Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 439 Phản kích ma tộc đánh lén
Trong một toà lầu bí mật Bất Bại đại ma thần vương nghe thuộc hạ tin báo về, Lê thái tổ nguyên thần bị cướp mất, sau đó tin nguyên phân thần của tên Kim Hành Cưu bị tên Hàn Tinh phát hiện bắt được liền biết kế hoạch thu thập Lê gia sắp bị thất bại nên giận dữ tay vỗ nát chiếc bàn đang ngồi tụ họp rồi ra lệnh:
- Tứ đại Thần ma tướng! Các ngươi đem người đi giải quyết tên Hàn Tinh cho ta, bắt sống hay giết cũng được.
Hai người vừa đi đến một tửu lâu, Huỳnh Nghị liền hỏi:
- Liệu bọn họ sẽ hành động thiếu sót chăng? Nếu để tên bị Cửu Đầu Thần Trùng tham gia hôi nghị, thì chẳng khác nào để cho tên Cổ Mộ ma tu chủ nhân Cửu Đầu Thần Trùng cùng tham dự, mọi tin tức sẽ tự động dâng lên cho hắn.
Hàn Tinh nghe vậy dùng một tia thần thức quả nhiên thấy Lê gia khinh thường lời của Huỳnh Nghị quên mất chuyện quan trọng kia nên vội truyền âm:
- Chị Trân Trân sao lại bất cẩn như thế, để cho lão Bình Hành tham gia có khác nào cho chủ nhân Cửu Đầu Thần Trùng cùng tham gia.
Trân Trân nghe truyền âm lưng tốt mồ hôi lạnh, tay vỗ trán liên tục tự trách mình chóng quên. Nàng tự trách một hồi mới thốt:
- Bình Hành! Ngươi theo ta.
- Chuyện gì?
- Lão không thể tiếp tục ở đây, chức vụ gia trưởng tạm thời nhường người khác phụ trách.
Nàng đem Bình Hành phong ấn trong một phòng đặc biệt, rồi tổ chức chọn bầu một gia trưởng mới. Lê Bình Hành làm gia trưởng gần mười năm, gia tộc phát triển không đạt được mục tiêu tiêu đã định, còn sử dụng quyền gia trưởng làm nhiều chuyện trục tư lợi mang lại tổn thất cho gia tộc. Vấn đề an toàn nếu không có nàng liên tiếp phải nhúng tay vào nhiều vụ lặt vặt thì Lê gia đã lâm nguy tứ bề thọ địch, vô phương chống đở. Thần Vương bình thường ẩn tu ngồi sau thủ hộ gia tộc, chỉ khi nào tối nguy hiểm mới phải ra tay, còn bình thường để thời gian tu luyện. Trân Trân trái lại bị tục sự quấy nhiễu vì lý do gia trưởng và những người nắm quyền trong gia tộc quá ỷ lại vào nàng.
Trân Trân trỡ lại phòng tuyên bố:
- Lê Bình Hành gia trưởng vì thương thế nên không thể tiếp tục gia sự, địa vị gia trưởng tạm thời trống, trong khi chờ đợi bầu chọn một vị có tài đức lên thay, ta tạm thời giữ trọng trách này. Việc trước tiên hiện tại cần phải giải quyết, phải chiếm lại quyền làm chủ, hiện đang bị ma tu đội lốt Lê gia tộc nhân nắm giữ. Cứ lấy chuyện Lê Chúc suy đoán, chưa hẳn tất cả người Lê gia là phản tộc mà là bị khống chế. Nếu không bị trùng độc cũng bị Ma tộc gieo ma mầm mống vào thức hải. Nên lần phản công này, trước tiên tốt nhất là bắt sống, khống chế nguyên thần, cực chẳng đã mới đánh giết, nên biết chết một người trong gia tộc là một thiệt hại lớn, chưa kể cho gia đình nạn nhân phải gánh chịu mất mát sau đó. Nên cấm ngặt không ai được vì hận thù riêng tư thừa dịp này tru diệt người trong tộc.
