Chương 70 Xa cách nhau rồi
Ba ngày nay bốn người lúc phải ăn cơm khê, lúc phải ăn cơm nhão, đồ ăn thì lúc mặn lúc nhạt khiến ai cũng dở khóc dở cười. Ngày mai khai trường rồi chiều nay Minh nhận nấu thử một bữa, chàng nghĩ không ra món lạ đành đem Laptop vào Inte kiếm một vòng chọn một món sào, hai món nướng và một món tráng miệng. Hai nàng Trâm Tuyết đi chợ về thì đã sáu giờ chiều, khi đồ sắm đủ đem vào bếp chàng đuổi hết họ ra nói:
Làm ơn chuẩn bị bàn ăn cho tươm tất, nửa tiếng phải xong. Ba ngươi không nói gì nghi ngờ chỉ mong hôm nay không phải ăn đồ sống, là tốt rồi.
- Anh Minh không cần phụ rửa rau à?
Minh cười nói:
- Đã bảo hôm nay anh phụ trách nấu thì làm từ a tới z chứ.
Minh vào bếp chuẩn bị nấu Sườn Nướng Sốt Whiskey, Lươn nướng lá lốt, Bò xào Tiêu xanh dầu giấm, tráng miệng Mango Tango Sake. Chàng rửa sạch thịt sườn, cắt cho vừa lớn, làm gia vi tẩm ngâm để đó chờ ngầm, lại làm lươn làm ruột sạch sẽ tẩm gia vị để nguyên con cuốn lá lốt bên ngoài cuống lá vào xong thì đi gọt vỏ xoài, lát thành 16 lát bỏ hột, cam thì tự ép lấy nước ,chàng cho nguyên liệu như trong toa chỉ, 2 thìa HHDDF1 hương dâu, 2 thìa súp bột ngũ cốc, 140ml nước ép cam và xoài không đường, 100g sữa chua, vài viên đá, cho vào hũ sành,dùng hết sức lắc tròn mạnh mấy chục cái bỏ ra xem thì đã thấy tất cả vật liệu tan không còn, lại còn sủi bọt lên, chàng múc một muỗng cà phê nếm thử thì thấy đã vừa miệng thì bỏ vào trong tủ lạnh.
Món bò xào chàng dùng bếp gas còn, còn hai món nướng chàng dùng một thẻ sắt dầy 500x200 cm để nằm ngang vận một thành hỏa khí nung đỏ thẻ sắt bỏ thịt nướng dùng ý niệm khống chế khiến sườn lăng không xoay tròn trên trẻ sắt, một nửa bên kia thẻ sắt thì cũng theo thể thức ấy nướng lươn nướng, 2 món nướng mười lăm phút đã xong thì chàng bắt đầu xào, bảy phút cũng xong chàng mới nấu cơm lại dùng hoả chân khí và khống chế nồi cơm lăng không bảy tám phút đã xong.
Chàng cắt lươn lá lốt thành khúc nhỏ, đĩa vừa bỏ xuống lươn tung lên ánh đao loé lên lươn đã xếp gọn trong đĩa. Đồ xào và sườn nướng cũng đã bỏ lên đĩa chàng gọi hai nàng kia dọn cơm còn mình lo dọn bếp sạch sẽ, sau đó để bốn cái ly sẵn đó, 16 lát xoài, 4 lá quế và hũ sinh tố xoài thì để yên trong tủ lạnh.
- Trong năm món có hai món có có ít rượu mạnh là món Sườn nướng và món tráng miệng, hai em cẩn thận kẻo say.
Bốn người ngồi yên lặng ăn không ai nói lời nào, Minh thấy vừa miệng nên không khách sáo, còn ba người kia cũng đã đói, lại bị mùi thịt và lươn nướng bay vào mũi nên nhất là Tuân nam thực như hổ, nữ thực (bất) như miêu. Mười lăm phút sau ba đĩa thức ăn cùng nồi cơm trống rỗng Tuân mới vỗ bụng thốt hai chữ:
- Ăn ngon! Mùi vị hấp dẫn.
Minh vào tủ lạnh lấy sinh tố xoài đổ ra ly, bỏ mỗi ly bốn lát xoài, một lá quế và một ống hút nhựa. Ánh Tuyết thấy sinh tố xoài liền vào bưng lên, hút vào mấy hơi lại nghỉ. Bây giờ Huyền-Trâm mới hỏi:
- Anh Minh học nấu mấy món này từ lúc nào vậy?
- Vừa học trong inte đó, hôm nay thử một liều, ăn ngon không?
- Ngon, mấy món này ở nhà lâu lâu má cũng làm nhưng anh làm ăn khác hẳn.
- Khác chỗ nào thử nói xem, may ra tìm được thêm bí quyết.
- Thịt và lươn nướng, chín đều không bị cháy. Gia vị thì bình thường.
- Vậy có lẽ vì mấy ngày nay ăn uống khổ cực nên hôm nay ăn ngon thôi.
Ánh Tuyết xenn vào
- Món sinh tố này ngọn thiệt, độ lạnh vừa đủ, độ sệt cũng vừa phải.
- Món này dễ nhất, cứ làm theo công thức là xong.
