Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 418 Khiết-Tâm mạnh tay lau quỷ ấn
Minh nghe người hô hừ một tiếng, thần thức phóng lên nhận ra trên bầu trời phía xa hai người già một vận đạo bào tóc búi ngược một vận áo gấm tóc dài, râu quai nón ngự hành bay lại.
- Hai vị là ai, lấy tư cách nào xin tôi hạ thủ lưu tình?
- Bần đạo là Ngọc Dương, cùng đạo hữu Trung Hào cư sĩ, đối với chủ nhân hai tên này có chút quen biết nên đường đột mở lời xin tha cho chúng.
- Hai thằng này trụ ác dám ra tay với thân thân của tôi, chủ nhân của chúng là ai?
Ngọc Dương lão đạo nghe đối phương hỏi vậy, tưởng hắn sẽ coi trọng đại danh của người quen mình, nếu vậy ba tên kia may ra cứu được nên nói:
- Chính là Tiêu Dao Xuân Trường lão tiên.
- Xuân Trường lão tiên bằng của hai vị chẳng có gì tốt lành, sai khiến quỷ nô. Các vị lại là bạn của lão, vậy cả bè một lứa. Mau chịu trói đi!
Không gian lĩnh vực, Lôi điện lĩnh vực thu lại, hai đạo quang mang rực rỡ loé chớp mọi người đều nhìn thấy, bọn Chính Lộ năm đứa không bị ảnh hưởng mảy may, chỉ thấy hai huồng ánh sáng như đèn pha góc mở nhỏ bình thường, hai lão giả một đạo một cư sĩ như hai ngôi sao rơi xuống trước mặt mọi người nằm bất động, ba tên kia bị bắt trước trái lại có thể giẫy dụa, nhưng không thể thoát ra dường như còn bị một lực lượng khác trói buộc.
Nguyên lai ba người họ bị Minh không những dùng lĩnh vực không gian chế trụ còn bị chàng bố khốn trận giam hãm. Lần trước dùng lĩnh vực Minh đã rút kinh nghiệm, mỗi khi dùng rất hao tổn thần thức không thể dùng cả lĩnh vực một lúc nên nghĩ ra phương thức dtạm ùng trận pháp bổ sung thiếu sót để giải quyết.
Minh giương trảo cách không chộp khẽ, tên Schilo lập tức bị nhấc ra khỏi khốn trận. Schilo tỏ ra bình tĩnh đe dọa:
- Mau thả ta ra, nếu không các ngươi muốn hối hận cũng không kịp.
- Lời của mày không hù được tao, trái lại diệt trừ mày sẽ giúp ích cho rất nhiều người.
Chàng nói xong rồi truyền âm cho con gái út:
- Con vào trữ thú nhẫn của anh hai con, thánh anh xuất khiếp nhập thể cô Anh Thư dùng bạch hỏa của con đem ấn ký của hắn thiêu trừ. Con đem Công Hiếu nói nó ở bên hỗ trợ.
Khiết-Tâm và Công Hiếu vừa đi, Schilo cất giọng cười khặc khặc khả ố, lúc đầu không cảm thấy gì nhưng sau đó sóng âm sắc như đao kiếm đâm chép xoáy vào trong óc.
Minh khẽ hừ một tiếng phá tan âm sóng công kích.
- Ngươi tự lượng sức mình xem, nguyên thần chống nổi một trăm triệu linh hồn lực không?
- Thì ra đã hãm hại một triệu người, lộ ra bộ mặt quỷ ra rồi nhé!
Đang khi nói chuyện, đôi tay mười ngón dài thon trắng hếu quỷ trảo cưỡi trong gió lạnh thổi cuốn áo ào, nổi lên hơi khí quyển lạnh thấu xương. Thân hình đen dật dờ như gió hòa làm một, hướng Thanh Minh nhào tới.
