Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 433 So đấu nguyên thần
Minh đem chuyện ba tình trạng hiện tại trình bày cho Mai-Nhị. Nàng lẳng lặng lắng nghe không nói gì.
Cuối cùng Minh mới thong thả nêu ý định của mình, trước chữa trị bệnh hoạn, phục hồi sinh lực, làm lại cuộc đời. Nhưng nếu làm như vậy cũng trở nên vô nghĩa nếu không có chỗ dựa tinh thần vững chắc cuối cùng cũng uổng công mà thôi. Minh nói đến đây mới hỏi:
- Ba đã rất hối hận về chuyện bỏ mẹ con chúng ta khi xưa, nên với tình trạng hiện nay con đề nghị ba mẹ làm đám cưới lại.
- Cái gì!!! Chuyện này sao được, ba con còn trách nhiệm gia đình bên hoa kỳ mà.
Mai-Nhị nghe con trai đề nghị trống ngực đáng thình thịch, nàng bị Thanh-Nhàn bỏ rơi mấy chục năm không còn hy vọng gì nên từ lâu đã xem như người này không liên quan gì đến mình. Sau khi con trai trưởng thành lại ít khi về thăm nàng, khiến nàng dồn tất cả tâm tư, tình cảm trên bọn trẻ mồ coi, khốn cực khổ sở. Bọn trẻ mồ côi được nuôi lớn, thoát ly, đứa lập gia đình đứa có việc làm đủ khả năng tự lập trong số đã trưởng thành mười đứa không một đứa biết ơn trở lại thăm nàng. Mai-Nhị năm nay đã là bà nội, cháu ruột đứa nào cũng tập trung vào tu luyện, không đứa nào tình nguyện ở chung với nàng khiến nàng mấy năm nay có chút cảm giác cô đơn, mặc dù công việc nuôi trẻ bề bộn không còn thời gian cô độc.
Mai-Nhị vẻ bên ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng như sóng ngầm muốn bộc phát. Từ khi Thanh Nhàn bỏ nàng, không biết bao nhiêu thanh niên, trung niên theo đuổi cho đến nay đều bị nàng từ chối, và nay hiện tại cũng có vài người theo đuổi. Nàng khinh thường mấy người này, người giầu có, có địa vị đã có người đã có gia đình còn đòi dây dưa tình cảm, đương ngên bị cự tuyệt, dù người này hảo tâm quyên góp cho trẻ mồ côi. Người khác vợ chết muốn chắpp nối nàng cũng cự tuyệt nghĩ, mình không cần hầu hạ con người ta, thà để thời gian lập công làm việc nuôi trẻ mồ côi còn hơn.
Hôm nay con mình đề nghị nối lại tình xưa với Thanh-Nhàn, tim nàng lâu nay chai lỳ trước tình cảm nam nữ, nay bắt đầu sống dậy. Điều này không thoát khỏi cảm giác và thần thức của Minh, chàng thấy phản ứng của mẹ biết ngay việc tốt này có thể thành công..
- Không còn trách nhiệm gì, ba và dì Phượng đã ly dị, dì đã có đối tượng khác, còn ba bị tình trạng như bị bỏ rơi cô độc, mất hết ý chí, niềm vui cuộc sống, chẳng khác gì chờ chết trong tuyệt vọng. Người có thể giúp đỡ ba được là mẹ, mẹ mới là bạn đường ban đầu của ba và cũng đã làm giấy hôn thú. Bây giờ chỉ cần đi bước kế tiếp tổ chức hôn lễ hợp thức hóa trước mặt người đời.
- Chuyện này để mẹ suy nghị kỹ mới quyết định sau..
- Vâng! Nhưng con cứ bắt đầu chữa trị và phục hồi sinh lực cho ba trước.
- Tùy con.
Minh chữa trị phục hồi cho lão ba, khiến Thanh-Nhàn bắt đầu vào tuổi sáu mươi đang uể oải, bệnh tim mạch, tiểu đường biến mất, lập tức trẻ ra hơn mười tuổi, trông như một trung niên trên bốn mươi.
