng không hỏi ai đã hô:
- Ngu Nhạc, Hắc Xú Lãnh Thuỷ Tiên qua bên này.
Mọi người nghe nàng gọi hai nhân vật khó chơi một lúc gia nhập nhóm đều giật mình. Một tên lắm mồm mép, nói chuyện vô kỵ nhạt nhẽo khiến ai nghe cũng phát ngán, lại bám dai như đỉa chuyên gây phiền hà cho đồng bọn, có điều thủ đoạn đánh chém lì lợm, liều mạng chẳng thua ai. Còn nàng kia khó cận kề, lạnh lùng ít nói, đương nhiên không ra tay thì thôi, ra tay tàn nhẫn, đổ máu. Nghe nói sát khí kia là từ phi kiếm của nàng, đã uống không biết bao nhiêu rồi.
Ngu Nhạc vừa đến tụ nhóm thấy Hắc Xú Lãnh Thủy Tiên đến đã nhanh miệng hỏi:
- Tiểu muội xinh đẹp lạnh lẽo này không biết xưng hô ra sao?
Lãnh Thủy Tiên không trợn mắt nhìn hắn không trả lời.
- À quyên, vừa rồi nghe Lãnh Thủy Tiên, hẳn là Thủy Tiên sư muội...
Thấy Lãnh Thủy Tiên vẫn không nói gì, hắn lại chạy đến chỗ Tĩnh Minh nói:
- Còn đây hẳn là thứ rác rưởi Tĩnh Minh tiểu đệ.
- Gọi ta Tĩnh Minh sư huynh đúng rồi, còn danh xưng rác rưởi Ngu Nhạc tiểu đệ dành cho mày.
- Như vậy sao được, ai đồ bỏ chưa biết hay là chúng ta đánh một trận, thắng làm anh, thoa làm đồ bỏ tiểu đệ.
Mọi người ngẩn ra, Tĩnh Minh ai khinh rẻ cũng không đối đáp lại đối đáp với tên Ma Phiền Ngu Nhạc này, hay người muốn đấu cuộc khiến mọi người chú ý.
Tiểu Hương buồn bực cản:
- Sắp lên đường rồi còn đánh trận gì!
- Không đâu, Tiểu Hồng sư tỷ, chỉ đánh ba cái là xong. Đây ta vẽ vòng này ai bị đánh bức ra khỏi vòng là thua.
Nói xong hắn đã vẽ xong vòng tròn đứng trong đó gọi Tĩnh Minh vào.
Tĩnh Minh thong thả vừa bước vào trong đã cảm thấy khí thế từ người đối phương áp đến, chàng vội theo cổ loa quyết vận khí niệm ý khởi, một luồng khí vô hình xoay quanh toàn thân đem áp khí giảm xuống bảy phần, chân vẫn an nhàn bưóc vào. Ngu Nhạc ma le, chẳng ngu ngư tên chút nào trái lại khôn khéo vừa vẽ vòng xong liền đứng giữa vòng chiếm vị trí thượng phong. Hắn thấy Tĩnh Minh bước vào áp khí của mình lập tức bị phá giải, cảm giác như muối bỏ vào bể. Bỗng một luồng áp lực từ người đối phương dồn đến, hắn thấy đối phương bước đến, áp lực tăng lên theo mỗi bước khiến hắn cảm giác người nhẹ hổng muốn bay ngược ra ngoài. Ngu Nhạc vận tồn lực hét một tiếng, đồng thời xuống một thế Thiên Cân Trụy, hai chân ấn xuống mặt đất, lún xuống ba tấc.
Tĩnh Minh bước còn cách đối phương hơn một thước liền dừng lại, sửa tay chân bày ra một thủ thế quái dị, mọi người nhìn vào tưởng như vô tác dụng, chẳng dè Ngu Nhạc liền cảm thấy bước chân đối phương trầm ổn tựa Hồng Hoang núi thần, không thể đẩy lui đồng thời cổ họng, đan điền và hạ bộ bị đe dọa, chẳng khác gì bị người lấy mũi đao nhứ đâm vào. Hắn nhìn trừng vào Tĩnh Minh vẩn đứng yên bất động, ánh mắt hững hờ không một tia sát ý khiến hắn không dám tin.
Tĩnh Minh sau khi đại hội được ba đưa cho một số thuật, trong đó có một vài thương thế, chàng thấy mình không có thương nên lúc đầu không tập thử, sau đó một lần tranh đấu vô tình bày ra thủ thế liền thu được kết quả, đối phương bị đe dọa tuỳ theo niệm lực của mình, niệm ý tập trung đánh vào nơi nào, nơi ấy bị đe dọa và một sức mạnh vô hình đâm chọc tới.
Hôm nay thần thức của mình tăng vọt gấp hai mươi lần, niệm lực và tinh thần lực hẳn cũng tăng gấp hai mươi lần, như vậy chờ xem thằng này chịu đựng được mấy thành.
Tĩnh Minh thấy Ngu Nhạc bắt đầu bị lung lạc, chàng bất chợt tăng lên một thành niệm lực là hai thành. Ngu Nhạc hét lên một tiếng rút chân lộn ngược mấy vòng lăn ra ngoài vòng, mặt tái xanh:
- Ma thuật, thật là quỷ dị...
Tay hắn hết sờ cổ họng, xoa bụng lại sờ hạ bộ, xem có tổn thương gì không.
- Mày thua rồi, đã bảo rồi Rác Rưởi tiểu đệ Ngu Nhạc.
Mọi người sững sờ kinh hô, Tĩnh Minh cấp hai đánh bại cấp bốn Ngu Nhạc, tuy rằng đấu lực nhưng khí lực chênh lệch cấp bốn bình thường cấp hai không sao so được.
Nhóm Hoa Anh-Đài xôn xao bàn tán, Dư Bảo Bình bây giờ mới nhận ra nói:
- Thằng này mới mấy ngày không gặp cảnh giới đã thăng lên cấp hai.
Hoành Kỳ trầm ngâm lạnh lùng:
- Cấp hai đã là gì, lần này chúng ta nên diệt trừ đi, đừng chờ hắn thăng cấp nữa, nếu không có ngày chúng ta phải hối hận.
Hoa Anh-Đài cảm nhận khí tức quen thuộc, nàng giật mình