Quỷ trảo đảo qua lật lại mang theo mảnh ánh sáng lân tinh trong bóng âm u, khó chịu áp bức trải rộng như chiếu cói giường lớn quanh bốn phía thân thể Minh cuộn lại, không ngớt cắn xé ăn mòn thân thể của chàng.
Minh tò mò to gan để cho hắn nhéo cắn ăn mòn vài chục giây, thân hình trụ cứng vận Cổ Loa quyết cuốn cả quỷ thể lẫn trảo ảnh của đối phương vào ba mươi sáu vòng xoắn Cổ Loa cơn lốc.
Âm thanh cười khả ố đắc ý của Schilo bỗng chuyển thành đứt quãng, cuồng phong âm lãnh bị cuốn vào Cổ Loa cơn lốc tiếng rít cũng bị tắt ngấm.
Khiết-Tâm cùng Công hiếu nghe lời ba vào trữ thú nhẫn của Chính Lộ kiếm cô Anh Thư, Khiết-Tâm ngồi xuống, thánh anh đột ngột xuất khiếu bay bay thẳng vào đôi mắt cô Anh Thư, nội soi hết thảy, tìm kiếm dấu vết. Cô Anh Thư không phải là người tu luyện khí nên thức hải chưa thành, nên nàng soi từ đỉnh đầu, não bộ, ngũ tạng lục phủ đn điền, đến bàn chân..nàng không thấy dấu vết gì lạ nên hơi sốt ruột.. Nàng trở lại não bộ canh giữ thiên đình, mi tâm và đôi mắt.
Bỗng bên ngoài một âm sóng chấn động vào tận thân thể cô Anh Thư, linh hồn giật mình phá thân bay ra, Khiết-Tâm thánh ánh nhanh như chớp khống chế trói buộc không cho cô chạy ra khỏi thân thể ...
- Mau buông cô ra! Chủ nhân của cô triệu hoán...
- Phải rồi mau buông ra, cô này là của ta...
Một khí tức quỷ nguyên thần quen thuộc lộ ra, Khiết-Tâm nhận ra đối phương tuy nói nhưng có vẻ sợ mình, không hung hăng giống lúc trước tranh đấu nơi bờ ao, trong lòng mừng thấm nàng vội bộc phát toàn bộ quang lực bao bọc cô Anh Thư linh hồn, cả quỷ ảnh nguyên thần cũng bao bọc nhốt trong đó, ngón tay phát chỉ nhỏ như năm sợi tơ trảo lấy.
Nàng học Hư Vô chỉ cùa mẹ, luyện đến tầng ba. Khi luyện ra bạch hỏa nên bỏ ngang luyện Xuyên Nguyệt Chỉ của ba cũng tiến đến tầng ba, Xuyên Nguyệt chỉ luyện ở tầng thấp khi công kích sức tàn phá mãnh liệt hơn cả Hư vô chỉ tầng thấp, vì Xuyên Nguyệt chỉ dựa theo hỏa lực của người thi triển.
Xuyên Nguyệt chỉ của thánh anh phát ra phá tan quỷ nguyên thần ảnh, đuổi theo tận nơi, quả nhiên là một dấu ấn hình chữ thập vẽ ngược. Thánh Anh vội dùng chỉ lực cẩn thận lau muời lần, mỗi lần lau là một lần dùng quang lực xoa dịu.
Cô Anh Thư gào thét thân thể quằn quại chịu được ba lần liền bất tỉnh.. Thánh Anh lau xong mười lần thấy không còn một dấu đen nào mới thôi. Khi nhìn lại nơi đó để lại dấu vết lau xoá sâu hoắm nhìn rất đáng sợ, linh hồn dù dấu ấn được xoá cũng vẫn đen tối đục ngầu. Khiết-Tâm dùng hết nghị lực ý chí của mình mới hoàn thành, mỗi lần nghe tiếng gào thét và cảm thấy nỗi quằn quại nàng nhịn không nổi, cũng đau tận