Về phần Mai-Nhị năm xưa sau khi uống một ly rượu của thanh linh hầu chế luyện, tuy tuổi đã năm mươi hai nhưng vẫn khoẻ mạnh giữ được nét trẻ trung của tuổi ba mươi sáu. Chẳng như vậy sao mấy ông giầu có địa vị kia không chết mệt. Ngoài ra nàng vẫn kiên trì luyện võ mỗi buổi sáng, tuy luyện ít giờ, xem như thể dục buổi sáng nhưng cũng đủ sức tự vệ đánh bại võ sư một cách dễ dàng.
Minh tự lo làm giấy tờ thủ tục cho ba mẹ, phục hồi giấy hôn thú năm xưa. Giấy cư trú, nhập hộ tịch lo xong. Đúng như dự đoán, Mai-Nhị đòi hỏi Thanh-Nhàn học và vào đạo để làm lễ cưới theo đạo Thiên Chúa. Minh muốn giải quyết nhanh nên truyền tất cả kiến thức đạo mình có cho lão ba, khiến lão ba không cần tự học, lập tức có thể dự khảo hạch.
Tiệc cưới được tổ chức ngay tại Buôn Ma Thuột, tất cả con cháu ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới về đó dự lễ vài tiệc cưới. Minh đã mở thông đạo Hồng Mông Linh Châu giới đến phòng mình để mọi người dễ dàng đi lại.
Ba mẹ làm hòa, chính thức nên vợ chồng khiến năm người thiện nguyện viên hiện đang ủng hộ quyên góp đều đặn cho nhà cô nhi bất mãn cắt đứt nguồn quyên góp. Minh nghe Mai-Nhị nói khẽ hừ một tiếng nói:
- E rằng trước nay họ chỉ vì lấy lòng mẹ chứ không phải vì thiện ý từ lòng nhân tự nguyện quyên góp. Kiểu quyên góp như thế không có cũng được.
- Dù gì họ cũng đã giúp của nuôi bọn trẻ.
- Thôi không trách, để mặc họ không có sự hổ trợ của họ cũng không sao. Ba mẹ thiếu thốn gì cứ vào Hồng Mông Linh Châu giới lấy về dùng, hay cũng có thể đem bọn trẻ vào Hồng Mông Linh Châu giới sinh sống luôn trong đó cũng được. Bây giờ có thêm ba đóng góp công sức giúp mẹ cũng đủ gánh bớt cực khổ.
Xong việc của ba mẹ, mọi người về Hồng Mông Linh Châu giới xum họp gia đình. Hồng-Linh, Thùy-Nhung và các nàng khác hợp nhau tổ chức, không chỉ ăn uống còn có giải trí vui chơi, còn đem bảy tám đội múa, ca hát nhạc kịch, trò chơi... biểu diễn. Người giúp vui từ tầng dưới được huấn luyện kỹ càng đem lên tầng trên làm việc..
Minh đem Thi Luyện Tháp cho Hồng-Linh, hai trăm ngọc bội chỉ nàng cách sử dụng, chàng giao nàng toàn quyền trông coi Hồng Mông Linh Châu giới, cả Lôi Thú, Thần Quy thú cũng giao rồi bế quan tu luyện ba ngày. Lần này nhân khi mọi người an toàn ở đây, chàng thu lại tất cả nguyên thần dung hợp làm một rồi bắt đầu tu luyện Tinh Nguyên Thần Giám quyết chiếm được của Kim Chất Vinh, chuyên đề thăng nguyên thần, bổ tinh thần.
Nguyên Thần Thánh Anh của chàng vốn đã cường mãnh, ngạo thị thiên hạ vượt qua đồng cấp, ngay khi tu vi chưa có Thần Tướng đã vượt qua Thần Tướng đứng ngang hàng với Thần Vương. Sau mấy lần chiến đấu dùng lãnh vực với Thần Ma Vương và nhất là sau khi bị mảnh nguyên thần Thần Tôn của Ô Vân kiếm Tôn Vũ cất giấu công kích chàng càng khẳng định chắc chắn, nguyên thần lực lượng của mình vượt qua Thần Vương đôi chút và so với Thần Tôn kém như vực sâu với trời.
Với nguyên thần dung hợp lại có thể không còn lo sợ tia ngyên thần của Thần tôn nhưng làm như vậy người thân