Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 479 Hàn Tinh trong hắc ngục tháp
Khi Hàn Tinh thanh tỉnh liền cảm thấy chung quanh một màn đen tối, ma khí tràn ngập dầy đặc. Bỗng một tiếng thở dài lọt vào tai chàng dùng thần thức quét về hướng đó mới phát hiện bốn năm nhóm người, mỗi nhóm chừng trên hai chục ngưởi bị nhốt ở một đại lao, lúc này mới xem lại nơi mình ngồi là một phòng giam nhỏ đặc biệt chắc chắn.
Hàn Tinh nhận định nơi đây dường như là một ma khí không gian, sau đó nhớ lại tình cảnh trước khi bị bất tỉnh, đúng là một uy khí uy áp khủng khiếp bao trùm lấy mình rồi cuốn đi.
Rõ ràng mình bị địch nhân bắt sống mang đi nhốt vào đây, không biết mình chạm nhận vật ma đạo nào khủng bố đến thế. Đang suy nghĩ chàng lại nghe có người nói chuyện.
- Không ngờ Thiên ma tông thực lực lợi hại đến mức này, còn ẩn một cao thủ ma đế cực đỉnh sắp tấn cấp ma tôn.
- Thêm vào nạn nhân mới bị bắt tổng cộng là đúng một trăm. Theo như lời lão ma đầu, lão đã thu thập đủ nguyên liệu phẩm để tấn cầp ma tôn.
- Đáng tiếc ngục tháp này của lão ma kiên cố bất tồi, dù lãnh ngộ không gian thần thông cũng không dùng được để thoát đi. Thật là một không gian quỷ quái bí hiểm.
- Hướng Phi ngươi không nhớ bọn ma đạo có thể ngưng luyện hắc tháp trong nội thể hay sao, chúng ta e rằng đang ở trong hắc tháp trong thân thể lão ma Ninh Quang Hàn.
Mọi người nghe danh Ninh Quang Hàn không khỏi sợ hãi run lên, một nhân vật truyền kỳ ma đạo, ác danh đỉnh đỉnh mấy vạn năm qua. Không ngờ lão còn sống lại sắp tấn cấp ma tôn.
- Uông Dã! Sao ngươi biết lão là Ninh Quang Hàn?
Uông Dã không trả lởi ngay, dường như nhớ lại chuyện xưa mọi người cũng không thúc dục hắn kiên nhẫn chờ đợi. Sau một khắc Uông Dã mới lên tiếng:
- Nhớ lại năm đó trước đây gần ba mươi vạn năm. Gia tổ sư của ta cùng với mất trăm đồng đạo chạm mặt lão ma, lúc đó lão mới chỉ có ma tướng tu vi, còn ta tu vi còn kém hơn nữa, khí tức của lão đã ghi ấn vào trong lòng.
- Lần đó đã xảy chuyện gì?
- Lão cầm đầu một nhóm Thiên ma tông giết hại đồng đạo chúng ta, nên gia sư tổ mới mời đồng đạo đến giúp sức tru diệt. Lúc đó đã làm sạch sẽ nhưng không lâu sau đó mới có tin lão Ninh Quang Hàn lọt lưới không chết. Tính cho đến nay ba mươi vạn năm không biết lão đã giết hại thêm bao nhiêu đồng đạo..
Uông Dã nói xong thở dài, không biết buồn cho đồng đạo nạn nhân hay buồn cho chính mình đang nằm trong tay lão ma.
- Ninh Quang Hàn lão kia không biết hiện nay giữ chức vụ gì trong Thiên Ma Giáo?
Mọi người nghe hỏi nhìn lại mới biết là nạn nhân vừa bị bắt.
- Lão không giữ chức vụ gì cả, bọn kia gọi lão là lão tổ tông, như vậy địa vị phải là chí tôn. Đạo hữu là ai sao bị bắt đem vào đây?
- Người ta gọi tôi Hàn Tinh, vừa rồi trong lúc tôi tranh đấu với một kẻ thù cao thủ ma giáo, trong lúc vừa tạm giải quyết đối thủ bị trọng thương, nguyên lực hao mòn liền bị một lực lượng to lớn hút cuốn đi, vừa rồi tỉnh dậy nghe các vị nói chuyện mới biết mình bị giam.
Mọi người lúc này thấy Hàn Tinh tu vi bình thường thần tướng cực đỉnh, so với nhiều người trong này còn kém xa nên không chờ mong giúp ích gì. Ai nấy đồng cảm mọi người đều là nạn nhân nên không cần so sánh cấp bậc vô ích .
- Thì ra bị kẻ thù chộp mà không biết đối phương là ai. Bản lãnh của lão ma cao hơn ngươi gần hai đại cấp nên ngươi cũng không cần cảm thấy mất mặt. Ngươi xem chúng ta thần vương cực đỉnh không thiếu, it nhất có hơn mười vị, thần vương hậu kỳ ba mươi bốn vị.
- Mấy vị tiền bối tu vi cao sao không tìm cách trốn ra khỏi đây?
- Mọi người đã hợp lực thử qua mọi cách nhưng đều thất bại. Ngươi không cần thử nữa mất công thôi.
Bỗng một tiếng cười chế nhạo vang lên từ bên trên.
- Nực cười bọn tự cho là chính đạo các ngươi, bây giờ biết ma đạo lợi hại rồi chứ, một cái Hắc tháp không gian cũng không phá được nên ngay cả phòng giam cũng không ra nổi. Thần vương gì đó có không gian thần thông gì đó rốt cuộc cũng thất bại đồ bỏ. Như thế mà còn gọi là thần thông thật là buồn cười.
- Ngươi là ai, sao lại có tên ma tộc ở trong này?
- Đừng để ý đến hắn, là một tù nhân của lão ma, không biết phạm vào tội gì bị nhốt ở đây.
Hàn Tinh trước nay tự tin Hồng Mông Linh Châu giới của mình, đương nhiên không tin có loại không gian nào có thể giam được mình nên vẫn bình tĩnh tính toán.
Trước tiên phải phục hồi nguyên lực, và nguyên thần hồn lực hoàn toàn rồi tính. Vừa rồi thánh anh bị cắn trả phản phệ sau khi dùng truyền tống không gian đến lúc cực hạn. Chàng trước đó đã biết không gian trận pháp lý giải của mình có vấn đề nhưng chưa biết sai lầm ở chỗ nào, lần này bị thương nặng còn may được chữa trị kịp thời, thánh anh sau khi bị thương tự chuyển vào trái tim không gian chữa trị trong lúc Hàn Tinh ngất đi, cho đến khi được chữa khỏi, phản hồi nguyên thần lực bắt đầu phục hồi mới tỉnh lại.
Hàn Tinh không nói gì thêm cho đến khi thấy chung quanh không ai chú ý đến mình, liền vào Hồng Mông Linh Châu giới.
Không ngờ Hàn Tinh vừa biến mất bị người phát hiện hô:
- Ah! Sao có thể? Tiểu tử Hàn Tinh này không ngờ có thể phá không, thoát khỏi nơi đây!
- Cái gì, hắn đi được sao không tiện thể cứu chúng ta. Thật là nhỏ mọn, uổng công lão Uông mất hết nước miếng giải thích cho hắn, thế mà cứ đi không một lời từ giã.
Mọi người bàn tán, kẻ trách người chê, chỉ lão Uông không nói gì thầm nhủ:
- Chờ xem, may ra hắn quay trở lại.
Hướng Phi thấy