Hồng Mông Linh Bảo truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm
Tác giả: daoky
Chương 494 Bên trong phản loạn, bên ngoài cường địch
Sau khi Thạch Trấn được ông truyền âm chuẩn bị, không còn lo sợ như trước. Những người khác trong Thạch gia từ trên xuống dưới đều lo lắng sợ hãi. Lần trước tranh chấp giữa ba gia tộc đã gần hai mươi năm, Thạch gia bị thiệt hại nặng nề nhất, mất gần một ngàn người, khi đó hai gia tộc Thiết, Kim còn chưa có Thần vương.
Từ khi Thạch tổ ba đời trước là Thạch Khôn, một một trận pháp sư cũng là âm công thiên tài tấn thần vưong thất bại, biến mất tại chỗ thực lực Thạch gia bắt đầu thua thảm hơn. Bây giờ đối thủ lại có thêm mấy Thần vương thì sao Thạch gia với thực lực hiện nay có thể ngăn địch nổi.
Thạch gia trưởng tộc Thạch Hoành mới xuất quan trước đây một tháng, nghe gia tộc trình báo, lập tức ra lệnh cho người đi thỉnh cầu bạn bè thân hữu hỗ trợ và các nhà có liên hệ thông gia tính ra gần ba trăm địa chỉ. Không ngờ bị từ chối hầu hết, hai trăm chín mươi bảy chỗ quen biết kẻ thì trả lời đang bế quan tu luyện, kẻ thì vắng mặt đang vân du nơi xa không về kịp, người lại đang chuẩn bị đột phá sắp đón thiên kiếp tấn thần vương. Chỉ có một người vì dự đoán không đến kịp nên sai con của mình đến trước.
Thạch Hoành thở dài nói:
- Đến lúc túng quẩn mới biết chân tâm của họ.
Thạch Hải tò mò:
- Chỉ có Lê Đăng không sợ nguy hiểm, sai con trai đến trước. Không biết thực lực của hắn ra sao? Hy vọng không quá kém.
Mọi người nhìn về hướng Thạch Nghiêm, bố của Thạch Thanh và Minh Châu. Thạch Nghiêm thấy người bạn của mình không ngại hiểm cho con trai đến trong lòng rất được an ủi, lúc này đang nhớ lại tình cảnh mới đây của Lê Đăng. Lê gia thời gian gần đây cũng không ổn, từ ngày Lê lão tổ trở về tính nết đã khác xưa, nắm quyền toàn Lê đại gia tộc, hành động độc đoán, khiến cho nhiều người bất mãn. Nhưng dù sao lão vẫn là lão tổ nên nhiều người âm thầm chuyển ra khỏi thành tạm tránh.
Lê Đăng chính là cha của Lê Mỵ-Lan, anh em họ vai vế dưới với Trân Trân gọi là dì. Lê Đăng bội phục tư chất và tâm tính của Dì Trân Trân, ngộ tính đã cao, ý chí phấn đầu cường mãnh còn hơn nam nhân. Nhất là dám đứng ra nhận trách nhiệm bảo vệ gia tộc trong lúc Lê lão tổ mất tích. Dì Trân Trân bất mãn lão tổ nên bỏ đi nơi nào, Mỵ Lan con gái mình có diễm phúc lọt vào mắt xanh của nàng, tương lai xán lạn không sao lường được, con gái cũng theo chân Dì Trân Trân đi mất tăm hơi cho đến nay.
Lê Đăng đã truyền tin nhắn nhưng vẫn không có hồi âm, mãi hôm nay mới biết con gái sắp đón thiên kiếp tấn thần vương.
Lê Đăng được tin vừa lo sợ vừa mừng, không ngờ con gái mới đi theo dì đây vài năm tu vi tăng mạnh quá sức tưởng tượng nay đã có thể tấn thần vương. Lê Đăng vội một mình lên đường đến thăm con gái và tham dự cuộc Thiên kiếp tẩy lễ, quả nhiên gặp hai dì cháu ở sa mạc, nơi vắng lặng không một bóng người.