Minh chú ý thấy mặt hai nàng hai má hồng lên trông dễ thương hơn bình thường nhiều bèn nhắc:
- Hai em cẩn thận mau về phòng nghỉ ngơi đi, men rượu bắt đầu thấm vào máu đấy. Mau về phòng vận khí vài vòng đẩy lui nó.
Hai nàng nghe vậy mới cảm thấy mặt mình nóng bừng bừng nhưng còn ráng hút một hơi thật mạnh hết ly sinh tố mới chịu đi về phòng. Vừa đứng dậy hai nàng nghiêng ngả muốn té Minh vội đỡ lấy eo Ánh Tuyết dìu nàng vào phòng đến tận giường của nàng, còn Tuân cũng dìu Huyền-Trâm như vậy.
Trở về bàn ăn Tuân tiếp nói:
- Rượu mạnh thật, say lúc nào cũng không biết. Lúc nãy tao vừa mới hút một ngụm to thì thấy huyết mạch căng thẳng chạy rần rần, tim đập nhanh hơn vội ngấm ngầm vận khí ổn định.
- Không biết men rượu từ whisky hay Sake nữa, tao thì chẳng có phản ứng gì.
- Ha ha...Mày mà say thì còn đâu là trưởng lão được nữa.
- Chớ có nói bậy, mày say rồi à...cẩn thận.
- Tao quên, xin lỗi.
- Ừ chuyện này không được sơ hở.
Tuân dọn dẹp bàn ăn, rửa hết chén đĩa, mới về phòng còn Minh về phòng vào luôn Hồng Mông Linh Châu giới luyện thêm một lò nướng, gọi là lò nướng thịt thật ra chẳng có gì ngoại trừ cái khung sắt để đặt thẻ sắt kia, lần sau có nướng thịt thì không phải nâng nó lên nữa.
Hôm sau mọi người thức tỉnh, hai nàng ở hai phòng đều giật mình giống nhau thấy mình nằm trên giường phòng mình, liền nhớ ngay tối hôm qua vừa đứng dậy để về phòng thì không còn biết gì nữa, tự nhiên hai nàng xem quần áo của mình thì thấy vẫn y nguyên như hôm qua thì nửa mừng, nửa thất vọng nghĩ xem ra mình còn tốn nhiều công sức mới lôi cuốn được chàng.
Còn Minh và Tuân thì xem hai nàng như bạn, tâm trí con tim hai chàng này để ở nơi khác nên dù bị sắc đẹp thân hình kiều diễm lôi cuốn của hai nàng cũng dễ dàng vượt qua không tốn bao nhiêu hơi sức.
Hôm sau Khai trường bốn người cùng đi với nhau vui vẻ nói chuyện sau khi chia lớp may mắn cả bốn vào một lớp ban theo ban căn bản Toán, Lý, Sinh, Hoá, Văn, Sử, Địa. Lớp 10A3 30 học sinh số nam nữ bằng nhau.
Minh nhớ lại năm ngoái khai giảng phải xếp hàng đứng ngoài trời còn đánh lộn một màn, trường Lê Quý Đôn khai giảng đúng giờ trong ngắn gọn rồi vào lớp giới thiệu thầy giáo chủ nhiệm Cô Hải Vân bạn học mới, phần đông học sinh sống ở gần trường đương nhiên tất cả sống ở TPHCM. Sau khi giới thiệu 26 bạn học mới nghe thấy bốn người một nhóm năm ngoái học ở Buôn Ma Thuột thì ngạc nhiên vô cùng, vì quy củ trường chỉ nhận học sinh ở TPHCM, lại cô chủ nhiệm nói qua thành tích của 4 người đều trong top năm của lớp 9 trường cũ.
Các nam sinh thấy hai cô nữ sinh tuổi 16 từ Buôn Ma Thuột có da trắng hơn dân Sài Gòn nhiều, hai cô này đương nhiên da trắng vì không phải ra ngoài làm việc, khí hậu Buôn Ma Thuột cũng mát mẻ hơn ở Sài Gòn nhiều, da trắng mịn hồng hào, tướng cao ráo, dáng vẻ yểu điệu tha thướt tiểu thư, tính hiền hòa , giọng nói nhỏ nhẹ.
Minh và Tuân nghe có người khen hai nàng kia “giọng nhỏ nhẹ, tính hiền lành” . Cả hai cười thầm nghĩ “xem kỹ mai này có thật nhỏ nhẹ không?”
Mọi người không quên quan sát Tuân và Minh, nhất là Tuân tuổi 17 cao lớn đẹp trai đúng mẫu người lý tưởng của nữ giới, Tuân sau kỳ hè vừa qua đã cao lên 1m78, còn Minh 1m73, Minh 16 tuổi chỉ đặc biệt ở đôi mắt trên khuôn mặt sáng rọi thẳng vào lòng người, khiến không ai đối ánh mắt với chàng quá năm giây. Cô Vân chủ nhiệm thầm đánh giá “tâm trí sáng sủa, tinh thần bất khuất”.
Học sinh lớp 10 phần đông ở tuổi 16 ai bắt đầu đi học trễ thì 17, còn tuổi 15 và 18 thì hiếm có. Tuổi 17 ở nam sinh phần nhiều vóc dáng hình hài chưa được phát triển đầy đủ, trừ Tuân và Minh thì khác, họ luyện võ từ nhỏ, thân thể tăng trưởng trước tuổi nên hai người trong lớp hay ngoài đời thuộc