Hồng Sắc Sĩ Đồ
Tác giả: Hồng Mông Thụ
Chương 1012 - Vô cùng coi trọng
Nguồn dịch: Nhóm dịch Hoa Hướng Dương
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
: kenwen
Bí thư Tỉnh ủy Nam Điền, Lăng Đãi Tranh cũng quan tâm đến chuyện tái xây dựng sau thiên tai của Nam Điền. Lần này đặc biệt đến thủ đô tham gia chương trình của Đài truyền hình Trung ương, đột nhiên nhận được điện thoại của Nhan Lục Cúc, Thứ trưởng Ban tuyên giáo Tỉnh ủy công tác tại Đài truyền hình Trung ương mở rộng.
- Cô nói cái gì?
Lăng Đãi Tranh nghe nội dung trong cuộc điện thoại của Nhan Lục Cúc cũng thực sự kinh ngạc.
Một lần nữa xác nhận nội dung Nhan Lục Cúc nói, Lăng Đãi Tranh vui mừng, hoàn toàn không nghĩ tình hình sẽ như thế này, thật sự không nghĩ các cấp lại quan tâm đến như vậy. Không ngờ một vài bộ phận của Trung ương đã cử những nhân vật quan trọng tới tham gia chương trình này của Nam Điền.
Đã lâu lắm rồi Nam Điền không có điểm sáng nào, trước giờ tuyên truyền cũng không có đột phá gì lớn. Lần này các Bộ trưởng đều quan tâm như vậy, nếu tuyên truyền đúng chỗ, đối với Nam Điền mà nói chính là một sự đột phá trong công tác tuyên truyền. Đây là một chuyện tốt.
- Tôi lập tức chạy qua!
Lăng Đãi Tranh vui mừng mà. Như vậy thì chuyện của Nam Điền sẽ trở thành một đại sự.
Hoàn toàn trái ngược với tâm trạng của Lăng Đãi Tranh là Hầu Thăng Tương của Đài truyền hình Trung ương. Ngồi đó xem hết chương trình, cả người đều chìm vào suy tư. Ông ta cảm thấy một hơi thở lớn mạnh đang bao trùm lấy mình.
Làm sao bây giờ?
Đây là chuyện mà Hầu Thắng Tương phải quyết định.
Lập lại trật tự rồi!
Trong lòng Hầu Thắng Tương thầm khổ sở.
- Tổng giám đốc đài, một vài Phó tổng giám đốc đài đều đã đến, bày tỏ sẽ tham gia chương trình này.
Lục Tu Ứng ghé tai Hầu Thắng Tương nhỏ giọng nói.
Câu nói này giống như tiếng chuông vang lên bên tai Hầu Thắng Tương.
Suy nghĩ có chút cao ngạo của Hầu Thắng Tương bỗng nhiên biến mất. Một lần nữa, Hầu Thắng Tương phát hiện mình có một sai lầm. Trước giờ ông ta luôn cho rằng sự phát triển của Đài truyền hình Trung ương là kết quả sự nỗ lực của mình. Thực ra, bản thân mình căn bản đóng một vài trò có cũng được, không có cũng xong. Nếu cấp trên muốn thay mình, bất kỳ Phó tổng giám đốc nào ở dưới ngoi lên đều hoàn toàn có thể được. Dù điều người ngoài vào thì Đài truyền hình Trung ương cũng không thể bị lung lay.
Các Phó tổng giám đốc đài cũng đang rục rịch hành động!
Đã quá đề ình rồi!
Hầu Thắng Tương cười khổ một tiếng.
Nhìn về phía Lục Tu Ứng, Hầu Thắng Tương nói:
- Đồng chí Lâm Tài Thời đến rồi chứ?
- Chắc là đang trên đường tới !
- Chúng ta đi đón tiếp thôi!
Nhìn Tổng giám đốc đài sải bước phía trước, tâm trạng thấp thỏm của Lục Tu Ứng cuối cùng đã ổn định.
Lục Tu Ứng biết Tổng giám đốc đài đang lựa chọn, trước giờ không bày tỏ thái độ, ông ta cũng đang nóng lòng. Nếu cứ tiếp tục không lựa chọn thì có thể cấp trên sẽ chọn Tổng giám đốc đài. Bây giờ thấy Tổng giám đốc đài cuối cùng đã quyết định, hơn nữa lại đứng về phía Bí thư Hạo Vũ, tâm trạng của Lục Tu Ứng cũng rất vui.