Nhờ sự chuẩn bị trợ giúp chu đáo của Trân Trân Mỵ Lan tuy bị thương đầy mình vượt qua thử thách, tẩy lễ tấn cảnh. Trong lúc con gái còn phục hồi, Lê Đăng nhận được tin Thạch gia đang gặp hiểm nguy nên vội trả lời ngay, đồng thời nhắn tin cho Lê Quân thay mình đến Thạch gia hỗ trợ trước.
Thạch gia rất thất vọng về việc mời trợ thủ. Gần ba trăm nhưng chỉ có một người, tính kỹ ra chỉ xem như một nửa người chịu ra tay trợ giúp.
Thạch Nghiêm nghĩ đến bạn, không biết bận việc gì nhưng dám sai con trai đến thì chắc chắn là sự thật, biết đâu lại có thể sắp xếp đến sau. Thạch Nghiêm nghe hỏi thấy mọi người nhìn mình chờ câu trả lời bèn thong thả trả lời:
- Thần tướng hậu kỳ đi. Lâu nay chúng ta không gặp nên có lẽ vậy.
- Lão Nghiêm thật tinh mắt, chọn bạn không tệ.
- May mắn mà thôi!
- Trợ thủ xem như không có bây giờ tính sao?
- Còn tính sao, mau chuẩn bị vũ trang, thạch cầm và mọi vũ khí khác, mọi người đều có bổn phận ra sức diệt địch. Cấm chỉ không ai được gây bất hòa, phải đoàn kết liều mạng vì gia tộc dám hy sinh mới mong thoát khỏi giai đoạn nguy khốn này. Nếu ai phạm lỗi sẽ không được tha, xử tử tại chỗ.
Thạch Hoành chợt hô to ra lệnh:
- Mọi trận pháp sư của gia tộc mau ra đây!
Thấy năm người trẻ tuổi đến Thạch Khôn hỏi:
- Thạch Trấn! Cháu là trận pháp sư cấp bậc cao nhất của Thạch gia, cháu nói xem tình hình trận pháp hộ gia hiện nay tình trạng ra sao, và mọi người tu luyện cấp bậc nào.
- Bẩm gia trưởng, chúng con đã nắm giữ hoàn toàn hộ trận, mỗi người lãnh một bộ phận nên có thể khống chế được toàn trận. Còn cấp bậc con trận pháp cấp bốn, Thạch Tuấn, Thạch Tài cấp ba Thạch Nam Thạch Tú cấp hai.
- Các cháu về cương vị đi, lần này phải nhờ các cháu rất nhiều. Cương vị trách nhiệm điều động trận pháp rất quan trọng. Gia tộc có qua được cửa ải này không là nhờ hộ trận.
- Xin trưởng tộc, các ông, các bác các chú yên tâm. Chúng cháu sẽ hết mình, đây là cơ hội cống hiến hy sinh cho gia tộc, chúng cháu không dám hời hợt làm ẩu.
Năm thiếu niên đi rồi, Thạch Khôn nói:
- Đáng tiếc, Thạch gia có nhiều mầm non trận đạo tốt như vậy. Nếu họ được cơ hội học hỏi nghiên cứu và chỉ bảo đúng mức, Thạch gia sau này phát triển không sợ thiếu kém.
- Nếu sư thúc tổ Thạch Khôn còn tại thì hay biết mấy.
Cùng ngày vào buổi chiều, một thanh niên tự giới nhận là Lê Quân theo lệnh của cha là Lê Đăng đến Thạch gia hỗ trợ.
Thạch Nghiêm đương nhiên phụ trách đón tiếp, giới thiệu và chỉ dẫn đứa con của bạn mình. Sau đó giao cho Thạch Minh Châu và một thanh niên đồng lứa tuổi khác sắp xếp công việc, giải thích tình trạng hiện tại.
Đêm hôm nay, Thạch Trấn theo lệnh của