Bởi vì có sự giới thiệu của Chử Hướng Tiền, thái độ của các bạn học đối với Diệp Trạch Đào cũng đã xảy ra một chút thay đổi nhỏ, không còn là tình hình thuộc loại từ trên cao nhìn xuống nữa, hình như bỗng nhiên Diệp Trạch Đào cũng có tư cách bình đẳng như bọn họ.
- Vân, giới thiệu một chút cho mọi người đi, Chử Hướng Tiền vừa cởi áo treo sau ghế, vừa nói với cô gái xinh đẹp rực lửa đang ngồi ở bên cạnh.
-Các vị lãnh đạo...
Cô giáo tên là Tiểu Phương này vừa nói, liền bị Phó chi đội trưởng trung đoàn võ cảnh Triệu Đại Hải ngắt lời, lớn tiếng nói:
- Giới thiệu về bản thân trước tiên đi, ha ha.
Triệu Đại Hải là một người thẳng thắn, sau khi đến đây, gã cũng sôi nổi lên.
Chử Hướng Tiền cười nói :
- Sao, tranh với ông anh tôi à?
Triệu Đại Hải cười nói :
- Cạnh tranh công bằng mà!
Đại Hải lại cười một trận.
Cô giáo tên là tiểu Phương kia không luống cuống mà còn cười nói :
- Anh Triệu, nếu không thì chúng ta một mình tìm một chỗ thân thiết hơn một chút?
Mọi người đột nhiên đùa giỡn, Triệu Đại Hải lúng túng nói :
- Thôi đi, tôi lo lắng lão Chử sẽ liều mạng với tôi.
Không khí càng thêm sôi động.
-Tiểu nữ Trịnh Hương Phương, anh Triệu phải nhớ kỹ đấy.
Triệu Đại Hải giơ ngón tay cái nói với Triệu Hương Phương:
- Cô em gái này tốt, anh thu nhận cô!
Phó chánh văn phòng sở tài chính Trịnh Lưu Xương cười nói:
- Nhanh như vậy đã gọi là anh nuôi em nuôi, đây là phá hoại sân khấu của lão Chử đó.
Mặt Chử Hướng Tiền luôn cười nói :
- Chỉ cần lão Triệu có bản lĩnh thì tiến tới luôn đi!
Mọi người cười phá lên.
Ngồi bên cạnh Triệu Đại Hải cũng là một cô giáo vô cùng xinh đẹp nói :
- Em bị coi thường rồi, Tiểu Vân, không chịu nổi, tôi phải đổi vị trí với cô rồi!
Trịnh Hương Vân cười nói :
- Coi như tôi đã nhìn ra, gan anh Triệu cũng không lớn lắm rồi, anh Triệu, quan tâm nhiều hơn đến cô gái đẹp bên cạnh mình đi, cô ấy tên là Tiền Quyên Quyên, anh gọi cô ấy là tiểu Quyên, hoặc là em Quyên đều được.
Cô gái tên Tiền Quyên Quyên kia cười nói :
- Anh Triệu coi thường tôi!
Triệu Đại Hải vội nâng cốc nói với Tiền Quyên Quyên :
- Vẫn là em Quyên của chúng ta tốt, tôi kính em Quyên.
Mấy cô gái trẻ được Trịnh Hương Vân giới thiệu với mọi người, lúc này Diệp Trạch Đào mới biết bên trái mình có một cô gái trẻ tên là Tôn Bốc Tiên, bên phải có một cô tên là Đơn Tư Tư, hai cô gái đều xinh đẹp, đặc biệt là cô Đơn Tư Tư, lúc cười hai má lúm đồng tiền vô cùng hút hồn.
Ngoài ra bốn cô gái đã giới thiệu, trong khoảng thời gian ngắn , Diệp Trạch Đào cũng không nhớ được tên của bọn họ.
Cả bữa tiệc, có tám cô gái trẻ này, không khí sôi động hẳn lên, mọi người tranh nhau nói, lúc đầu còn có vẻ gò bó, lúc giữa thấy ba cô giáo trẻ này không thấy ngại với những trò đùa tục tĩu này, Triệu Đại Hải liền nói từng người một, mọi người đều cười một loạt.
Diệp Trạch Đào không nhiều lời, nghe mọi người làm trò cười, hắn cũng mỉm cười.