- Vậy bâo giờ chúng ta mới khởi sự?
- Càng sớm càng tốt. Ta định ngay đêm nay. Các vị ba mươi bốn người ở đây là hạch tâm Lê tộc chúng ta, đêm nay phụ trách hai người một đội, đội trưởng, đội phó tất cả mười bảy đội. Mỗi đội sau đây nhận bốn chục người, bắt đầu đi cứu gia tộc, chiếm lại quyền sở hữu.
Trân Trân phân phó nhiệm vụ chia thành nhiều khu vực mỗi đội phải hoàn thành, dặn bảo những bước kế tiếp, cách xử lý trong mỗi trường hợp gặp phải xong đâu đấy, thời giờ cũng đã vào giờ tý... Nàng liên lạc với Hàn Tinh để chàng giao người Lê gia tộc còn trong hắc ngục tháp ra.
- Chị Trân việc ở đây xem như ổn định, em bây giờ đi Đại Hải chiến trưòng giải cứu Lê thái tổ..
- Cái gì, hôm trước nguyên thần lão tổ bị một tên thần ma vương giam giữ, chẳng lẽ...
- Hắn bị em chộp, nếu không việc cứu Lê gia chẳng lẽ lại thất bại vì con bài chủ bị nắm hay sao?
Trân Trân truyền âm cho chàng:
- Khoan đã, chúng ta nên hỏi thái tổ một số chuyện quan trọng đã.
Hai người vội kiếm phòng kín đáo, chàng đưa nguyên thần lão thái tổ ra nói chuyện mới chính xác, mấy ngày trước lão tổ nguyên thần xuất khiếu không may bị ma tộc thần vương bắt được, sưu hồn tra ra lai lịch nên lợi dụng nguynê thần khống chế Lê gia tộc.
Nguyên thần biết Hàn Tinh muốn đến Đại Hải chiến trường tìm lão liền vui mừng vẽ đường chỉ lối, đem la bàn ra chấm tọa độ.
Lê thái tổ cùng với nhóm hơn mười thần vương khác bị khốn trong một cổ thần trận không sao ra được. Không ngờ nguyên thần xuất khiếu chạm phải một tên ma tộc bị hắn đem ra khỏi đó.
Trước khi đi chàng dặn Huỳng Nghị:
- Huỳnh Nghị, lão tạm ở đây hỗ trợ nữ thần vương nếu có thần ma vương xuất hiện, lão phụ trách giải quyết.
- Vậy đi sớm về sớm. Cẩn thận và đừng quá liều mạng...
Hàn Tinh gật đầu định đi bỗng mùi hương quen thuộc bay vào mũi rồi giọng ôn nhu lọt vào tai:
- Cháu cũng muốn đi...Bà dì.
Ba người nhìn lại thì ra Mỵ-Lan, lần trước trong kế hoạch Trân Trân đã chuẩn bị cho nàng đi theo Hàn Tinh nhưng hiện nay gia vụ bề bộn. Lại không biết Hàn Tinh có vui lòng để nàng đi theo không, nàng tuy cũng có tu vi thầntướng hậu kỳ nhưng thực lực so với Hàn Tinh kém xa...Ba người nhìn vào Hàn Tinh chờ chàng quyết định.
Hàn Tinh không phải cảm thấy tình cảm của Mỵ-Lan dành cho mình, nhưng trong lòng chàng đã có sáu mỹ nhân, con cũng đã trưởng thành nên không muốn thu thêm thê thiếp để Hồng-Linh các nàng khỏi buồn lòng. Khốn nỗi chị Trân Trân dường như muốn tác hợp hai người nên tìm cơ hội cho Mỵ-Lan gần mình...
Còn Mỵ-Lan lúc đầu chỉ vì lợi ích của gia tộc, nghe lời bà dì Trân Trân kề cận Hàn Tinh đến thăm dò