Tác giả: Trương Tiểu Nhàn
Thể loại: Hiện đại, ngược luyến, SE
Độ dài: 20 chương
Tình trạng: Hoàn
-----
Chắc hẳn khi nghe tên truyện thì các bạn cũng đoán đc 90,999..% là kết SE rồi nhỉ? thế nên hãy cảnh giác trước khi nhảy hố nhé. Đùa thôi hãy cứ nhảy hố vì đời còn dài và HE còn nhiều.
"Hoàng tử bé rất yêu đoá hoa hồng kia của mình."
"Đáng tiếc hoa hồng không yêu cậu ấy. Hơn nữa nếu cậu ấy yêu hoa hồng, thì sẽ không vứt bỏ nó trên tinh cầu, còn mình thì đi du lịch."
"Vị hoàng tử không có hoa hồng, nhưng anh ta có một con chim én, con chim én đó lại yêu cỏ lau bên bờ sông, nhưng cỏ lau lại không yêu nó... Kết quả là nó không bay về phía Nam mà ở lại, thay hoàng tử vui vẻ đem những châu báu trên người tặng cho người nghèo."
"Cuối cùng, chim én chết cóng bên chân bức tượng Hoàng tử vui vẻ. Thế giới này căn bản không có hoàng tử."
Hình Lộ - Lộ trong sương sớm. Cô giống như một thiên kim tiểu thư được bố mẹ nuông chiều, yêu thương. Đó không hoàn toàn là nhờ vào vẻ đẹp, mà còn vì khí chất thanh tao toả ra từ con người cô.
Năm 15 tuổi, cô có một mối tình đầu đẹp với cậu học sinh xuất sắc Trình Chí Kiệt. Chẳng bao lâu sau, cậu sang nước ngoài du học, để lại cho Hình Lộ bao hứa hẹn. Tình đầu thường dang dở, yêu xa dễ mất nhau, tình yêu tan vỡ khiến cô đau khổ, đôi mắt ngập nước. Cô càng hi vọng cậu hồi tâm chuyển ý quay về bên cô bao nhiêu, thì lại càng thất vọng khi nhận ra sự thực bấy nhiêu.
Tình duyên một lần nữa đưa Hình Lộ đến bên Dương Chấn Dân - một người đàn ông hào hoa, phong lưu. Anh ta dạy cô biết cách như thế nào mới là hưởng thụ cuộc sống, anh ta biết được tất cả các cách chơi đủ vui vẻ và tao nhã, anh ta cố gắng lấy lòng cô, say mê cô tựa như một cậu thư sinh. Hình Lộ ngây ngất khi ở bên anh ta, sự trong trắng yếu ớt cô bảo vệ cho mình cuối cùng cũng không giữ được. Nhưng anh ta chỉ đang lừa dối tình yêu của cô, dối trá cô đến tận lúc anh ta kết hôn. Dù đau buồn, bi thương, cô vẫn mạnh mẽ đứng lên, bước qua cuộc tình này.
Từ Thừa Huân- Thừa trong Thừa tiền khải hậu, Huân trong huân chương. Đúng như cái tên, anh được sinh ra để kế thừa sự nghiệp gia đình. Nhưng anh thích vẽ, muốn trở thành hoạ sĩ, niềm đam mê như ngấm vào máu thịt anh. Gia đình phản đối, anh kiên quyết theo đuổi giấc mơ. Không còn cách nào khác, Từ phu nhân đã giao dịch với Hình Lộ với điều kiện khiến con trai bà nhận ra hiện thực, quay về kế thừa sự nghiệp.
Như một kế hoạch lên chi tiết tỉ mỉ, Hình Lộ đánh gục trái tim Thừa Huân bằng sự nhẹ nhàng tinh tế hóm hỉnh của mình. Thừa Huân yêu cô thật lòng, luôn chăm sóc, nâng niu cô. Trời đông giá rét, anh treo tranh ra ngoài phố, đứng hàng giờ bán tranh chỉ để mua cho cô một chiếc nhẫn hoa hồng. Ở bên anh, Hình Lộ luôn nhắc nhở mình rằng không được yêu anh, rằng đây chỉ là một cuộc giao dịch. Tình cảm vốn dĩ không ai nói trước được, cô yêu anh say đắm. Ở bên anh, cô luôn cảm thấy hạnh phúc, an lòng, chỉ mong giây phút này mãi mãi dừng lại.
Lúc anh quá yêu cô cũng là lúc cô phải ra đi, để lại cho anh bao hiểu lầm, hận ý.
Rời sang Luân Đôn, cô vẫn luôn dõi theo từng bước chân anh. Mỗi khi cô đơn buồn tủi, cô lại nhớ về những kỉ niệm hồi ở bên nhau. Phát hiện mình bị ung thư bạch cầu, cô cười khổ cho sự bất hạnh.
Anh đến gặp cô trong căn phòng nhỏ, cô biết anh đến không phải vì còn yêu mà chỉ để trả hận nhưng cô cũng chỉ cười buồn, tay che đi chiếc nhẫn hoa hồng anh mua tặng. Cô ra đi mãi mãi, cũng chỉ để bảo vệ chiếc nhẫn khỏi tên trộm.
Một phận hồng nhan đã kết thúc như vậy. Tôi tự hỏi: " Nếu Thừa Huân biết được sự thật khi cô còn chưa ra đi, anh có thể yêu cô, giữ cô bên mình được không? Nếu Hình Lộ vì tình yêu của mình nhiều hơn nữa, cả hai có thể ở bên nhau mãi mãi không?" Nhưng ở đời vốn không có hai chữ “Nếu như”. Số phận bạc bẽo của Hình Lộ vĩnh viễn không thể thay đổi. Tôi đã khóc rất nhiều sau khi đọc xong câu chuyện này, khóc vì thứ tình cảm gọi là “yêu” sao mà độc ác đến vậy, cũng cảm động đến vậy.
Bình luận truyện