Thứ trưởng Lâm Tài Thời của Ban Tuyên giáo Trung ương này là Thứ trưởng ban thường trực. Nghe nói rất có khả năng sẽ thay thế Bộ trưởng. Quan trọng là Lâm Tài Thời này là người của Bí thư Hạo Vũ!
Thái độ này của Hầu Thắng Tương là rõ ràng rồi, đặc biệt đi đón Lâm Tài Thời, chính là có ý đứng về phía Bí thư Hạo Vũ.
Vốn dĩ, dựa vào vị trí của Hầu Thắng Tương, cũng là một Thứ trưởng. Bây giờ nếu dựa vào Bí thư Hạo Vũ, làm tốt có lẽ còn có cơ hội phát triển. Lục Tu Ứng vừa nghĩ tới đây, tinh thần cũng phấn chấn hẳn lên.
Hai người đứng ở cổng Đài truyền hình Trung ương, người qua lại rất nhiều. Hầu Thắng Tương biết, chỉ như vậy mới có thể truyền đạt được tâm ý của mình.
Thực ra, nắm lấy Đài truyền hình Trung ương cũng là nhiệm vụ của Lâm Tài Thời. Là cấp dưới đắc lực nhất của Bí thư Hạo Vũ, trước giờ Lâm Tài Thời vẫn luôn suy nghĩ làm sao để nắm bắt những bộ phận trọng yếu vào tay mình. Lần này Bí thư Hạo Vũ chỉ thị ông ta đến tham gia chương trình của Đài truyền hình Trung ương này, Lâm Tài Thời cũng cố gắng suy nghĩ cách nghĩ của Bí thư Hạo Vũ. Biết Bí thư Hạo Vũ muốn mình hiểu hơn về tình hình của Đài truyền hình Trung ương.
Đang ngồi trong xe suy tư, sau khi thư ký nhận một cuộc điện thoại, nhỏ giọng nói:
- Bộ trưởng Lâm, đồng chí Chánh văn phòng Lục Tu Ứng của Đài truyền hình Trung ương gọi điện thoại tới, nói là ông ta và Tổng giám đốc đài, Hầu Thắng Tương đã đợi ở cổng, đặc biệt tới đón Bộ trưởng.
Tuy chỉ là một câu nói đơn giản, ánh mắt của Lâm Tài Thời lại sáng lên, thầm gật đầu, trong lòng nghĩ xem ra Hầu Thắng Tương này đã có quyết định rồi.
Lâm Tài Thời không hiểu lắm. Hầu Thắng Tương này rốt cuộc như thế nào, sao đột nhiên lại có sự chuyển biến cực lớn đến như vậy.
Về phần Hầu Thắng Tương, đang đứng ở cổng Đài truyền hình Trung ương thì điện thoại đột nhiên reo lên. Cầm lên xem, sắc mặt của Hầu Thắng Tương hơi thay dổi, dù sao cũng là điện thoại của Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương.
- Trưởng ban Hoắc!
Hầu Thắng Tương cảm thấy khó chịu, dù sao cũng là điện thoại của Trưởng ban Hoắc Trường Tranh gọi tới.
Tuy không nghe được nội dung nhưng Hầu Thắng Tương đã đoán được tình hình như thế nào.
- Thắng Tương à, nghe nói các anh thực hiện hạng mục xây dựng lại Nam Điền. Rất tốt. Đây chính là nội dung của các đề tài. Chúng ta làm chương trình thì phải như vậy, phải theo sát tình hình, phải có lực quan sát nhạy bén. Một Tổng giám đốc đài, điều cần là tố chất hơn người về mọi mặt!
Hầu Thắng Tương thầm khổ sở. Những lời này rất có thâm ý!
- Trưởng ban Hoắc nói rất đúng!
- Thắng Tương à, làm bất cứ chuyện gì cũng có áp lực, áp lực càng lớn thì càng có thể kiểm tra được tố chất về mọi mặt của đồng chí. Chúng tôi tin là anh có thể chịu đựng được áp lực!
Nói xong câu này, Hoắc Trường Tranh liền tắt máy.
Lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán. Hầu Thắng Tương đương nhiên