Biết rõ được tình hình căng thẳng ở huyện, lại thêm việc Phương Di Mai gọi điện thăm dò được rất nhiều tin đồn phía trên đó nên Diệp Trạch Đào cũng bắt đầu tiến hành kế hoặch của hắn.
Khi Diệp Trạch Đào đến huyện lần nữa thì Thường Minh Quang đã bí mật sắp xếp để hai người gặp nhau ở một điểm câu cá yên tĩnh.
Hôm nay là lần đầu Diệp Trạch Đào và Thường Minh Quang gặp riêng nhau nên hắn cũng thấy chút tò mò, từ phản ứng của gã hắn có thể khẳng định gã đã theo phe hắn rồi, cũng không biết hôm nay gã gọi điện mời hắn đến đây là có việc gì.
Cả hai cùng thả lưỡi câu xuống nước.
Nơi này khá yên tĩnh, bình thường cũng rất ít khách đến, quả là một địa điểm lý tưởng để trao đổi công việc.
Ánh nắng chói chang làm hai người đều phải ngồi dưới bóng ô che.
- Chủ tịch xã Diệp, trước đây Bí thư Cao thường xuyên đến nơi này.
Quang cảnh nơi đây quả thật không tồi, Diệp Trạch Đào thầm công nhận, chẳng trách Thường Minh Quang lại hay lui tới đây vậy.
- Hai vị có cần gì thì cứ nói.
Chủ ao là một người trẻ tuổi, khuôn mặt lúc nào cũng nở nụ cười tươi, vội đưa thuốc lá mời hai người.
Nói chuyện với chủ ao vài câu Diệp Trạch Đào đã có cảm giác y là người rất khôn khéo, nhưng cũng không hỏi rõ tình hình cụ thể của y.
Nhìn bóng chủ ao dần xa, Thường Minh Quang nói :
- Người này tin được.
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười hướng mắt về phía trước.
- Gần đây có liên lạc với Bí thư Cao không?
Diệp Trạch Đào hỏi.
Thường Minh Quang hơi biến sắc trả lời :
- Không.
Có thể nghe ra âm thanh của Thường Minh Quang có chút bực dọc.
Diệp Trạch Đào lại hướng ánh mắt xuống nước nói:
- Ai cũng có cái khó riêng cả!
Rất nhanh chóng Thường Minh Quang đã tươi tỉnh trở lại nói :
- Chủ tịch xã Diệp, có anh vun vén thì mọi việc đều tốt cả.
Vậy là gã đã tỏ thái độ rồi! Thái độ này rất quan trọng, nó như mở đường cho những việc sau này.
Diệp Trạch Đào thấy mừng thầm, từ những lời này có thể thấy Thường Quang Minh quả thật đã hạ quyết tâm sẽ theo hắn đến cùng rồi.
Gã đã tỏ thái độ như thế đương nhiên hắn cũng phải thay đổi cách đối xử một chút.
- Ở huyện có tin tức gì không?
Tuy là chỉ mỉm cười hỏi nhưng Thường Minh Quang nghe được câu này thì mừng lắm, Diệp Trạch Đào hỏi như thế chứng tỏ hắn đã tin tưởng gã, thực sự coi gã là người của hắn rồi!
Thường Minh Quang đã suy tính rất nhiều, hơn ai hết gã hiểu rõ không thể xem thường Diệp Trạch Đào trẻ tuổi. Hắn có thể tiến được nhanh vậy chứng tỏ hắn rất có năng lực, chỉ cần hắn khéo léo hơn chút nữa thì con đường phát triển của hắn sẽ còn tiến xa.
Đương nhiên gã biết hiện giờ là một thời điểm mấu chốt đối với sự phát triển của Diệp Trạch Đào, nếu thuận lợi hắn sẽ phất lên, bằng không thì sẽ bị chững lại. Gã phải làm tốt vai trò tai mắt và tham mưu cho hắn để mọi việc được tiến triển thuận lợi.
Các cụ đã dạy rồi, tuy rằng Diệp Trạch Đào khó có khả năng bật hẳn lên, nhưng chỉ cần hắn có chỗ dựa thì việc leo lên cấp thành phố không phải là điều quá khó khăn. Chỉ cần gã đi theo hắn đến lúc đó, thì việc gã leo được lên cấp huyện cũng chẳng phải là điều không tưởng.
Mấy ngày nay Thường Minh Quang đã tốn rất nhiều công sức, cũng tìm hiểu được đôi chút tin tức, hôm nay gã muốn nói cho Diệp Trạch Đào nghe những gì gã điều tra được.
- Chủ tịch xã Diệp, trên huyện đúng là đã xảy ra không ít việc, hôm nay tôi mời anh đến đây cũng là vì muốn bàn đến những chuyện đó!
Hai người nhanh chóng thầm thì thảo luận.
Diệp Trạch Đào im lặng lắng nghe Thường Minh Quang kể lại tình hình ở huyện.
Dù sao Thường Minh Quang cũng là thư ký của Cao Chấn Sơn, với những việc xảy ra ở huyện Thảo Hải thì gã chẳng cần phải suy đoán như Phương Di Mai, hay nói đúng hơn thì ở huyện ai bè phái với ai, ai mâu thuẫn với ai, gã đều nắm rõ cả.
Nghe Thường Minh Quang nói xong Diệp Trạch Đào cũng nắm được phần nào tình hình, nhưng không biết thì thôi, biết rồi hắn mới thấy tình hình của huyện chẳng hề yên bình một chút nào cả, thật là rắc rối!
Nhìn Thường Minh Quang cẩn thận nói lại mọi việc cho Diệp Trạch Đào nghe, hắn thấy mình quả thật là may mắn, chiêu nạp Thường Minh Quang là một việc vô cùng chính xác.
- Chủ tịch xã Diệp, gần đây sau khi xã Xuân Trúc thu hút đầu tư thành công thì tình hình ở huyện phức tạp hơn rất nhiều, Chẳng giấu gì anh, trước đây khi Bí thư Cao còn đương chức, tôi cũng có không ít mối quan hệ, mấy hôm nay theo như tôi thăm dò thì mọi người đều đã bắt đầu hành động rồi!
Diệp Trạch Đào quay mặt về phía Thường Minh Quang, gật nhẹ đầu.
Thường Minh Quang cảm thấy nhẹ nhõm, gã biết cách làm việc của gã đã khiến Diệp Trạch Đào thấy hài lòng.
Hai hôm nay quả thật Thường Minh Quang đã phải rất vất vả để tập hợp lại những người trước kia còn làm việc dưới thời Cao Chấn Sơn. Cao Chấn Sơn đi rồi mọi người mất chỗ dựa, mỗi người bị phân tán đi một nơi. Bây giờ thế lực của Diệp Trạch Đào đang nhen nhóm, lại thêm việc mọi người trong huyện đang bàn tán về thân thế của Diệp Trạch Đào, từ sớm đã có rất nhiều người muốn theo phe của hắn rồi, Thường Minh Quang đã âm thầm tập hợp những người đó lại, mặc dù những người này không có địa vị gì cao nhưng bọn họ đều là nhân viên của các ban ngành, việc lớn thì không có sức chứ thăm dò tin tức nắm tình hình với bọn họ lại quá đơn giản. Cái