-Anh Diệp, anh trẻ như vậy đã là Phó chủ tịch huyện rồi!
Tôn Nại Tiên tràn đầy sự ngưỡng mộ hỏi Diệp Trạch Đào.
Câu nói này đã đánh trúng thắc mắc của mọi người, lúc nghe thấy Diệp Trạch Đào trẻ tuổi như vậy đã làm Phó chủ tịch huyện, ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Trạch Đào càng tò mò hơn.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói :
- May mắn!
Đơn Tư Tư nhỏ giọng hỏi :
- Anh Diệp, đã có bạn gái hay chưa?
Diệp Trạch Đào nói :
-Có rồi.
Hắn nói ra chuyện đã có bạn gái chính là không hy vọng không vướng mắc quá nhiều với mấy cô giáo này…Quả nhiên, trong bữa tiệc có mấy cô gái trẻ luôn chú ý đến Diệp Trạch Đào, lúc nghe thấy Diệp Trạch Đào nói mình đã có bạn gái, trong ánh mắt của mọi người liền lộ ra sự thất vọng.
Đơn Tư Tư tiếp tục hỏi :
- Khi nào kết hôn?
- Cái này không tiện nói, mỗi người một nơi!
Đây cũng là những lời nói trong lòng của Diệp Trạch Đào, nói lên chuyện của Lưu Mộng Y đúng, liền nghĩ đến thái độ của họ Lưu và ưu thế mạnh mẽ của họ Tôn, Diệp Trạch Đào ít nhiều có chút mặc cảm.
Thấy vẻ mặt của Diệp Trạch Đào, mắt của mấy cô thiếu nữ liền sáng lên, Tôn Hinh Tiên cười nói :
- Trời đất nơi nào mà không có cỏ thơm chứ!
Diệp Trạch Đào cũng thất thần một lúc, rất nhanh liền khôi phục lại, cười nói :
- Tôi kính mọi người một ly.
Mọi người đều nâng ly uống.
Phó chủ tịch thành phố Tô Chí Cường nhìn về phía Diệp Trạch Đào nói :
- Gần đây nghe nói có một khu công nghiệp của huyện Thảo Hải rất khá, thành phố Lâm Nguyên của chúng tôi còn dự tính tổ chức nhân viên đến tham quan một chút, muốn đến làm phiền bạn Trạch Đào.
Phó chủ tịch thành phố Lâm Nguyên thực ra luôn ngầm quan sát Diệp Trạch Đào, sau khi gã hiểu được Diệp Trạch Đào vào lớp giữa chừng, liền tiến hành hỏi thăm tình hình của Diệp Trạch Đào, ít nhiều cũng biết được một chút, chỉ có điều giả vờ không biết tình hình của Diệp Trạch Đào mà thôi, trong suy nghĩ của gã, phải từ từ giao lưu với Diệp Trạch Đào, muốn kết giao bạn bè với Diệp Trạch Đào một cách tự nhiên.
Hiện tại sau khi Tô Chí Cường nghe thấy Chử Hướng Tiền tiết lộ một chút hình bóng của Diệp Trạch Đào, trong lòng vẫn thầm cười, tên Diệp Trạch Đào này thân phận chủ yếu nhất vẫn là con rể tương lai của Lưu gia.
-Anh Tô muốn đi, tôi nhất định sẽ tiếp đãi tốt.
Diệp Trạch Đào vội vàng cười nói.
Lúc này Đơn Tư Tư đứng dậy đi ra bên ngoài, chắc là đi vệ sinh.
Lúc mọi người đang hàn huyên, đột nhiên nghe thấy tiếng tranh chấp từ bên ngoài truyền đến.
Bắt đầu không để ý, vẫn là cô Trịnh Hương Vân kia nói :
-Sao lại là giọng nói của Tư Tư?
Lúc này mọi người mới nghe ra, hình như Đơn Tư Tư đang tranh chấp với ai.
- Giữ thể diện cho cô không muốn, ông đây sờ soạng cô đấy, thì đã sao nào?
Một âm thanh lớn truyền vào, những người vốn đang ngồi ổn định sắc mặt đều thay đổi, những người đến những nơi như thế này ăn cơm loại người nào cũng có, rốt cuộc Đơn Tư Tư đã chọc giận ai, nghe thấy hình như người đó còn sờ soạng