Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 442 Chưa hoàn hảo Quang Minh lãnh vực
- Cháu định hành động thế nào với hoàn cảnh trước mắt?
- Bọn Yêu nhân và các thế lực tông phái, học viện tuy đầy lòng tham lam, cao ngạo nhưng dầu sao cũng là cường giả trưởng thành trong thế giới này nên cháu giúp họ một tay, có thể cùng họ chung vai chiến đấu. Còn bọ ma tộc từ đâu đến dã tâm xâm lấn hoành hành khắp nơi, thế lực mạnh không đo lường được. Họ mới là căn nguyên mối hiểm họa cho mọi dân tộc hiện nay nên cần phải diệt trừ.
- Thủ đoạn thần thông của Ma tộc, nhất là mấy môn lãnh vực thần thông kia cháu có nắm chắc thắng họ không?
- Họ có lãnh vực thần thông, cháu cũng có. Nơi đây nếu chỉ có lãnh vực thần thông của cấp bậc Thần Ma tướng, không phải của thần ma vương thì cháu có bảy tám phần thắng.
- Hay lắm! Có tự tin, vậy chúng ta làm một cuộc giao dịch.
Thấy Hàn Tinh ngơ ngác không nói Bạch lão bà tiếp lời:
- Chỉ cần cháu diệt sát năm tên Cổ Mộ thần ma tướng cấp đó, đội ngũ ma tộc này sẽ bại trận. Lão này sẽ có một món phần thưởng đưa tặng.
- Nếu cháu thất bại...
- Nếu thất bại thì lo kiếm đường chạy đi, đừng liều mạng chịu chết. Bất cứ khi nào diệt sát xong hết năm tên này là lúc cháu được lão trao món phần thưởng.
Hàn Tinh thần thức nhận định năm tên thần ma tướng Cổ Mộ môn, nữ tử da ngăm Lãnh U Vân đã so chiêu với Mỵ-Lan chàng đã nhận thức, một nữ tử khác tướng mạo trái ngịch, da trắng ngần ăn mặc lụa đen mỏng manh như màn, khiến bao nhiêu đường cong eo thon, núi cao, thác nghềnh nửa lộ nửa ẩn. Ánh mắt nam nhân một khi chạm vào khó lòng thoát khỏi cám dỗ dây dưa.
Quả nhiên chỉ trong chốc lát Cổ Mộ lãnh vực của nàng thi triển cuốn hút gần trăm nam thần quân đệ tử mười hai tông vào lãnh vực không gian đem giam vào Cổ Mộ của nàng.
Ba nam nhân Cổ Mộ môn còn lại, một dùng thương, thương ảnh tung hoành bao phủ một không gian bảy tám trăm thước, đi đến đâu đối phương bị cuốt hút biến mất đến đó, trận bàn ai nấy khiếp sợ tránh xa. Hai tên Cổ Mộ còn lại một dùng kiếm một dùng quạt phạm vi lãnh vực nhỏ hơn nhưng phạm vi kiếm ảnh, phiến ảnh di chuyển cực nhanh, quỹ tích khó đoán để tránh cho kịp.
Năm tên Cổ Mộ thần tướng vừa ra tay đã trở thành nổi bật, chiếm thượng phong hoàn toàn khiến cho trận địa hỗn loạn, phe yêu nhân cùng nhân loại đang ra sức chiến đấu trở thành hỗn loạn.Thần quân hoảng hốt kiếm đường chạy thoát, thần tướng cố ổn định nhưng không được.
Cửu Toàn lão đạo và các Tông môn thần tướng thủ lĩnh thấy cảnh khốn đốn của thuộc hạ đệ tử của mình trong lòng khiếp sợ, nghĩ giải pháp cứu trợ nhưng không có nên chần chừ không ai dám ra tay lỗ mãng.
- Bóng tối kia chẳng lẽ là ma khí, sao lại có thể ăn mòn nuốt chửng chúng ta một cách nhanh như thế!
Cửu Toàn lão đạo nghe rồi nhíu mày, lão chưa gặp cảnh quỷ dị như vậy. Ma khí ăn mòn nguyên khí, nguyên thần lão đã nghe và đã kinh nghiệm nhiều, đây rõ ràng không chỉ là ma khí.
- Cẩn thận! Đừng để bóng tối phủ trên thân, bóng tối này có điều quái dị, e rằng bá đạo tà ác hơn cả ma khí.
- Mau rút lui!
Hai mươi mốt thủ lãnh vội độn khí bay lui lại..
- Chạy đâu cho thoát! Chạy cũng vô dụng...
Quần hùng vừa nghe đã thấy toàn thân bị một thứ lực lượng mềm mại bó lấy ôm chặt, như hổ lang nhảy vào hố bùn sâu, côn trùng sâu bọ sa vào lưới nhện, càng giãy càng thảm hơn. Rồi trước mắt tối xầm, cảm giác như bị miệng dã thú khổng lồ bóng tối nuốt chửng, lạnh lẽo như băng.
Ngay chính lúc tuyệt vọng đó một tia sáng như lưu tinh vọt đến, như tia nắng mặt trời ấm áp xóa tan bóng tối, băng giá lập tức tan biến.. Mọi người nhìn hướng tia sáng đến liền nhận ra một mũi tên cắm sâu vào bả vai tên Ma tộc thủ lĩnh.
- Ủa bốn tên kia cũng bị trúng tên đồng dạng...
- Ai! Bắn lén chúng ta?
Năm Thần Ma Tướng Cổ Mộ môn nhịn đau, trong lúc nguy đến tính mạng phải nhịn, mũi tên xuyên thủng để lại một lỗ cháy đen trông rất dọa người nhưng không dám rên một tiếng, tập trung tinh thần thần thức truy lùng đồng thời phát hiện phía cao xa hai mươi dặm, một thân ảnh bao trùm ánh quang ngự mây, tay còn cầm cung nỏ...
Năm thần ma ánh mắt hội ý, hét lên một tiếng đồng thời ra tay, niệm ý liên thông thi triển Cổ Mộ lĩnh vực thần thông.
Bóng tối lại một lần nữa xuất hiện bao phủ một dặm chu vi, mọi người đều bị bóng tối bao phủ, ngay sau đó ánh sáng mờ vừa xuất hiện thì trước mắt bóng tối như một con hắc long khổng lồ vọt lên phá không mà đi, nhanh như mũi tên nhắm cụm mây trên cao..
Trong căn nhà nhỏ nơi thị trấn, Mỵ Lan cùng hai bà cháu thần thức theo dõi Hàn Tinh, Mỵ Lan thấy chàng lấy cung nỏ bắn ra một phát năm tên chẳng những cứu được các thủ lĩnh bọn người kia, còn đả thương năm tên ma tộc thần tướng. Lúc nàng thấy năm tên hợp công, Hàn Tinh lẫn cụm mây bị bao trùm trong bóng tối, rõ ràng bị cự hắc long nuốt chửng nàng kinh sợ run giọng hô:
- Hàn Tinh!!
Nàng vừa động đã thấy cả người bị áp lực đè xuống, khi nhìn lại thì ra Bạch lão đang bình tĩnh nhìn nàng nói:
- Chớ hoảng hốt, Hàn Tinh đâu có thể bại dễ dàng trong chiêu đầu như vậy. Năm tên kia đều bị trúng tên ma nguyên đã bị mất đi ba bốn thành cô hãy an tâm bình tĩnh xem cho kỹ...
Mỵ Lan thấy mình thất thố, tự hỏi tại sao ta lại quá lo lắng cho Hàn Tinh như vậy?
Quả nhiên lời Bạch lão vừa dứt, năm tia sáng liên châu loé lên trong bóng tối, rồi cự hắc long tan rã. Đồng thời năm ma tộc thần tướng Cổ Mộ môn cả người bật ngữa ngã xuống, thân cứng đơ như hóa thạch.
- Chuyện gì xảy ra...
Hàn Tinh lúc đầu nghi ngờ không biết quang minh lãnh vực có thể thắng được Cổ Mộ hắc ám lĩnh vực của đối phương không nên để bảo đảm dùng nỏ thần bắn trọng thương địch, sau đó mới dùng